Chương 206: Vật phẩm của nhiệm vụ phụ


Ting! Cô vừa xoay người thì trước mặt lại nhảy ra một khung đối thoại.

Hệ thống (dẫn đường truy tìm báu vật
Tam Giới M8ặc Ta Đi
sẵn sàng phục vụ quý khách.
Cái hệ thống truy tìm báu vật này là bản fake à?
Chủ nhân, đến ngõ cụt rồi, phải quay lại sao?
Hạt Vừng hỏi.

Để ta nghĩ đã!
Chúc Dao đứng bên cạnh bức tường, mũi tên trước mắt vẫn cứ ở đó không biến mất, phần lớn mũi tên đã ẩn vào trong bức tường phía trước rồi, chẳng lẽ phía sau còn có gì đó hay sao?
Hạt Vừng, soi đèn!

Đi thẳng về phía trước...
Cái con khỉ ấy! Phía trước rõ ràng là một bức tường, đi thẳng thể nào nữa hả! Không ngờ đây lại là một cái ngõ cụt.
Ngực đau quá.
Chúc Dao hít sâu một hơi, lặng lẽ chọn bắt đầu.
Ở vị trí những ô vuông mất đi xuất hiện luồng ánh sáng trắng, phút chốc đã chiếu sáng cả không gian rồi.
Chúc Dao đang muốn loại bỏ hai ô vuông cuối cùng thì bị Hạt Vừng gọi giật lại.
rất đáng sợ!

Đáng sợ? Chúc Dao tĩnh tâm cảm nhận, không biết có phải do tu vi thấp hay không mà cô không hề cảm thấy có gì đáng sợ, mà ngược lại...
Tất cả các khung đối thoại biến mất, trước mắt cô xuất hiện một mũi tên màu xanh.
Phía trước, con đường thứ ba bên trái, thăng tiến!
Hạt Vừng, đi thôi.
Cô kéo cái người còn đang ôm chân mình dậy, đi về phía đường rẽ thứ ba.
Không ngờ đây lại là một không gian thu nhỏ.
Hệ thống truy tìm báu vật cũng đồng thời đóng lại.
Đã đến nơi, kết thúc chỉ đường.
Chúc Dao bước vào vùng đất đó.
Khoan đã! Chúc Dao đi đi lại lại nhìn vào bức tường, trong đầu nảy ra một ý tưởng điên rồ.
Mấy ô vuông như thế này hình như có hơi giống với...
Chúc Dao nhíu mày, quen biết Hạt Vừng đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy nó tỏ ra sợ hãi như thế, lẽ nào phía sau bức tường này thật sự có gì đó ghê gớm lắm sao?
Cô hơi lưỡng lự, mũi tên của hệ thống truy tìm báu vật vẫn chỉ về hướng ấy, duy trì ở khoảng cách ba mét không thay đổi.
Nhiệm vụ phụ thứ nhất, mục tiêu đã xuất hiện, mời đi về phía trước theo chỉ dẫn!
Á...
Ngay lập tức trong đầu cô xuất hiện một đống lạc đà Alpaca chạy vòng vòng.
ở chính giữa nơi này, giữa bầu trời cao rộng đang treo một thanh BUG.

Hình như có...
thứ gì đó đáng sợ...
Hệ thống truy tìm báu vật xuất hiện chỉ dẫn cuối cùng.
Đi thẳng về phía trước ba mét là đến mục tiêu.
còn có cảm giác hơi quen thuộc.

Chủ nhân, đừng đi!
Hạt Vừng kéo tay cô.
Bắt đầu OR Bắt đầu.
Hệ thống truy tìm báu vật là cái gì thế? Cái này cũn3g là cái hệ thống dẫn đường lần trước đúng không? Muốn đổi tên thì đừng cho hai chữ
dẫn đường
vào nữa, tưởng rằng cho thêm h9ai dấu ngoặc đơn vào thì ta không nhận ra sao? Qua loa thì cũng không nên để như thế chứ! Ngươi gõ sai chữ đúng không? Có kiểu6
Ngươi là Đông Phương Bất Bại
hả?
Một luồng ánh sáng chói loà quét qua, trước mắt cô xuất hiện một vùng rộng lớn, phía sau bức tường là một vùng non xanh nước biếc, ngập tràn tiếng chim hót và hương thơm của hoa cỏ.
Chúc Dao hơi giật mình, không nghĩ tới phía sau bức tường lại là một nơi như thế này, giống như đi vào một vùng đất khác vậy.
Ting!
Hệ thống truy tìm báu vật
Tam Giới Đông Phương Bất Bại
sẵn sàng ph5ục vụ quý khách.

