Chương 268: Giấy phép thông hành thế giới


Tất cả sinh vật trong thế giới phải nằm trong quy tắc này thì thế giới mới có thể duy trì ổn định.

Nếu xảy ra sai sót thì thế giới sẽ8 sụp đổ hoàn toàn.

Cục kiểm tra du hành thế giới.
Ngày 16 tháng 1 năm 2015
Một lúc lâu sau...

Được!
Khi tỉnh lại một lần nữa, Chúc Dao nhìn thấy một màn lụa mỏng như ảo ảnh, lại tựa như cực quang, còn có thể không ngừng thay đổi màu sắc cực kỳ đẹp đẽ.

Khụ khụ...
Đó là vì...
Giọng điệu của Giới Linh đột nhiên trở nên do dự:
Cô gái à, cô biết đấy, du hành thế giới cũng tương tự như đi du lịch, mỗi khách du lịch đều thích...
Cả căn phòng bỗng tĩnh lặng như tờ.
Ai tắt đèn vậy?
Một thanh trạng thái đột nhiên xuất hiện ở gần đó, chỉ trong chốc lát đã chạy đến 100%.
Chớp mắt sau, cô đã chìm vào hôn mê.

Tất nhiên, tôi lấy danh dự của tôi để đảm bảo.

Anh còn có danh dự à?

A...
Giới Linh hơi khựng lại một chút:
Hay là tôi lấy trinh tiết ra đảm bảo?

...
Trinh tiết cái con khỉ, trinh tiết của anh đảm bảo kiểu gì, qua lỗ cắm sạc à, hay là qua đầu USB? Mấy thứ đó cắm nát từ lâu rồi đấy?
Chúc Dao thở dài một hơi thật sâu, cô phục sát đất cái tên Giới Linh mặt dày vô sỉ này rồi, hơi do dự một chút, cô nói:
Vậy tại sao anh không nói cho tôi biết những chuyện này khi tôi quay về?

Chúc Dao nhìn trân trân năm phút mới phát hiện hình như cũng chan chán.
Cô ngồi dậy liền thấy mình đang nằm trên một chiếc giường ngọc trắng, còn màn lụa mỏng vừa rồi chính là màn che trên giường.
Sau khi tìm quanh một hồi, cô vẫn không nhìn thấy bất kỳ đồ vật phản chiều nào, chứ đừng nói là kính.
Trong lúc cảm thấy kỳ lạ tại sao căn phòng xa hoa này lại thiếu đi đồ vật quan trọng như kính, cánh cửa đột nhiên kẽo kẹo mở ra.
Quản lý của thế giới cô...
nói chung là rất đáng sợ!

...
Đạo đức mà cũng bù cái này được à?
Cô xem, tôi đã trả cái giá đau đớn như thế, vậy hãy yêu thương tôi một lần xem nào.

...
Sao cô muốn đập tên này một trận quá!
Du hành tiếp nào, cô gái! Chỉ cần cô nói một tiếng
tôi đồng ý
, tôi sẽ dâng lên cô một ngày mai tươi sáng!
Giới Linh phóng vài quả pháo hoa trên màn hình:
Bây giờ gia nhập hội VIP còn được tặng thêm một anh bạn trai ngầu lòi đấy.
Cần anh tặng sao? Đó vốn dĩ là của tôi!
Haizz, bỏ đi.
Cô còn có thể nói gì nữa, sư phụ đã bị trục xuất rồi, không có bạn trai thì phải đi tìm lại chứ sao? Chúc Dao gọi điện cho ba mẹ và người nhà nói chuyện, cuối cùng cũng dần xuống không nói sự thật.

Cô gái, thấy thế nào? Có hứng thú tăng cấp, chuyện giấy thông hành không còn là mơ nữa?
Giới Linh nhẹ nhàng nói.

Tôi giúp anh sửa BUG có thể lấy được giấy phép gì đó cho sự phụ thật sao?
Cứ cảm thấy có gì đó không đáng tin.
Nếu muốn làm giấy phép này phải cố gắng lên cấp đánh quái.
Ví dụ như giúp tôi sửa chữa BUG gì đó, từ từ mới có tư cách xin giấy phép.

...
Sao có cảm giác đang bị gài vậy nhỉ? Cô ngẩng đầu trừng mắt nhìn khung chat:
Cái tên nhà anh đừng nói là đang lừa tôi nhé? Nói thật đi, cái cục kiểm tra gì đó thật ra không hề tồn tại phải không?

