Chương 552: Gợi ý


Mạc Tam thúc cảm thấy sau khi dùng thuốc trị thương Tử La đưa thì vết thương trên người ông đã tốt hơn phân nửa

Chỉ cần hai ba ngày nữa là ôn8g lại có thể dẫn quân ra trận đánh giặc rồi, thế nên thấy Mạc Nhị thúc ra ngoài ông mới nói như vậy.


Mạc Tam thúc...

Nhưng nếu muốn thiểu chủ không xảy ra chuyện gì mà khỏe lên thì chúng ta vẫn phải tìm ra cách giải độc mới được
Nếu không thì không biết lần này phải đợi bao lâu nữa thiểu chủ mới có thể tỉnh lại, mà dù cho có tỉnh lại thì vẫn phải mau chóng tìm ra cách giải độc mới là hữu hiệu nhất, bởi vì hiện giờ, bệnh tình của thiếu chủ đã không thể kéo dài thêm bao lâu nữa.
Mạc Nhị thúc nhíu mày, vô cùng lo lắng mà nói ra sự thật.
Dung Phong nghe vậy thì là người đầu tiên cuống lên:
Thế, mấy người Nhị thúc vẫn chưa tìm ra được chút manh mối nào về phương pháp giải độc sao?

Sau khi đuổi mấy người Xuân Hoa, Hạ Hà ra ngoài, ăn cơm tối xong, Tử La lại đút cho Mạc Vân Thiên uống chút nước linh tuyền, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với hắn
Đây là cách thức ở chung của Tử La và Mạc Vân Thiên trong hai ngày nay.
Tử La cũng không để ý Mạc Vân Thiên có nghe được nàng nói chuyện hay không, mà nàng chỉ một lòng một dạ chăm sóc cho Mạc Vân Thiên và trò chuyện với hắn thôi.

Hơn nữa, còn phải cảm ơn mấy lọ thuốc thần kỳ mà Tam tiểu thư đưa cho đó! Nếu như không có chúng thì có khả năng Trịnh tướng quân đã gặp phải nguy hiểm rồi, mà lão Tam cũng sẽ không khỏe lên nhanh như vậy đâu!

Mạc Nhị thúc nói xong liền chắp tay nói cảm tạ với Tử La.
Tử La nghe vậy vội vàng khoát tay áo từ chối không nhận:
Mạc Nhị thúc, ngài quá khách sáo rồi

Ai, ta và mấy người Tiểu Nhị gần như đã đọc tất cả các sách thuốc có thể tìm được rồi
Vốn là ở Đại Tề chúng ta cũng chưa từng nghe qua loại độc này
Những sách thuốc kia cũng không có bất cứ ghi chép nào liên quan đến loại độc này cả!
Mạc Nhị thúc nói đến đây thì trên mặt lộ ra vẻ áy náy.
Phải biết là hiện tại, tình thế của biến thành đang là lúc khẩn cấp nhất, cũng cần phải dùng người nhất, mà số thuốc trị thương này có thể giúp cho rất nhiều tướng sĩ bị thương nặng khôi phục được sức chiến đấu một cách nhanh hơn, nó chính là thứ mà lúc này bọn họ đang rất cần.

Những thứ này chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.

Tử La khoát tay một cái mới nói tiếp, vì để dời đi sự chú ý của Mạc Nhị thúc, để ông không tiếp tục kích động nói cảm ơn với nàng nữa, cho nên nàng liền nhắc tới việc để ông xem bệnh cho Mạc Vân Thiên, để xem thử tình huống hiện tại của Mạc Vân Thiên đã như thế nào:
Mạc Nhị thúc, ông đến xem thử Mạc đại ca xem, xem xem tình hình hiện giờ của Mạc đại ca ra sao rồi.