...
Mi tránh ra đi!
Chúc Dao cạn lời, dẫn Hạt Vừng bước nhanh về phía con đường kia.
Cô tưởng rằng càng đi sâu vào bên trong thì cơ quan trận pháp sẽ càng nhiều càng phức tạp, nhưng dọc đường hai người các cô không gặp phải cản trở gì, đi thuận lợi một cách ngoài ý muốn.
Chỉ là âm thầm có cảm giác càng đi càng sâu, xung quanh cũng ngày càng tối tăm hơn thôi.
Chúc Dao tiếp tục quan sát bức tường phía trước, phát hiện nó được xếp bởi những hình vuông có kích thước bằng nhau.
Chúc Dao vỗ nhẹ lên bề mặt, cảm thấy nó lồi lõm không bằng phẳng, giống như đã được chạm khắc gì đó.
Mi có thể đợi ở đây hoặc ra ngoài chơi, hiểu không?

Meo...
Lăng Hoả Thủ gật đầu, đôi mắt lấp lánh nhìn cô.

Ngoan...
Chúc Dao vươn tay xoa cái đầu to của nó.
Tất cả vì ngực!
Cô là người linh hoạt như thế đấy.
Đó là thuật phong ấn chỉ có Thần tộc thời thượng cổ mới biết, cô được học từ chỗ Thần thượng cổ Việt đổ chính tông đầy.
Nhưng ở hạ giới vẫn tồn tại loại phong ấn này, không thể không khiến cho cô nghi ngờ liệu rằng nơi này có phải là có liên quan đến Thần tộc hay không?

Chủ nhân...
Không biết từ bao giờ mà trên khuôn mặt của Hạt Vừng đã xuất hiện vẻ kinh hoàng như thế, toàn thân còn hơi run rẩy.

Sao thế?


Đó...
phía sau đó...
Bàn tay nó run run chỉ về vùng sáng trắng kia.
rồi...
Cái đệch, thật sự là trò ghép hình hả! Sao bảo là cơ quan hay chữ viết cao siêu lắm cơ mà? Vòng cuối chỉ là trò ghép hình này thôi hả, có thấy mất mặt không? Chúc Dao cảm thấy IQ của mình bị khinh thường một cách nghiêm trọng.
Chúc Dao đứng không vững ngã nhào vào thân kiếm.
Cô chợt nảy sinh dự cảm không lành.

Chủ nhân!
Hạt Vừng bay tới ôm Chúc Dao đáp đất:
Người thấy thế nào rồi?
Lỗi linh khí trong người cô không dừng lại, hơn nữa còn điên cuồng đấu đá với Mộc linh khí trong người cô giống như có thù với chúng vậy.
Lôi linh khí cắn nuốt sạch sẽ Mộc linh khí không còn lại bao nhiêu.
Dọc đường Chúc Dao luôn đề cao cảnh giác, tuy có con át chủ bài là Hạt Vừng, mà tu vi của tu sĩ ở thế giới này đều khá thấp, sẽ không có nguy hiểm gì mới đúng.
Nhưng Thúc Ma ẩn vừa rồi lại khiến cô hơi lo lắng.
Chúc Dao âm thầm bình tĩnh trong năm phút mới bất lực đứng dậy bắt đầu chơi ghép hình, loại bỏ những ô vuông này.
Chỉ một lát sau, những ô vuông trên bức tường đã biến mất chỉ còn lại hai ô cuối cùng.
Trời đất rung chuyển trong phút chốc đã dừng lại, một lượng lớn Lôi linh khí bỗng điên cuồng tràn vào cơ thể cô.
Chúc Dao nhất thời không chịu được phun ra một ngụm máu, nhưng những linh khí đó vẫn bất chấp xông tới.
Nhưng cô lại không nhịn được thò tay chạm vào hai ô vuông có ký hiệu giống nhau.
Tiếng lộc cộc lập tức vang lên, hai ký hiệu đó nhấp nháy rồi hai hình vuông đột nhiên cùng nhau biến mất...
Má nó chứ, thần khí cũng thôi đi, cái chữ
một
kia là có ý gì thế hả, cũng có nghĩa là phía sau còn có hai, ba, bốn, năm,n cái nữa đúng không? Chúc Dao chợt muốn đi hỏi thăm gia phả nhà Giới Linh! BUG thì tìm được rồi, nhưng nó là một thanh kiếm rất lớn, cô phải làm thế nào đây? Nó là thần khí, vậy thì cô không phá huỷ được rồi, có ăn được không? Đừng có giao nhiệm vụ không thể hoàn thành như vậy chứ! Chúc Dao khóc không ra nước mắt, bay quanh thanh kiếm mấy vòng cũng không biết phải ra tay từ đầu mới được.
Đang muốn bay về thì bỗng thấy thân kiếm dao động, nhất thời khiến cho trời đất điên đảo.
Kiểm khí lạnh lẽo, ngay cả cô cũng cảm thấy rùng mình.
Xem ra thanh kiếm này chính là mục tiêu của nhiệm vụ phụ lần này rồi.
Chỉ thấy một tia sét giáng thẳng xuống nơi cách chỗ cô đang đứng mây trượng.
Chúc Dao giật nảy mình, ngẩng đầu lên nhìn.
Hạt Vừng khẽ xoay tay, một ngọn lửa lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay nó.
Nơi này mới vừa rồi còn tối om mà lúc này đã sáng sủa lên không ít.
Chúc Dao:
...
Má nó! Bà đây cứ không muốn đi tìm báu vật đấy, ngươi cắn ta chắc!
Ting!
Suy nghĩ này vừa xuất hiện cô lại lập tức lắc đầu.
He he, sao có thể như thể được chứ? Loại chữ viết cao siêu như thế, sao có thể là trò chơi IQ thấp như vậy được.
Hít sâu một hơi, đã đi đến tận đây rồi, có thể nào cũng phải đi xem thử xem sao.

