Chương 590: Huynh muội trò chuyện


Có lẽ sau khi Mạc Vân Thiên nói rõ ràng với Tử Thụ về chuyện của bọn họ, hẳn là Tử Thụ sẽ không hiểu lầm nàng quá nhiều.

Chuẩn bị 8tâm lý xong, Tử La ăn xong bữa sáng rồi dẫn Xuân Hoa và Hạ Hà đi tới lều lớn của Tử Thụ

Quả nhiên, Tử Thụ đang ở bên trong chờ nà3ng

Ừ, đương nhiên rồi!
Giống như Tử La đã chờ mong, Tử Thụ nghe vậy thì gật đầu, nói tiếp:
Tấm lòng của Mạc đại ca đối với A La mấy năm nay, Đại ca cũng nhìn thấy cực kỳ rõ ràng
Về chuyện này, Đại ca và Tử Hiển, Tiểu Lục đều không hề hoài nghi
Trước mắt, bọn huynh chỉ lo lắng về thể cục hiện tại, không biết Mạc đại ca bao giờ mới có thể thoát thân khỏi trận chiến tranh và cục diện triều đình này thôi
Cho nên, Đại ca đừng lo lắng.
Tử La vừa khóc nức nở vừa tiếp tục nói.

Cô bé ngốc!
Nghe vậy, hiểu được Tử La vừa rồi chỉ là cảm động mà không phải sợ hãi, trái tim vốn treo cao của Tử Thụ cuối cùng cũng thả lỏng, nghe Tử La nói như vậy, Tử Thụ lại cảm động, vuốt tóc Tử La, cảm khái nói:
A La sao có thể hiểu chuyện như vậy chứ, cho tới bây giờ, muội luôn luôn lo nghĩ cho gia đình, mọi người chẳng làm được gì cho muội cả.

Nói đến đây, Tử Thụ cảm thấy không khí quá nặng nề, nhanh chóng cười nói sang chuyện khác,
Vẫn là A La nhà chúng ta tốt, nếu A La đã hiểu đạo lý thì Đại ca cũng không cần phải lo lắng gì nữa
Thấy vẻ mặt khó tin của Tử La đang nhìn mình, Tử Thụ cuối cùng cũng không nhịn được cười ra tiếng,
Vừa rồi Đại ca chỉ muốn nói khi Đại ca làm việc xong, đang định đi thăm A La thì nghe nói A La ngủ rồi, nên huynh không đi đánh thức muội để giải thích cho muội vài việc làm gì, kẻo A La hiểu lầm Đại ca vừa về mà lại không đi thăm muội thôi
Thể nào, A La cho rằng Đại ca vừa rồi muốn nói gì thế?

Nói đến cuối, Tử Thụ bật cười.
Nhìn thấy Tử La lại đầy sức sống như trước, Tử Thụ cũng bật cười, sau đó sắp xếp những lời định nói rồi nói đầy thấm thía:
A La, Đại ca chỉ muốn nhắc nhở muội, có một số việc có thể làm, nhưng có một số việc thì vẫn phải chú ý
Đặc biệt là một cô gái chưa xuất giá thì càng phải hiểu cách bảo vệ mình
Thể tục của triều đại này luôn hà khắc hơn đối với con gái.

Khi nhìn thấy Tử Thụ cười, Tử La lập tức hiểu được nàng bị Tử Thụ trêu chọc
Hiểu được Tử Thụ không giận mình, nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó lại không ngờ Tử Thụ vừa rồi cố ý hù dọa nàng, nàng không khỏi oán trách: Đại ca, huynh cố ý đúng không, cố ý đúng không! Vừa rồi vẻ mặt nghiêm túc của huynh làm A La cực kỳ sợ hãi, còn nữa, nói chuyện mà huynh dựng lại lâu như vậy làm cái gì
Thấy vậy, cậu sợ rằng có phải lời nói của mình đã quá nghiêm túc đến mức dọa Tử La hay không, vì thế cậu vội nói:
Đại ca nói như vậy không phải có ý muốn trách A La đâu, hơn nữa, Đại ca cũng hiểu về chuyện của muội và Mạc đại ca
Còn nữa, Đại ca rất vừa lòng về Mạc đại ca, cảm thấy hai người mà đến với nhau thì rất thích hợp
Những chuyện xảy ra giữa hai người, sáng sớm hôm nay Mạc đại ca cũng đã nói rõ ràng với huynh rồi
Nghe xong lời nói thấm thía quan tâm của Tử Thụ, Tử La ngượng ngùng, đồng thời lại cực kỳ cảm động.
Nhất thời, nàng ngây ngẩn mà nhìn Tử Thụ, không biết phải phản ứng như thế nào.