Nàng cũng không có dự định trước sẽ nói gì với Mạc Vân Thiên, muốn nói cái gì thì nàng liền nói cái đó
Cứ thế miên man nói rất nhiều thứ, cũng nói lại một lần những chuyện đã xảy ra trong mấy năm bọn họ gặp nhau
Nói hết rồi còn chưa chịu dừng lại, Tử La lại kể hết những chuyện xấu hổ hoặc vui vẻ từ nhỏ đến lớn của nàng cho Mạc Vân Thiên nghe.
Sau khi Mạc Nhị thúc đã đồng ý sẽ gia tăng thêm thủ vệ và tăng cường cảnh giác, rồi lại nghĩ tới mục đích chủ yếu hôm nay ông tới đây nên liên tiếp tục nói với Tử La:
Đúng rồi, Tam tiểu thư, những thuốc trị thương kia của cô không biết còn bao nhiêu? Nếu còn nhiều thì thuộc hạ muốn lấy một chút đi cho các tướng sĩ bị thương nặng dùng
Dù sao hiện giờ chính là lúc cần dùng người, chúng ta nhất định phải giúp cho các tướng sĩ phía dưới nhanh chóng khỏe lên
Đến lúc liên quân đột kích bất ngờ thì quân ta mới không rơi xuống thế bị động.
Nói rồi ông dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn Tử La để chờ đợi câu trả lời của nàng.
Mạc Nhị thúc vừa nói lại vừa hành lễ với Tử La một cái
Thật lòng ông cảm thấy lần này Tử La đã giúp bọn họ một ơn lớn, vì thế ông mới cẩn trọng nói tình hình thực tế của Trịnh Thế Nghiêm và Mạc Tam Thúc cho Tử La nghe, để chứng tỏ những lời trước đó ông nói đều không phải chỉ là lời khách sáo.
Mà Dung Phong ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng phụ họa theo Mạc Nhị thúc.
Sau khi để X5uân Hoa mang thuốc trị thương cho mấy người Mạc Nhị thúc, Tử La liền bắt đầu tìm cơ hội nào đó để cho nước linh tuyển vào trong nước dùng để nấu cơm ở trong doanh trại.
Nếu muốn tới gần chỗ nấu cơm của quân đội thì với thân phận của nàng cũng không hề khó khăn, có lẽ ngày mai nàng có thể mượn cớ nói đi sắc thuốc cho Mạc Vân Thiên, rồi sau đó tìm một cơ hội cho nước linh tuyển vào mấy vại nước kia là được.
Đang nghĩ vậy thì Xuân Hoa đi đưa thuốc đã về, nghe nói thuốc trị thương kia vô cùng có tác dụng đối với những vết thương kia của Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Tam thúc
Mà Trịnh Thế Nghiêm cũng đã ngừng chảy máu rồi, cho nên Tử La cũng yên tâm không ít.
Miễn là Trịnh Thế Nghiêm và Mạc Tam thúc không có vấn đề gì
Nếu không thì, trong quân doanh mà vừa không có Mạc Vân Thiên lại còn không có người tâm phúc như Trịnh Thể Nghiệm thì nhất định sẽ đại loạn

Đại Tề chúng ta không có bất cứ ghi chép nào về chất độc này? Vậy liệu có thể là độc của quốc gia khác hay không? Chẳng hạn như quốc gia nhỏ ở Tây Nam kia, còn có Hung Nô ở Mạc Bắc, hay là độc đến từ Dạ Quốc, Hạ Quốc? Dù sao những quốc gia này đều giỏi về dùng độc, đặc biệt là Khải Quốc ở phía Tây Nam kia, bọn họ giỏi dùng độc nhất.
Dung Phong nghe Mạc Nhị thúc nói xong thì suy nghĩ một chút rồi đưa ra lời suy đoán.
Mà lời nói của Dung Phong dường như đã giúp cho Tử La nhớ tới điều gì đó, thế nên nàng lại rơi vào trầm tư

Sách thuốc của Dạ Quốc và Hung Nô, ta và Tiểu Nhị đã xem rất nhiều nhưng vẫn không tìm thấy ghi chép về loại độc này, chứ đừng nói tới cách giải độc.
Người hạ độc Mạc Vân Thiên chính là liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô, đương nhiên mấy người Mạc Nhị thúc cũng đã từng cẩn thận nghiên cứu các loại độc của hai quốc gia này, nhưng tiếc là không có phát hiện ra cái gì cả.

