Chương 599: Suy nghĩ biện pháp đối phó
-
Điền Viên Cẩm Tú
- Mộ Dạ Hàn Phong
- 1953 chữ
- 2022-02-10 11:55:41
Hơn nữa, bọn chúng nhờ vào tin tức thu được từ quân cờ mà Ngũ hoàng tử của Đại Tề đã sắp đặt nhiều năm trước là Lương tướng 8quân – một trong các đại tướng tâm phúc bên cạnh Mạc Vân Thiên – mà đã thành công bỏ độc
Nhất Nguyệt Đoạn
đã chuẩn bị cho3 Mạc Vân Thiên lên người hắn theo như dự tính từ trước.
Đáng tiếc là ngay cả Ngũ hoàng tử cũng không thể khống chế 9hoàn toàn được Lương tướng quân kia. Mà lần này bọn chúng đã sử dụng rất nhiều thủ đoạn thì Lương tướng quân mới đồng ý giú6p đỡ. Cho nên, ngoại trừ lần này thì những chuyện khác bọn chúng không hề lấy được tin tức có ích gì từ Lương tướng quân cả5.
Trước đó bọn chúng đã nắm chắc được phần thắng, cũng sợ quân cờ là Lương tướng quân này bị phát hiện, mà Lương tướng quân này cũng không dễ dàng ra lệnh được cho nên bọn chúng càng không dùng đến quân cờ này.
Mà biết được ý đồ và thân phận của đối phương thì trong lòng nàng mới có thể càng thêm có cơ sở để tìm cách ứng phó với chuyện này.
Nếu không, vẫn tiếp tục không biết được thân phận của đối phương thì nàng chỉ có thể ngày càng bị động mà không biết rốt cuộc đối phương muốn thế nào.
Nghĩ rõ được điểm này, Tử La bắt đầu suy đoán người bắt mình là ai.
Bọn chúng không ngờ rằng sau đó sự tình ngày càng mất khống chế. Bọn chúng còn chưa kịp dùng đến quân cờ Lương tướng quân này thì bọn chúng đã là kẻ thất bại rồi.
Mà lần này, Thác Bạt Thế Kiệt có thể nói là đã đánh cược hết thảy, hy vọng có thể tìm thấy hướng đột phá từ Tử La. Vì vậy, hắn ta mới quyết định dùng quân cờ Lương tướng quân này.
Suy cho cùng, nếu như thất bại thì còn giữ lại quân cờ Lương tướng quân không nghe lời này có ích lợi gì chứ. Hơn nữa, không có Ngũ hoàng tử phía sau thì sau này bọn chúng lại càng khó khống chế quân cờ Lương tướng quân này hơn nữa.
Tiếp đó, ý thức được mình bị vây chặt trước người của người đàn ông xa lạ bên cạnh khiến nàng rất mất tự nhiên, thậm chí sắc mặt cũng bất giác hơi đỏ lên.
Cũng may, nàng ngồi ở phía trước nên đoán là người đàn ông phía sau sẽ không phát hiện được.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, Tử La đã bình tĩnh lại.
Tử La biết rất rõ, bây giờ không phải là lúc so đo chút chuyện nhỏ này.
Rõ ràng đám người này còn chưa biết giới tính thật của nàng, cho nên chuyện mà bây giờ nàng cần làm là phải đề phòng những người này phát hiện ra giới tính thật của mình. Bởi lẽ trong tình hình hiện tại thì một người đàn ông bao giờ cũng an toàn hơn một cô gái một chút.
Sau khi đã hiểu rõ những chuyện này, Tử La lại càng bình tĩnh hơn, cố gắng không để cho đối phương phát hiện ra điểm bất ổn của nàng.
Sau khi hoàn toàn tỉnh táo lại, Tử La liền bắt đầu suy nghĩ phải làm sao để chạy trốn và làm cách nào để cung cấp manh mối tìm kiếm nàng cho đám người Mạc Vân Thiên. Bởi vì nàng biết chỉ cần phát hiện chuyện nàng đã bị bắt đi thì chắc chắn mấy người Mạc Nhị cùng Mạc Vân Thiên khi đã quay về biên thành sẽ đến cứu nàng.