Haiz!
Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch và đáng thương của Tử La, Tử Thụ càng mềm lòng.
Huynh dám nói huynh không có ý sao?

Càng nói, Tử La càng cảm thấy được mình có lý nên cao giọng lên, đầu còn khẩn trương và sợ hãi như lúc trước.

Ha ha..

Còn nữa, đến lúc đó, không biết thân phận khác biệt giữa hai người liệu có gây ảnh hưởng nếu muốn đến với nhau hay không.

Nói đến đây, Tử Thụ dừng một chút, sau đó tiếp tục nói ra suy nghĩ của cậu:
Nhưng mà dựa vào thế cục hiện giờ thì với năng lực của Mạc đại ca, nếu muốn chiếm được thắng lợi cuối cùng, hẳn là cũng không phải việc khó
Còn sự khác biệt về thân phận của hai người thì Đại ca tin tưởng Mạc đại ca, chỉ cần huynh ấy thoát khỏi trận chiến tranh này và cục diện triều đình, huynh ấy sẽ không thể để sự khác biệt về thân phận ngăn cản hai người đến với nhau
Vì thế, Tử Thụ nhanh chóng nghiêm mặt lại, làm ra vẻ như muốn răn dạy vậy.
Từ lúc đi vào lều, Tử La đã khẩn trương không biết nên đối mặt với Tử Thụ như thế nào, làm thế nào để giải thích với Tử Thụ chuyện nàng và Mạc Vân Thiên tại sao lại thân mật đến nỗi chung chăn chung gối, đặc biệt nàng phải giải thích với Tử Thụ tuy nàng và Mạc Vân Thiên ngủ với nhau nhưng lại không hề xảy ra chuyện gì.
Nàng sợ Mạc Vân Thiên mà không biết xấu hổ giải thích rõ ràng với Tử Thụ, sợ Tử Thụ sẽ trách cứ nàng, lo lắng cho nàng
Tử Thụ 6là ai chứ, dựa vào sự hiểu biết của cậu đối với Tử La, vừa thấy vậy là cậu lập tức nhìn ra Tử La đang khẩn trương
Sau khi cân nhắ5c quay lại nghĩ tới sáng nay, Mạc Vân Thiên đến đây và im lặng hồi lâu mới lên tiếng giải thích với cậu, lúc này cậu sao có thể không hiểu vì sao Tử La lại sợ cậu chứ.
Nghĩ vậy, Tử Thụ thiếu chút nữa đã không nhịn được mà bật cười
Mà nghe thấy thế, Tử La cũng cuối cùng cũng không nhịn được ngẩng đầu lên, vội vàng liên tục giải thích với Tử Thụ,
Đại ca, huynh, huynh hiểu lầm rồi! Tối hôm qua, Mạc đại ca chỉ ngủ lại ở lều của A La thôi, chứ không hề xảy ra chuyện gì khác cả, những lần trước cũng thế, thật đấy!

Nhìn thấy Tử La khẩn trương đến vậy, còn sợ tới mức sắc mặt biến đổi, Tử Thụ cuối cùng cũng không đành lòng tiếp tục hù dọa nàng nữa
Vì thế, cậu cười nói:
Ha ha, A La cảm thấy Đại ca hiểu lầm gì chứ, đại ca cũng đâu có trách cứ A La.


Thế nào, À La đã làm sai chuyện gì sao? Tại sao khẩn trương thế, ngay cả lời nói cũng lắp bắp không rõ.
Tử Thụ cố ý tiếp tục dùng ngữ khí nghiêm túc để hỏi.
Quả nhiên, Tử La vừa nghe thấy vậy, lại nhìn khuôn mặt Tử Thụ không có nụ cười, nàng không khỏi lại khẩn trương, lần này ngay cả nhìn cũng không dám nhìn Tử Thụ, một hồi lâu sau mới dùng giọng nói gần như không nghe thấy mà ngập ngừng phủ nhận,
Đại, đại ca, không, không có, không thể nào.


À, vậy sao? Đúng rồi, tối hôm qua sau khi cùng đám người Dung đại ca xử lý chuyện lương thảo và vật tư, huynh đang chuẩn bị đi tìm A La thì lại nghe nói A La...
Nói đến đây, Tử Thụ cố ý ngừng lại.
Đúng rồi, A La đã ăn sáng chưa, có cần Đại ca gọi người mang thức ăn đến không?
Sau khi rõ nói tất cả, lòng Tử La cũng thả lỏng không ít, vừa nghe vậy nên cũng cười,
Không cần đâu, A La đã ăn rồi
À đúng rồi, Đại ca đã ăn chưa?
Nghe vậy, Tử Thụ cũng biết Tử La đã bình tĩnh lại, vì thế cậu hoàn toàn yên tâm mà cười nói:
A La ăn rồi là được, Đại ca cũng ăn rồi.