Hạt Vừng, người ở đây đợi ta.
Chúc Dao dặn dò một câu, đưa tay chạm vào hai ô vuông cuối cùng.
biến mất rồi...
mất rồi...
Sau khi tiến vào, hệ thống truy tìm báu vật đó chỉ đổi hướng hai lần, còn lại không có động tĩnh gì, cứ thẳng đường mà đi.
Một canh giờ sau.
Không phải là một thanh kiếm viết ba chữ BUG mới đúng.
Thanh kiếm đó to như quả núi đang treo giữa trời, bao bọc trên thân kiểm là vô vàn tia sét, nhìn từ xa giống như một thanh kiếm được làm từ ánh chớp vậy.

Chủ nhân...
đây là...

Cứ mặc kệ ta, ta muốn yên tĩnh một lát!

Chúc Dao cắn răng, ngự kiểm bay lên trên.
Đến gần mới nhìn thấy rõ, trên thanh kiếm đó ngoại trừ ba chữ BUG thì còn có một dấu ngoặc đơn, bên trong viết (Thần khí một).
Bức tường kỳ lạ thế này, xem ra đây nếu không phải trận pháp thì cũng là cơ quan thôi.
Trận pháp thì cô còn biết chút ít, nhưng nếu là cơ quan, cô chỉ có thể
Chúc Dao lùi lại mấy bước, nhìn một lúc lâu cũng không nhận ra trên đó viết gì.
Mà những ký tự này lại cách rất xa nhau, giống như chữ của trẻ con tiểu học mới tập viết vậy, viết chữ theo kết cấu hình vuông, mỗi ô là một ký hiệu, cách một đoạn lại có một văn tự giống thế.
Ám...
Một tiếng sấm đột ngột vang lên.
Nghĩ thế nào lại dừng lại, xoay người nói với Lăng Hoả Thú ở phía sau:
Mi ở lại đây.

Meo...
Lăng Hoả Thú giàn giụa nước mắt.

Cơ thể của mi quá lớn, lại không biết biến hình, đi theo bọn ta rất nguy hiểm.

Meo...
Ánh mắt của Lăng Hoả Thú lập tức sáng quắc, giọng nói non nớt lại vang lên:
Á...
cô ấy xoa đầu ta, xoa đầu ta, từ nay thú thú sẽ không gội đầu nữa.

Chúc Dao cảm thấy kinh mạch bắt đầu vỡ ra từng chút một, đau đến mức khiến cô gần như không thể cử động được.
Thanh thần khí BUG kia lại giống như được bật công tắc, nó bắt đầu bạo động, từng đợt sét giáng xuống ầm ầm.

Hạt Vừng, người dùng pháp thuật hệ Phong thổi bụi bám trên này đi xem sao.
Hạt Vừng gật đầu, một trận cuồng phong nổi lên, mặt tường vừa rồi vẫn bị bao phủ bởi một lớp bụi dày bỗng trở nên sạch sẽ, lộ ra mặt tường đầy chữ viết.
Chỉ thấy trên mỗi hình vuông đều viết đẩy ký tự, là loại chữ viết cô hoàn toàn không biết, không giống phù văn, cũng không giống ấn văn.
Chúc Dao đã không thể khống chế được việc cơ thể đột nhiên có nhiều Lôi linh khí như thế nữa, ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.