Tình hình của Nhị ca hiện giờ thế nào rồi?
Dung Phong thấy Mạc Nhị thúc bắt mạch xong rồi xoay người lại thì hắn liền hỏi trước.
Tử La và Tử Thụ thấy vậy cũng nhìn về phía Mạc Nhị thúc, chờ câu trả lời của ông.

Tình trạng sức khỏe hiện tại của thiếu chủ đã tốt hơn hôm qua rất nhiều

Nói thế nào thì chuyện lần này cũng phải cảm ơn Tam tiểu thư
Nói thật, lúc này nếu không có thuốc trị thương mà Tam tiểu thư cung cấp thì khi đối mặt với tình hình nguy cấp lần này của Trịnh tướng quân, có thể giữ được mạng hay không thuộc hạ cũng không nằm chắc được mấy phấn, ngay cả thương thế lần này của lão Tam sau này cũng rất có thể sẽ để lại di chứng
Thế nên, tiếng cảm ơn này, Tam tiểu thư nhận thật sự rất xứng đáng.

Tử La thấy vậy, cũng cảm thấy rất xấu hổ với lời cảm ơn của bọn họ, dẫu sao đây đều là công lao của nước linh tuyền, mà trong đó nàng cũng không có làm thêm gì cả, chỉ là do mấy người Mạc Nhị thúc không biết mà thôi
Có điều, những lời này nàng cũng không tiện giải thích.
Thế nên nàng chỉ có thể nói:
Chỉ cần Trịnh tướng quân và Mạc Tam thúc không có chuyện gì là tốt rồi
Hiện giờ tình hình trong quân không ổn định, mà chuyện A La có thể giúp đỡ cũng chỉ có mấy thứ này mà thôi.

Nói đến đây, Tử La liền nhớ tới tình hình trong quân mà trước đó nàng đã lo lắng, mặc dù nàng cảm thấy bằng sự khôn khéo của Mạc Nhị thúc và Trịnh Thể Nghiệm thì ắt hẳn bọn họ sẽ nghĩ tới những điều này, nhưng sau khi suy nghĩ một chút nàng vẫn không nhịn được mà nhắc nhở:
Mạc Nhị thúc, có lẽ hiện tại liên quân Hung Nô và Dạ Quốc đều đã biết chuyện Trịnh tướng quân và Mạc Tam thúc bị thương, rất có thể bọn chúng sẽ thừa dịp này để đến đây tập kích bất ngờ
Mong rằng Mạc Nhị thúc cùng mọi người hãy đề cao cảnh giác!

Chẳng qua chỉ là một ít thuốc trị thương bình thường mà thôi, bởi vì dược liệu được dùng có niên đại lâu đời nên hiệu quả mới tốt hơn những thuốc trị thương tương tự một chút
Mấy người Trịnh tướng quân và Mạc Tam thúc không có vấn đề gì chủ yếu là dựa vào sự điều trị của mấy người Mạc Nhị thúc
Thế nên công lao này, A La hổ thẹn không dám nhận!

Mạc Nhị thúc nhìn thấy hơn hai mươi bình thuốc trị thương kia, còn nhiều hơn so với trong dự đoán của ông thì không khỏi mừng rỡ.
Ông cẩn thận từng li từng tí nhận lấy số thuốc trị thương này giống như đang nâng niu một báu vật quý hiếm nhất thế gian vậy, suýt chút nữa đã kích động đến mức nước mắt lưng tròng rồi

Tốt, tốt, có được số thuốc trị thương này thì Trịnh tướng quân, lão Tam và các tướng sĩ bị thương nặng ngoài kia sẽ không còn gì phải lo ngại nữa! Thuộc hạ thay mặt cho toàn bộ tướng sĩ cùng mấy người Trịnh tướng quân, lão Tam cảm tạ Tam tiểu thư!
Giờ phút này, khi nói lời cảm ơn, giọng điệu của Mạc Nhị thúc khá là kích động, ông suýt chút nữa đã xúc động đến nỗi rơi nước mắt luôn rồi
Lúc mấy người Mạc Nhị thúc, Dung Phong, Tử Thụ đi tới lều lớn thì Tử La đang kể những chuyện thú vị mà khi còn bé nàng hay trêu chọc Tiểu Lục cho Mạc Vân Thiên nghe.
Tử La thấy mấy người Mạc Nhị thúc đến liền đứng dậy chào hỏi, sau đó lại ân cần hỏi tình hình của hai người Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Tam thúc:
Mạc Nhị thúc, Trịnh tướng quân và Mạc Tam thúc hiện giờ thế nào rồi?


