Chương 279: Tuổi thơ của ta rất bị thương
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2015 chữ
- 2022-02-04 04:36:41
Em vợ!
Khúc Khuất túm lấy tay cô nên cô mới không ngã ra đất.
Ai là em vợ của ông!
Cậu nhóc cúi cái đầu nhỏ, suy nghĩ một chút rồi trả lời:
Linh thảo.
Đúng, là linh thảo. Vậy nhóc lại nghĩ xem, bản thể của Lão Lão là cái gì?
thuật... Ái chà, là hệ pháp thuật toàn năng gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, trang bị cho nhân tài sáng giá. Mỗi ngày, ánh mắt ông ta nhìn cô đều hừng hực sự nhiệt tình cháy bỏng.
Thỉnh thoảng có ngáp một cái, Khúc Giang lại đau lòng ôm đầu nửa ngày, mỗi lần làm cái gì cũng hướng dẫn từng bước, khẩn khoản nói một câu:
Sư thúc à... Thời gian không còn nhiều đâu!
Ù.
Mới vào môn phái mà đã được giác ngộ, đây hiển nhiên là được buff rồi! Cô đột nhiên nhớ tới Tiêu Dật, quả nhiên lần nào cũng gặp các BUG một cách bất ngờ. Đứa bé này sẽ không giống Tiêu Dật chứ?
Chúc Dao sửng sốt một chút, ôm lấy nó đặt lên đùi mình:
Sao lại không được? Khúc Giang không phải sư phụ nhóc sao?
Không, ngài ấy là sư phụ chưởng môn, không phải sự phụ ta.
Nó lắc đầu một cái.
Cô nhéo khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của cậu nhóc:
Nhóc nói cái gì!?
Dám chê cô già.
Lão Lão... đau quá, đau!
Cậu nhóc xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, tủi thân nói:
Tiểu Bạch nói thật mà, Tiểu Bạch muốn được sự phụ dạy con không được đây này!
thiên tài với song linh căn, hiệu trưởng Khúc Giang liền thu nhận, dạy dỗ cậu nhóc, cho nên Tiểu Bạch mới gọi ông ta là sư phụ chưởng môn. Nhưng dù sao cũng chỉ là người dạy thay, nên đương nhiên trong lúc tu
hành không có chuyện bị sư phụ quản chặt.
Lão Lão, có phải học những thứ này rồi thì có thể trở nên rất lợi hại phải không?
Dĩ nhiên, lợi hại như ta vậy nè.
Phải tin tưởng ta nha, nhóc con.
Chúc Dao xoa xoa cái đầu nhỏ của ông cụ non:
Nhóc thì hiểu gì chứ, giảng dạy thì phải có kiên nhẫn, dục tốc bất đạt là không đúng.
Cô cực kỳ phản đối, yêu cầu phải được nghỉ phép.
Lão Lão...
Tiểu bá vương nhìn mặt cô một chút:
Người đã già lắm rồi, không cần phải nâng cao trình độ nữa đâu.
Tòa cung điện trên Thiên Tề Phong là một nơi rất tốt để bế quan. Có lẽ là do chủ nhân trước đây đã lát rất nhiều linh thạch trên mặt đất, linh khí bên trong chắc phải đậm hơn những nơi khác đến mười lần. Cô thậm
chí chẳng cần phải bày trận pháp tu linh, trực tiếp tìm một chỗ có linh khí ngũ hành đều đều, rồi bắt đầu tĩnh tâm ngồi thiền.
Ngũ linh căn!
Chúc Dao ngây người, không đúng theo dự tính. Vừa nói BUG nam chính sẽ đặc biệt lắm cơ mà? Sao lại có ngũ linh căn, chẳng lẽ lần này cốt truyện đổi thành kiểu đau khổ đắng cay?
thiết. Tuy rằng so với những người già thường thấy thì tốt hơn nhiều, không đến nỗi đi ba bước thì họ một cái, năm bước thì dừng lại nghỉ ngơi. Nhưng so với những tu sĩ khác thì cô còn yếu hơn nhiều, đúng kiểu
xương thủy tinh dễ vỡ.
Sau khi cho cổ học lý thuyết ba tháng, hiệu trưởng Khúc Giang liền ép cô đi bể quan để tiếp thu kiến thức. Cấm hết tất cả mọi người đến Thiên Tề Phong quấy rầy cô, gồm cả tiểu bá vương và bạn học Khúc Khuất. Chúc
Dao căn bản không có cơ hội dò hỏi chuyện về BUG, hơn nữa, chưa có kịch bản nên cô cũng không dám hành động tùy tiện.