Vậy là tốt rồi, đúng rồi, Đại ca thật sự đồng ý A La và Mạc đại ca đến với nhau sao? Huynh thật sự cũng thấy Mạc đại ca thích hợp với A La sao?
Tử La hy vọng Tử Thụ cũng có thể vừa lòng về Mạc Vân Thiên.
Nhìn thấy Tử La bước vào, Tử Thụ liền đứng lên, đi về phía nàng
Thấy Tử Thụ cách nàng càng ngày càng gần, Tử La vẫn kh9ông nhịn được có chút khẩn trương
Vì thế, nàng đứng tại chỗ, có chút do dự, vẫn không dám bước thêm về phía trước
Nhưng mà chuyện như vậy, nàng cũng không biết giải thích với Tử Thụ như thế nào cả
Tuy rằng bọn họ là huynh muội, nhưng nói tới chuyện này, nàng vẫn xấu hổ khi nói ra miệng.
Cho nên, Tử La vừa bất an lại vừa miên man suy nghĩ nên không nhận ra vẻ mặt biến hóa của Tử Thụ.
Đại ca cực kỳ ủng hộ cho tương lai của hai người.

Tử Thụ không có gì để tranh luận cả, khi cậu và Tử Hiên, Tiểu Lục biết được tình ý của Mạc Vân Thiên đối với Tử La, Tử La cũng có ý với Mạc Vân Thiên, bọn họ cũng đã quyết định phải nỗ lực, càng thêm tập trung thay đổi gia thể của nhà bọn họ
Mà nếu muốn thay đổi chuyện này, biện pháp tốt nhất trước mắt của bọn họ đó là tham gia khóa cử
A La nhà cậu sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ! Không nỡ để Tử La sợ hãi, Tử Thụ chỉ hận không thể lập tức để nàng biết cậu không trách nàng về chuyện với Mạc Vân Thiên
Nhưng mà thôi, sau khi nghĩ lại, Tử Thụ lại đột nhiên thay đổi ý định, cậu quyết định vẫn nên dạy dỗ Tử La một trận, để cho nàng nhớ, kẻo về sau còn chưa xuất giá đã xảy ra chuyện gì đó với Mạc Vân Thiên
Tuy rằng cậu cũng rất vừa lòng với người muội phu Mạc Vân Thiên này, cậu cũng không phải người cứng nhắc, nhưng cậu vẫn cảm thấy có một số việc, trước khi bọn họ thành thân thì không thể làm ẩu được
Cho nên A La đừng khẩn trương.
Nói xong, Tử Thụ kéo lấy tay Tử La, để nàng ngồi xuống bên cạnh, sau đó cười nói:
A La ngồi đi, Đại ca sẽ rót nước cho muội uống.

Thấy Tử Thụ muốn đi rót nước, Tử La cuối cùng cũng hoàn toàn định thần lại, đưa tay kéo cậu lại,
Đại ca, không cần đấu, A La không khát.
Nói đến đây, Tử La dùng một chút, sau đó cuối cùng cũng cố lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn Tử Thụ mà nói:
A La biết Đại ca quan tâm A La, thật đấy, vừa rồi chỉ là A La quá cảm động.
Nói xong, nước mắt mà Tử La đã phải nhịn một hồi lâu cuối cùng cũng rơi xuống

Đại ca, huynh đối xử với A La thật tốt! A La cũng biết huynh lo lắng cho A La, huynh yên tâm, A La có chừng mực, hơn nữa, hơn nữa Mạc đại ca cũng thật lòng bảo vệ A La, sẽ không làm ra chuyện gì gây thương tổn cho A La đâu

A La, đến đây!

Lời nói hơi nghiêm túc của Tử Thụ cuối cùng cũng làm Tử La hồi thần khỏi sự trầm tư và lúng túng.

Đại, đại ca, huynh tìm A La có việc à?
Tử La đáp lời, tràn ngập sự bất an và cẩn thận.
Điều làm bọn họ yên tâm chính là huynh đệ bọn họ đều thích hợp đi con đường khoa cử này.

Nói đến đây, thấy Tử La lại cảm động, Tử Thụ không khỏi vui mừng mà nở nụ cười, cầm tay Tử La và tiếp tục nói:
Cho nên A La cứ yên tâm đến với Mạc đại ca đi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.