Chương 504: Đề nghị của tử la
-
Điền Viên Cẩm Tú
- Mộ Dạ Hàn Phong
- 1436 chữ
- 2022-02-10 11:50:11
Sau khi khâm sai tuyến chỉ, Lương tri phủ, Chung Vạn Niên và các quan viên rời đi, nhà Tử La mới bắt đầu ồn ã.
Tin lần này huynh muội Tử La đư8ợc hoàng đế ban thưởng truyền đi còn nhanh hơn lúc Tử Thụ, Tử Hiên đỗ cử nhân. Nhất thời, người tới nhà Tử La nối liền không dứt, động vui chưa từng 3thấy. Huynh muội Tử La cũng rải rất nhiều tiền mừng, người trong thôn được vui lây. Sau khi khâm sai và các quan viền rời đi, nhà Tử La mới bắt đầu n9áo nhiệt. Buổi tối, mấy huynh muội ăn cơm xong, đi rửa mặt rồi họp ở thư phòng. Tiểu Lục dựa vào giường cảm thán:
Ôi trời, hôm nay bạn chết mất! Xươ6ng cốt để rã ra hết rồi.
Đệ mới bao nhiêu tuổi, hôm nay tiếp khách chủ yếu là Đại ca với Nhị ca mà, sao để lại mệt rã rời được?
Tử La đương nhiên 5không bỏ qua cơ hội trêu chọc Tiểu Lục đang nằm giả chết một bên. Lời Tử La nói cũng không sai, hôm nay chủ yếu là hai người Tử Thụ và Tử Hiên tiếp khách, nàng và Tiểu Lục chỉ đứng cạnh giúp một chút mà thôi.
Tam tỷ tỷ, tỷ nói vậy không đúng rồi! Hôm nay nhiều người tới như thế, đệ cười còn mệt, cần làm gì nữa đâu.
Tiểu Lục bất mãn.
Ha ha ha, cũng phải.
Ừ, A La nói có lý, tiếp đãi khách khứa còn bận một thời gian dài, việc trong nhà cứ để đó đi.
Tử Thụ ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý. Con người không có ba đầu sáu tay, bọn họ đón khách cũng luống cuống tay chân rồi. Việc trong nhà đành để một bên, mấy ngày nữa tính tiếp vậy.
Cũng được, tất cả cứ nghe theo lời A La và Đại ca
. Tử Hiên nói xong buồng sổ sách trong tay xuống, nói tiếp:
Lần này được bạn thưởng tuy là tốt nhưng cũng kéo theo rất nhiều phiền phức. Haiz, khó khăn lắm mới vượt qua được quãng thời gian huynh với Đại ca trúng cử nhân, giờ lại đến bạn thưởng, không biết phải bận tới khi nào. Huynh thà bận bịu với việc làm ăn trong nhà còn hơn, hay là đọc sách cũng được, chứ không muốn tiếp đón những người đến chúc mừng đó đâu. Những người tới chúc mừng đều có thân phận, địa vị, chúng ta không gặp cũng không được.
Nhị ca, huynh nói ở nhà còn được, để người ngoài nghe xong lại tưởng nhà chúng ta không thích triều đình bạn thưởng đấy, hoặc là nghĩ rằng chúng ta đang khoe khoang. Nên Nhị ca cứ bận mấy ngày này đi.
Tử La nghe Tử Hiên nói xong, cười trêu chọc cậu, tiện nhắc nhở một câu. Từ lúc Tử Thụ, Tử Hiên ôn tập tham gia kì thi Hương tới nay, hơn nửa năm mấy huynh muội lúc nào cũng bận. Gần đây hai huynh đệ còn thi đỗ cử nhân, rồi thu hoạch khoai lang, giờ là nhận thưởng, phải tiếp đón rất nhiều người tới. Có thể nói dạo này huynh muội Tử La bận vô cùng. Vì thế nên Tử La mới thương mấy huynh đệ Tử Thụ như vậy.
Tử Thụ thấy Tử La nhắc đến lần nghỉ phép này đầy vui vẻ mừng rỡ, không khó để biết nàng chờ mong kì nghỉ này thế nào.
Tử La từ nhỏ đã ít khi biểu hiện ra nàng cực kì thích điều gì hay cần người trong nhà làm gì cho nàng. Tử Thụlúc nào cũng thấy đau lòng, luôn muốn làm gì đó cho tiểu muội nghe lời, thông minh này.
Vừa nãy nghe Tử La nhắc đến hại từ nghỉ phép nên Tử Thụ dùng luôn từ mới này.
Tiểu Lục nghe Tử Thụ nói vô cùng đồng ý, Tử Thụ vừa nói xong cậu đã gật đầu liên tục:
Hay đó hay đỏ! Đại ca anh minh! Tiểu Lục nghe Tam tỷ tỷ nhắc đến điền trang này xong thấy tò mò muốn đến lắm. Đến lúc ấy chúng ta chơi ở đó mấy ngày. He he, vừa tưởng tượng đã thấy những ngày nhàn nhã tốt đẹp ấy rồi.