Mỗi lần tu luyện gặp phải vấn đề gì, Khúc Giang đều mời đại sư từ những môn phái hàng đầu, triệu tập tất cả lãnh đạo cao cấp từ kỳ Nguyên Anh trở lên, lập hội nghị nghiên cứu thật sâu, cuối cùng đưa ra phương án
giải quyết hoàn hảo nhất, chỉ sợ cô phải đi đường vòng. Sự coi trọng này thậm chí còn kinh động đến... tôn giả Hóa Thần.
Cô ngồi xuống, nhưng không Kết Đan mà bắt đầu nằm mơ, chính là giấc mơ về kịch bản.
So với cốt truyện lần trước, cô thấy kịch bản lần này rất truyền cảm hứng.
So với sự giáo dục nghiêm khắc của cô, Tiểu Bạch gần như là được nuôi thả.
Không sao cả, sau này nhóc học cùng ta là được.
Chúc Dao quyết định thật nhanh, đưa cho Tiểu Bạch một bản sao của toàn bộ nội dung Khúc Giang đã dạy cho cô. Mình không thể làm người mù một mình được.
Cô còn đang đặt ra hàng loạt câu hỏi nghi ngờ thì bị Khúc Khuất kéo về thực tế, còn chưa kịp nghĩ xem rốt cuộc BUG lần này khác biệt thế nào, đã bị vùi lấp giữa đống sách vở.
Vị hiệu trưởng quốc dân tuyệt vời Khúc Giang đích thân giám sát việc dạy học, mỗi ngày tới trông nom việc tu luyện, quyết tâm muốn bồi dưỡng có thành người có đạo đức, thông minh, lại có thể lực, hiểu biết nghệ
Cô dặn dò Khúc Khuất bảo hẳn để ý đến đứa bé BUG không biết tên kia một chút, nếu nó có gặp khó khăn thì giúp đỡ, cố gắng không để nó trở thành Tiêu Dật, thế giới quan sai lệch nghiêm trọng.
Làm xong những việc này, cô bắt đầu nỗ lực tu luyện. Mặc dù cô không quá đồng ý với chuyện Khúc Giang vội vàng muốn cô tăng tu vi, nhưng với thân thể của cô hiện giờ, quả thật việc tăng tu vi lên là vô cùng cần
Những đứa trẻ bị chia đến ngoại môn căn bản là thuộc về loại không thể tiến xa trên con đường tu tiên, đặc biệt là trong môn phái hạng nhất như phái Húc Nguyên, đệ tử ngoại môn được nuôi thả tập thể, thậm chí
còn không bằng mấy người hầu, không lấy được nhiều tài nguyên tu tiên. Cho dù cố gắng lắm thì cũng chỉ có thể dừng bước ở bậc Trúc Cơ. Thậm chí còn có nhiều đệ tử cố gắng cả đời cũng không đạt đến bậc Trúc Cơ.
Nghe nói nhóc kia bị đưa đến ngoại môn.
Tính một chút, đứa bé kia cùng lắm chỉ mười tuổi, dù muốn làm chuyện xấu hủy diệt thế giới, cũng phải chờ đến khi trưởng thành đã.
Cô không kìm được, quay đầu nhìn vào trong điện. Trong đó đã bắt đầu đo linh căn, trong mấy đứa trẻ đã được giác ngộ ở hàng đầu, một đứa có tam linh căn, một đứa là song linh căn. Coi như có tư chất tốt, vẻ mặt
Khúc Giang cũng vui vẻ hơn nhiều.
Cái tình tiết kiểu toàn dân đều trông chờ vào mình, đúng là doạ chết bà đây rồi.
Lão Lão, sư phụ chưởng môn đều là vì Lão Lão mà.
Tiểu bá vương nghiêm túc nói.
Có ý gì? Chúc Dao dò hỏi một chút mới biết. Hóa ra, Tiểu Bạch là
tu nhị đại
, cha mẹ cũng là người có địa vị tầng trung trong môn phái, tu vi Kim Đan, nhưng cha mẹ đã mất từ khi cậu nhóc còn nhỏ. Cậu nhóc có song
linh căn hộ Kim Hỏa, vì vậy được một tu sĩ Nguyễn Anh thu làm đồ đệ thân truyền. Nhưng mới nhập môn không được bao lâu, thì sư phụ lại đóng cửa vượt cấp, đến giờ vẫn chưa ra ngoài. Do không thể lãng phí một
Nhân vật trong truyền thuyết - hai vị tôn giả Hóa Thần - giáo sư danh dự của phái Húc Nghiêu, thay nhau đến tìm cô tâm sự. Ấy... không đúng, là đích thân đến dạy về phương pháp tu luyện, còn cố ý soạn các vấn đề
khó khăn thành sách, không đúng, là làm thành ngọc bài, để cô tiện kiểm tra lại.