Cô phải tin tôi!
Lời nói của anh ta đầy thành khẩn:
Cô nghĩ tại sao tôi chỉ có thể xuất hiện trong máy tính? Chính là vì quy tắc thế giới, ở thế giới của cô, tôi không thể xuất hiện bằng hình thức thực thể, vì thế mới bất đắc dĩ ở trong máy tính của cô.

Vậy tại sao tôi có thể tới thế giới của anh?
Nếu thế giới của cô thật sự có quy tắc, vậy khi cô du hành qua các thế giới sao lại không hề gặp phải trở ngại nào? Dù thế nào cũng phải ngăn lại một chút chứ.

Ôi trời ơi, ban đầu cô đang hưởng tuần trăng mật, người ta đâu có nỡ làm phiền!

Con mợ nó thể bây giờ anh có biết không phải làm phiền nữa mà trực tiếp chia rẽ uyên ương rồi đấy! Vừa nghĩ tới việc sư phụ đột nhiên bị đưa về không rõ lý do, cô lại muốn bùng nổ, có điên mới tin anh ta làm như thế chỉ vì chuyện này:
Nói tiếng người đi!


Ơ...
Cô gái à.
Anh ta hơi do dự nói:
Cô không đủ cấp bậc, không làm được giấy phép này đâu.
Cảm giác đầu tiên của Chúc Dao chính là...
giàu nứt đố đổ vách! Cảm giác đã đi tới đỉnh cao của đời người! Giới Linh cuối cùng cũng cho cô vào nhà giàu rồi! Khi ngẩng đầu nhìn vào chính mình, Chúc Dao mới phát hiện cô đã đổi thân xác khác, trên người không còn mặc bộ đồ ngủ thời hiện đại mà là váy dài kín đáo ôm trọn cả người.

Ý anh là sư phụ tôi chính là sai sót?
Chúc Dao siết chặt bàn tay:
Vì muốn sửa chữa sai sót này nên anh mới đư3a sư phụ của tôi đi sao?

Đã nói không phải tôi đưa sư phụ cô đi.
Giới Linh khóc không thành tiếng.

Trên lý thuyết, tất cả mọi th9ứ không thuộc về thế giới này đều là sai sót, một khi xuất hiện sai sót sẽ ảnh hưởng tới sự ổn định của thế giới.
có thể cấp giấy thông hành cho tôi!

Giấy thông hành là cái quỷ gì? Tự xem là dân tị nạn thật à!
Thật đấy, tôi có giấy phép mới sang đây được đấy.
Giới Linh rung rung khung chat, đột nhiên trên màn hình nhảy ra một giao diện hình ảnh với dòng chữ được viết rất nghiêm nghị: GIẤY PHÉP THÔNG HÀNH THẾ GIỚI Cư dân thế giới khác
Giới Linh
, giới tính (bí mật), tuổi (tạm không thống kê), có ý thức cộng đồng trong thời gian sống ở thế giới khác, hồ sơ xuất sắc, không có sở thích xấu! Đạt yêu cầu thông hành thế giới, được cấp giấy thông hành!
Bài trí xung quanh vô cùng xa hoa với những đồ vật tinh xảo cao cấp và những kiệt tác hoàn mỹ.
Ngay cả mặt sàn cũng được trải ngọc thạch.
Không hợp với khí hậu á, giải thích thế mà cũng được à?
Cũng có nghĩa là, anh cảm thấy bây giờ tôi đã khỏe rồi.

Đúng rồi đúng rồi, cô giờ khỏe như vâm, leo một lèo năm tầng nhà cũng chẳng vấn đề gì.
Giới Linh khóc rưng rức vài tiếng:
Cô gái à, cô không biết đâu, lúc đưa cô về, thiếu chút nữa là tôi đã bị hủy giấy phép rồi đấy! Điểm tín nhiệm giảm thăng 20%.
Cũng may có đạo đức của tôi bù vào.
Có điều, nếu nhìn cách trang trí, hoàn cảnh xung quanh, và cả hơi thở đặc sệt cái sự thiếu nữ, nhìn kiểu gì cũng đạt tiêu chuẩn một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Bỗng Chúc Dao nghĩ tới cái gì đó, muốn nhìn dáng vẻ của chính mình bây giờ, nhưng cô lại phát hiện trong cơ thể này không có một chút linh khí, chứ đừng nói gì là biển ra kính nước.
Chúc Dao im lặng.
Đết mợ, cục kiểm tra du hành thế giới là cái quỷ gì? Thế quái nào cô chưa từng nghe tới! Cơ quan kỳ quái này từ đầu nhảy ra vậy hả?
Nhìn thấy chưa?
Giao diện hình ảnh nháy lên một cái rồi biến mất, giọng Giới Linh cất lên đầy kiêu ngạo:
Tôi tới đây phù hợp với thỏa thuận quản lý thế giới, đi đường chính thống có giấy tờ rõ ràng.