Đều không sao rồi
Lần này Mạc Nhị thúc đến đây, ngoại trừ cảm tạ ơn cứu mạng của Tử La đối với Trịnh Thế Nghiêm, Mạc Tam thúc và hỏi Tử La xin thuốc trị thương, thì ông còn định xem bệnh cho Mạc Vân Thiên nữa
Thế nên lúc này nghe thấy Tử Là đề nghị ông giúp Mạc Vân Thiên xem mạch thì đương nhiên ống đồng ý ngay lập tức.
Ngay sau đó, Mạc Nhị thúc liền đi tới bắt mạch cho Mạc Vân Thiên
Trịnh tướng quân và lão Tam hiện giờ không còn nguy hiểm tới tính mạng nữa
Lão Tam nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng là không có gì đáng lo nữa
Còn Trịnh tướng quân cũng rất tốt, có lẽ chỉ cần nghỉ ngơi thêm chừng một tháng nữa là cũng không sao nữa rồi.

Trịnh Thể Ngh3iêm nghe vậy định nói tiếp thì Mạc Nhị thúc lại ngắt lời bọn họ trước:
Trịnh tướng quân, lão Tam, những lời khác đừng nên nói vội
Bây giờ, 9ta đi xem thử xem Tam tiểu thư còn có bao nhiêu thuốc trị thương, nếu còn, ngoại trừ hai người ra thì chúng ta cũng có thể đưa cho những người bên d6ưới dùng.

Hai người nghe Mạc Nhị thúc nói rất hợp lý nên không nói thêm gì nữa mà để Mạc Nhị thúc đi bàn chuyện trước.
Nghe thấy lời nhắc nhở này Tử La, Mạc Nhị thúc, Dung Phong và Tử Thụ đều gật đầu, vẻ mặt cũng nghiêm túc hẳn lên

Tam tiểu thư, cô nói có lý, lúc mấy người Trịnh tướng quân vừa mới quay lại, Mạc Tử đã ra lệnh cho các tướng sĩ bảo vệ thành tăng cường canh phòng
Lát nữa trở về, thuộc hạ sẽ tiếp tục nhắc nhở những người phía dưới cần cẩn thận hơn.
Mạc Nhị thúc gật đầu đồng ý, cẩn thận thì thuyền có thể dùng được vạn năm, mà đối với tình hình hiện tại của bọn họ cần cẩn thận hơn cũng không sai.
Tử La đã sớm nghĩ tới việc Mạc Nhị thúc sẽ tới hỏi nàng xin thuốc trị thương thế nên nàng cũng đã chuẩn bị sẵn lượng thuốc trị thương thích hợp cho Mạc Nhị thúc, nàng nghe vậy cũng không hề kinh ngạc:
Mạc Nhị thúc nói đúng lắm
Ở chỗ A La vẫn còn một ít thuốc trị thương, A La sẽ đi lấy cho mọi người.

Nói rồi Tử La đi đến chỗ bọc quần áo của nàng rồi lấy bọc nhỏ đựng thuốc trị thương mà nàng đã chuẩn bị sẵn từ trước ra đưa cho Mạc Nhị thúc, người đang không thể chờ đợi nổi nữa.
Dung Phong nghe xong lời của Mạc Nhị thúc thì ủ rũ:
Vậy phải làm sao đây? Tình huống bây giờ của Nhị ca không thể lại kéo dài thêm nữa!


Mạc Nhị thúc và Tử Thụ sao mà không biết điều này, thế nên lúc này hai người cũng nhíu chặt mày lại, lo lắng không thôi

Tử Thụ nhìn thấy quãng thời gian này Tử La đã gầy đi không ít, lại nghĩ tới việc nàng phải bôn ba một đường đi tới biến thành, đến đây lại phải ngày đêm chăm sóc cho Mạc Vân Thiên, trong lòng lại thêm lo lắng không thôi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.