Nhưng mà vào giờ phút này, nàng đã bị vây chặt ở trước ngực người này, hơn nữa sau lưng và trước mặt các nàng cũng còn có những người mặc đồ đen khác, mà xem ra thân thủ của bọn chúng đều rất tốt.
Không khó để biết được mọi cử động của nàng bây giờ đều nằm trong sự giám sát của những người này, không chỉ không thể chạy trốn mà còn không thể lén lút để lại manh mối gì cho Mạc Vân Thiên cả.
Nghe được tiếng kêu la lần nữa của Tử La, cuối cùng Thác Bạt Thế Kiệt đã nhớ tới yêu cầu vừa rồi của nàng.
Thấy đối phương vẫn không nói chuyện, Tử La cho là đối phương đang lo lắng mình sẽ làm gì đó, nàng liền vội bổ sung:
Ngươi yên tâm đi, các ngươi có nhiều người như vậy, còn ta lại là một người tay trói gà không chặt, làm sao có thể lén lút làm chuyện gì được chứ? Không lẽ ngươi chẳng có chút lòng tin nào hả?
Phép khích tướng rõ ràng như vậy, đương nhiên sẽ bị Thác Bạt Thế Kiệt nhìn thấu ngay. Tuy nhiên, hắn ta cũng cho rằng người này không có võ công, hơn nữa còn bị trói thì cho dù để cho ngồi dậy cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Dựa vào khí thế của người bên cạnh nàng và cảm giác áp bức mà hắn ta mang lại cho người khác, ban nãy Tử La đã có thể kết luận được thân phận của người này tất nhiên không bình thường.
Có thể nói, thân phận của người này có lẽ không hề thấp hơn Mạc Vân Thiên đâu.
Mà theo nàng hiểu thì trong những người nàng quen biết ở lân cận biên thành thì người mà hiện giờ có thể so sánh với Mạc Vân Thiên chỉ có Nhiếp Chính Vương Thác Bạt Thế Kiệt của Dạ Quốc. Còn Cao Tuấn được xưng là danh tướng đệ nhất Hung Nô thì cũng miễn cưỡng xem là một người.
Nghe giọng nói của người đàn ông bên cạnh nàng rõ ràng còn là một người đàn ông trẻ tuổi, nàng biết Cao Tuấn chắc chắn không thể nào trẻ như vậy.
Cho nên suy đoán ban đầu của nàng hiện giờ đó là người bên cạnh này ắt hẳn là Thác Bạt Thế Kiệt Thất vương gia Nhiếp Chính Vương của Dạ Quốc.
Tiếp đó Tử La lại nghĩ đến tuổi tác của người này rõ ràng rất khớp với Thác Bạt Thế Kiệt, vì thế nàng lại càng khẳng định suy đoán của bản thân hơn.
Có điều, nàng không hiểu tại sao Thác Bạt Thế Kiệt lại muốn bắt mình? Bây giờ ở biên thành thì thân phận của nàng chỉ là một đại phu bình thường mà thôi.
Cùng lắm thì nàng chỉ ở phía sau cùng với đám người Mạc Nhị thúc, Mạc Nhị giải độc cho Mạc Vân Thiên, cùng với chuyện sau đó đi giúp đỡ đám người Mạc Nhị chữa trị cho thương binh thôi. Tuy nhiên, đại phu trong doanh trại vẫn có nhiều người có y thuật cao minh hơn, có tiếng tăm hơn nàng nhiều mà.
Nghĩ đến đây, Tử La càng thêm khó hiểu.
Sau một hồi quan sát thì Tử La đã tạm thời bỏ đi ý nghĩ thử chạy trốn và để lại manh mối cho đám người Mạc Vân Thiên.
Tiếp đó, không cam lòng cứ luôn bị động như vậy, hơn nữa cũng không biết những người này sẽ đưa nàng đi đâu, sẽ có nguy hiểm gì, cho nên Tử La lại càng bắt đầu suy tính những chuyện khác mà bây giờ nàng có thể làm.
Mặc dù bây giờ nàng không thể chạy trốn và để lại manh mối cho đám người Mạc Vân Thiên nhưng nàng cũng không thể cứ ngồi chờ chết như vậy.
Sau khi suy nghĩ thật nhanh thì cuối cùng Tử La đã nghĩ ra chuyện trước mắt nàng có thể làm.