Điều này khiến cô cảm thấy nửa người như đã bị chôn xuống đất.
Có thể để người lớn tuổi trải qua những năm tháng dưỡng lão bình yên hay không?
Nhân vật chính là Dạ Kình Thương, lần đầu tiên cậu ta được giác ngộ không khác lắm so với BUG Tiêu Dật, chỉ là, cậu ta không phải trẻ mồ côi. Nhưng từ nhỏ, gia cảnh đã rất khó khăn, là một đứa trẻ chăn trâu nông
thôn thường thấy, vì thân hình nhỏ con nên thường xuyên bị người khác bắt nạt, cậu ta khá giống hàng loạt vai nam chính kiểu
tuổi thơ bị thương
.
Trong một lần tình cờ, cậu ta gặp một vị tu sĩ Trúc Cơ sắp ngỏm, nên được biết về giới tu tiên. Vì thế, thiếu niên gan dạ này liền gói ghém mấy chiếc bánh mì rồi lên đường, vượt qua thử thách rồi gia nhập tiên môn
hạng nhất - phái Húc Nguyên, nhưng có lẽ vì tư chất ngũ linh căn kém cỏi nên cậu ta bị chia ra ngoại môn.
Tiểu Bạch lúc đầu còn rất vui vẻ vì được cô cho nhiều thứ, khuôn mặt nhỏ nhắn vui vẻ quấn quýt bên cô. Nhưng nhiều thứ quá, một đứa trẻ chưa tới mười tuổi như cậu nhóc không kịp tiêu hóa. Cô đành thêm chút
kinh nghiệm tu hành của mình vào, đặc biệt phải chú ý bậc Trúc Cơ và Kim Đan.
Tại sao?
Bởi vì...
Chúc Dao bắt đầu hù dọa bạn nhỏ:
Nhóc nghĩ xem đan dược được làm từ cái gì?
Chúc Dao có mặc cảm tội lỗi như vừa tổn thương mầm non của tổ quốc! Từ nay về sau, Tiểu Bạch sẽ tránh xa tất cả các loại đan dược.
Ừ, nhưng hiệu quả vẫn rất rõ rệt mà.
Mắt cậu nhóc sáng lên, rồi đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại rầu rĩ nói:
Nhưng muốn lên bậc Trúc Cơ, không phải chỉ cần ăn đan dược Trúc Cơ là xong à?
Chúc Dao nhíu mày một cái, là truyền nhân của Ngọc Lâm Phong, cô cực kỳ khinh thường việc ăn đan dược:
Tiểu bá vương, tốt nhất là đừng có sử dụng những thứ như đan dược.
Bồ công anh ạ!
Nhóc xem, bồ công anh cũng là linh thảo, nếu như đan dược được làm từ linh thảo, vậy chẳng phải là chứa rất nhiều thi thể của đồng loại giống như ta sao...
Không phải đệ tử mới nhập môn sao?
Khúc K9huất liếc mắt nhìn cô với thông điệp, làm sao ta biết được:
Nhưng mà, nếu được đứng ở hàng đầu, chắc hẳn cũng là những đứa đ6ột phá được ảo cảnh trước của Chính Tâm. Chỉ tiếc chúng chưa từng tu luyện, dù có được giác ngộ nhưng cũng không tăng tu vi đ5ược, chỉ giúp tâm trí kiên định hơn thôi.
Người đứng hàng đầu đều đã được giác ngộ?
...
Trúng đạn.
Nói dục tốc bất đạt không phải ý này đâu!
Cô còn chưa nói hết lời, sắc mặt thằng nhóc đã ảm đạm nhợt nhạt, sợ hãi nhìn cô một cái, rồi như nhớ ra điều gì, nó che miệng như sắp nôn ra, nhấc chân chạy thật xa.
Sau đó cô vô tình nghe được Khúc Giang tiết lộ, tiểu bá vương về rồi thì nên suốt một giờ, đến nay vẫn bị ám ảnh.
Đến lượt đứa bé BUG đó, nó đưa tay đặt xuống quả cầu, đột nhiên, trong quả cầu xuất hiện một... hai... ba... năm màu.
Tâm trạng Khúc Giang vừa mới vui lên, đùng một cái, lại tụt xuống tận đáy.
Không đúng, Chúc Dao quay8 đầu nhìn về đám trẻ con đã đi tới giữa điện, trong lòng dậy sóng, BUG lại xuất hiện mà không có chút báo trước như thế này. 3
Khúc Khuất, đứa trẻ kia là ai?
Cô chỉ về phía bé trai bên phải.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.