Vậy có liên quan gì tới việc sư phụ tôi biến mất?

Tất nhiên có liên quan.
Giới Linh lên giọng:
Sư phụ của cô bị kéo tới khi cô bị trục xuất, chưa thông qua xét duyệt, chưa có giấy chứng nhận, thuộc về diện nhập cư trái phép.
Nếu không...
tôi không biết sau này có thể tin anh nữa không.

mang một ít đặc sản địa phương về, cái này sẽ không bị điều tra.
Đặc sản địa phương? Con mợ nó, thế thì ra cô là đặc sản địa phương à!
Cô gái à, giờ còn quá sớm để nói cho cô biết về kiến thức thế giới, giờ tôi cũng không tiện giảng giải chi tiết cho cô.
Sau này cô sẽ dần dần hiểu ra thôi.

...
Cứ cảm giác có chỗ nào đó sai sai.

A...
Anh ta im lặng một lát mới nói:
Lúc đó hồn phách của cô không ổn định, cần tĩnh dưỡng ở thế giới của cô để sức mạnh bổn nguyên của thế giới này củng cố lại linh hồn, tôi phải đưa cô trở về mới bù đắp được.
Nói đơn giản thì đó là do không quen khí hậu.

Chỉ có thể ở lại ba tháng, ba tháng sau sẽ bị cưỡng chế trục xuất.
Sư phụ thể mà lại là dân sống chui bất hợp pháp.

Cục kiểm tra du hành thế giới đó ở đâu?
Cô đi bổ sung giấy tờ cho sự phụ là được rồi.
Nhưng thế giới của6 cô thì khác.


Khác gì?
Có thể nói hết trong một lần được không hả?
Thế giới của cô cực,kỳ, ổn, định!
Từng chữ anh ta thốt ra đề5u nồng nặc mùi ghen ăn tức ở và ngưỡng mộ:
Ổn định đến mức...

Tôi có thể quay về được nữa không?

Tất nhiên! Giấy phép du hành thế giới do cơ quan quyền uy cấp phát, giấc mộng du hành không còn là mơ! Hơn nữa điểm thời gian khi cô du hành và trở về cũng giống nhau mà, mục tiêu của chúng tôi là: Không có sai lệch!

..
Chúc Dao giật giật khóe môi:
Được rồi, đi thôi!


Được!

Giới Linh!

Sao thế cô gái?

Đừng lừa tôi.
Một cô bé mặc váy dài màu hồng đẹp như tiên nữ giáng trần bước vào, cô bé mở to mắt nhìn cô, vẻ mặt đầy mừng rỡ, cô bé kích động nói:
Lão lão, cuối cùng người cũng tỉnh rồi.


Khóe môi Chúc Dao giật giật, lão lão là cái quái gì? Cô đánh giá cô bé từ trên xuống dưới rồi mở miệng:
Đừng nói ngươi là Tiểu Thiển nha?
Cô bé mừng rỡ gật đầu như gà mổ thóc:
Đúng rồi đúng rồi, lão lão, con là Tiểu Thiển đây.
Không phải chứ, ngươi là Tiểu Thiển thật à, đây đâu phải phim ma, tốt xấu gì cũng phải phản bác lại tổ chứ!
Lão lão...
Đôi mắt của cô bé đỏ lên, đột nhiên nước mắt tuôn trào nói:
Cuối cùng người cũng tỉnh lại rồi, người không biết đâu, khoảng thời gian người chìm vào giấc ngủ, cuộc sống người trong tộc khổ cực biết bao nhiêu.

Tiểu Thiển ngày đêm đều ngóng chờ người tỉnh lại.

Khoan đã!
Chúc Dao cảm thấy cần phải góp nhặt thêm thông tin.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.