Thế là sau khi Tử La suy nghĩ thông suốt thì quyết định chuyện trước tiên nàng cần phải làm bây giờ là phải biết rõ được người bắt nàng là người nào.
Bởi vì chỉ khi biết được thân phận của đối phương thì nàng mới có thể biết được hoặc đoán được ý đồ đối phương bắt nàng đến đây.
Thác Bạt Thế Kiệt biết, đến bây giờ thì chắc chắn Lương tướng quân đã phát hiện ra nguyên nhân hắn ta muốn bắt Tử La đi không hề đơn giản như lời nói trước kia của hắn ta, hơn nữa nhất định cũng biết được tầm quan trọng của Tử La đối với Mạc Vân Thiên.
Cho nên, hắn ta không thể không đề phòng Lương tướng quân sẽ trở mặt giữa chừng.
Này, rốt cuộc ngươi có nghe ta nói không vậy?
Tử La thấy một lúc rồi mà đối phương cũng không trả lời, thật sự nàng đã bị lắc lư khó chịu, cho nên liền gọi thêm lần nữa.
Sợ Tử La sẽ nôn lên ngựa của mình thật, Thác Bạt Thế Kiệt quyết định cho Tử La ngồi dậy.
Ngươi giữ chắc ta!
Vừa nói thì tay Thác Bạt Thế Kiệt cũng dùng sức, Tử La lập tức được nâng lên ngồi trên lưng ngựa.
Sau khi đã ngồi thẳng, cuối cùng Tử La cũng cảm thấy cả người quả thật thoải mái hơn.
Hắn ta dùng việc Lương tướng quân phản bội Mạc Vân Thiên ở cửa khẩu Quảng Yên lần trước để uy hiếp. Nếu Lương tướng quân không giúp đỡ thì bọn chúng sẽ truyền chuyện hắn đã từng phản bội Mạc Vân Thiên ra ngoài.
Thác Bạt Thế Kiệt cho người tới nói với Lương tướng quân rằng bọn chúng chỉ muốn bắt một tên đại phu nho nhỏ thôi, không có ảnh hưởng gì lớn tới đám người Mạc Vân Thiên cả. Lương tướng quân nghĩ Thác Bạt Thế Kiệt làm vậy chỉ vì nghe nói y thuật của Tử La rất tốt, mà Thác Bạt Thế Kiệt có bệnh nặng nên chỉ muốn bắt Tử La về chữa trị cho hắn ta mà thôi. Sau khi thấy chuyện này không ảnh hưởng nghiêm trọng, mà trong tay của đám người Thác Bạt Thế Kiệt lại có điểm yếu của hắn nên Lương tướng quân mới đồng ý giúp đỡ bắt Tử La đi.
Nghĩ đến đây, Thác Bạt Thế Kiệt liền nhìn sang Lương tướng quân bên cạnh, phát hiện đối phương không có gì khác thường thì hắn ta mới hơi yên tâm.
Nếu như người này đúng là Thác Bạt Thế Kiệt Thất vương gia Nhiếp Chính Vương của Dạ Quốc giống như trong suy đoán của nàng, vậy thì vì sao hắn ta lại bắt nàng? Mục đích của hắn ta là gì đây? Chẳng lẽ trên người nàng có thứ mà hắn ta muốn sao?
Tử La hết sức nghi hoặc.
Tiếp đó, sau khi Tử La lại suy nghĩ một lúc thì nàng liền quyết định nếu sao cũng không thể đoán chính xác được ý đồ cũng như là thân phận của đối phương, vậy thì nàng sẽ nói chuyện với người bên cạnh mình để xem có thể hỏi ra chút gì hay không. Làm vậy sẽ càng đáng tin hơn so với việc nàng cứ suy nghĩ lung tung tiếp.
Rốt cuộc các ngươi muốn đưa ta đi đâu? Ta ngẫm nghĩ một hồi cũng không thấy rằng ta quen biết các ngươi. Ta chỉ là một đại phu bình thường mà thôi, cùng lắm thì y thuật xem như tốt một chút. Nhưng mà vị đại ca này, vừa nhìn các ngươi đã biết không phải là nhân vật đơn giản, cho nên chúng ta lại càng không thể nào quen biết được. Có phải các ngươi đã bắt nhầm người rồi không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.