Khó có lúc thấy Tử La mong chờ một điều gì đó như thế, Tử Thụ không nỡ từ chối.
Vì vậy chưa cần nghĩ, Tử Thụ đã nói:
Được, đề nghị của Tử La rất hay, tháng này chúng ta cũng không có việc gì quan trọng. Qua mấy ngày này rồi, cả nhà chúng ta và Đại tỷ, Tử Đào sẽ đi nghỉ phép ở sơn trang mà Tử La nói. À, nếu mọi người thích, chúng ta ở đấy mười, mười lăm ngày cũng được.
Tử La xoa xoa đầu Tiểu Lục, gật đầu tỏ vẻ tán thành, sau đó nàng quay ra nhìn Tử Thụ, Tử Hiện đang xem sổ sách:
Hôm nay Đại ca và Nhị ca mệt rồi, sổ sách mấy ngày này tạm thời không cần xem. Cả buôn bán nữa, không có gì quan trọng cũng để đó, chúng ta nghỉ ngơi đã.
Hơn nữa A La thấy, mấy ngày tiếp chỉ sợ người tới chúc mừng rất đông. Chúng ta còn bận nhiều việc lắm, việc trong nhà cái gì bỏ được cứ để qua một bên. Chờ bận xong đợt này lại tính.
Tử La nhớ hoàng để có ban thưởng một cái điền trang, nàng dự định để cả nhà đi nghỉ phép. Tính ra mấy huynh muội họ vẫn chưa từng đi nghỉ lễ như vậy đâu. Tử La nghĩ xong lên tiếng đề nghị với các ca ca:
Đúng rồi, A La nghe nói tòa điền trang mà bệ hạ ban thưởng nằm ở gần huyện Thanh Dương chúng ta, đi xe ngựa chưa tới một ngày là tới rồi. Nghe đâu phong cảnh ở đẩy cực kì đẹp, còn có suối nước nóng, khi nào chúng ta qua đợt bận này, cả nhà chúng ta, à đúng rồi, cả nhà Đại tỷ, Nhị tỷ nữa, nếu có rảnh cũng đưa cả nhà đi nghỉ phép cùng được không?
Không ngờ điền trang kia lại có suối nước nóng, lại nghĩ đến cảm xúc lúc ngâm suối ở hiện đại, hai mắt Tử La sáng lên, nét mặt hưng phấn háo hức.
Không cần đọc sách, không cần xem sổ sách, không cần kiểm tra cửa hàng, không đi nhập hàng, không phát tiền công. Ngày nào cũng ngủ đến lúc tự tỉnh, ăn được ngủ được. Ha ha ha, đời như vậy đẹp lắm!
Tử Hiên đứng cạnh nghe Tiểu Lục nói lập tức trêu cậu:
Huynh nói này, đệ mơ có đẹp quá không? Để tưởng nghỉ phép rồi là mặc kệ hết tất cả à? Còn muốn ăn không ngồi rồi, ngủ đến khi tỉnh, mơ di! Chỉ nói cái này thôi, nếu việc buôn bán trong nhà hay cái khác cần chúng ta quyết định, để định không làm sao? Ha ha, nếu cứ như vậy mười ngày nửa tháng, có lẽ lúc đệ về chỉ ngồi uống gió Tây Bắc thôi.
Tử Hiên thấy Tiểu Lục nói hay quá, tưởng tượng ra kì nghỉ tốt đẹp như thế nên mới cố tình chọc cậu,
Sau khi huynh muội Tử La bồi dưỡng được Cao Đại Sơn, Ngô Thiết Ngưu và Giang Tam Nha lên quản lý. Đừng nói là mười ngày nửa tháng không phải trông coi mọi việc, dù có mặc kệ một, hai tháng cũng không có việc gì to tát. Chẳng qua là không yên tâm thôi.
Thể Nhị ca không nghỉ phép ạ? Tốt quá, vậy Tiểu Lục và Tam tỷ tỷ, Đại ca cùng nhà Đại tỷ, Nhị tỷ đi vậy. Nhị ca tốt bụng thích làm việc ở nhà để mắt đến việc buôn bán nhé, cùng một số việc trong nhà nữa.
Giờ Tiểu Lục cũng mồm mép không kém Tử Hiên, huống chi trước giờ cậu vẫn rất thông minh. Nghe Tử Hiên trêu, cậu nhanh chóng nói ra một tràng khiến Tử Hiên á khẩu. Quả nhiên, Tử Hiên nghe Tiểu Lục nói xong, quay ra nhìn Tiểu Lục mà mặt như táo bón, không thể phản bác nổi một câu. Tử La và Tử Thụ đúng một bên nhìn hai đứa dở tấu hài. Cười xong, đột nhiên Tử La thấy hụt hẫng trong lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.