Chương 364: Khí chất vương bát ở tầng hai
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 1348 chữ
- 2022-02-04 04:38:51
trên trán, xem ra bùa phép này là minh chứng đã qua ải, chắc hẳn mấy chữ này được tính theo số tầng đã thông qua.
Tầng một là chữ Nhất,8 tầng hai...
Đợi đã!
Mãi đến khi mười chín người họ báo tên xong, lúc này các tiến mới giải tán trong nỗi thất vọng, ai về nhà nấy.
Đội trưởng cây sào - bạn học Nam Cung cũng bối rối mất một lúc, sao lại bất giác tự động thốt ra cái tên Tôn Thất cơ chứ? Thôi bỏ đi. Hắn ta quay đầu lại nhìn các đồng đội phía sau:
Đông Phương muội, chúng ta mau
đến An Lợi Đường nhận nhiệm vụ tiếp theo đi.
một đám quái.
Nội dung thì vẫn giống nhau, thu thập Nguyên Giải châu để hợp thành chìa khóa bí mật qua cửa, nhưng lần này số lượng nhiều hơn, mỗi người phải gom được mười viên.
Trong thẻ ngọc này không nói rõ thu thập Nguyên Giải châu thể nào, chắc hẳn nhiệm vụ lần này khó khăn hơn rất nhiều.
Đội trưởng Nam Cung nhíu mày:
Hơn nữa lần này số lượng quá nhiều, năm người chúng ta
Tiên thành ở tầng thứ hai lớn hơn rất nhiều so với tầng thứ nhất. Đội năm người bọn họ tìm cả buổi mới thấy biển An Lợi Đường ở chỗ rẽ trên phố Đông. Tiên nhân ở tầng này cũng nhiều hơn tầng dưới một chút. Họ
vẫn nhìn thấy bậc thang giống tầng một ở chính giữa con phố, chắc là dẫn lên tầng ba.
Lần này đến An Lợi Đường, họ không thấy có tiên nhân nào túc trực ở đây, chỉ có một trận pháp nhỏ ngay giữa đại sảnh phát ra ánh sáng. Nhìn kỹ thì thấy trận pháp này giống với trận pháp nổi lên tầng ba ở trong
Đây chính là nhóm lên đầu tiên sau khi nhận được tin, chắc chắn hẳn ở trong này.
Khó khăn lắm mới có cơ hội, đừng để hắn chạy mất.
Một đoàn tiên nhân cấp hai, cấp ba bắt đầu xôn xao bàn tán, còn có vẻ nôn nóng và phấn khích như đang tìm ai đó. Chúc Dao thót tim, bỗng có linh cảm xấu, không nhịn được kéo sư phụ bên cạnh.
Chúc Dao vừa nghĩ qua tầng này trên đầu sẽ phải treo chữ số hai, tự dưng cả người đều khó chịu.
B3ởi vì phải tập hợp năm viên Nguyên Giải châu, nhóm qua ải lần này gồm có mười chín người, cùng nhau bay về nơi tỏa ra ánh sáng trắng trên khôn9g trung. Chẳng mấy chốc, tất cả đã bị ánh sáng trắng bao quanh.
Chúc Dao chỉ kịp thấy ánh sáng trắng kia lóe lên, quanh cơ thể mọi ngư6ời đều có một lớp hào quang lấp lánh. Cô chợt cảm thấy tinh thần sảng khoái, nội tức tăng lên gần gấp đôi. Một khắc sau mọi người đã đứng trên5
Ta là Trương Tam.
Ngọc Ngôn:
Lý Tứ.
Nguyệt Ảnh:
Vương Ngũ.
thành, chỉ là không có bậc thang mà thôi.
Hỏi ra mới biết, trận pháp kia dùng để truyền tin tức cho người mới. Chúc Dao đặt thẻ bài nhận được ở tầng một vào giữa trận pháp, dùng thần thức quét qua, quả nhiên thấy trong thẻ ngọc có thêm rất nhiều thứ, bao
gồm cả bản đồ tầng này và phần giới thiệu nhiệm vụ qua ải. Vừa xem đã thấy nhiệm vụ tầng này khó hơn tầng dưới nhiều. Tổng kết lại, tầng dưới là một đám người đánh một con quái, còn tầng này là một người đánh
Trung Cổ Lục: Triệu Lục.
Cái quái gì thế?
Nam Cung Trừng:
Tôn Thất?
Ủa? Sao ta phải nhận cái tên này?
Mặt mũi các tiên co quắp, sao cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ?
Lên rồi! Mau bao vây lại, đừng để họ chạy thoát.
Chúc Dao nghe thấy âm thanh ồn ào, trước mắt lập tức xuất hiện toàn những
tiên nhân không biết tên cấp 2, cấp 3
đông nghịt. Chỉ nháy mắt bọn họ đã vây quanh đám người mới lên chật như nêm cối, trong ánh
mắt đang nhìn chằm chằm kia còn ẩn chứa sự hưng phấn và săm soi.
bậc thềm trắng muốt, cùng lúc đó tên trên đỉnh đầu các tiên nhân trước mắt cũng đồng loạt thay đổi, không còn thấy cấp 1 nữa, mà hầu hết đều là:
Tiên nhân không biết tên (cấp 2)
. Mọi người thăng cấp tập thể à?
Ngay cả tiểu đội của họ cũng thế, trên đầu đội trưởng biến thành
Nam Cung Trừng (cấp 3)
, đồng đội cường tráng bên cạnh cũng biến thành
Tiểu Thanh (cấp 2)
.
Ủa, sao cứ thấy quái quái?
Đừng lo.
Sư phụ lập tức truyền âm sang:
Chúng ta chưa từng nhận tiên ẩn của lâu chủ, chỉ cần không để lộ công pháp, họ sẽ không nhận ra đâu.
À, hóa ra lúc trước sự phụ sống chết không chịu làm lâu chủ, không phải vì ngại phiền phức, mà là để đề phòng việc này. Sư phụ lo xa quá, làm thể có lỗi với vị lâu chủ nào đó không nhỉ? Nhưng mà... vẫn muốn tặng
một like!
Chúc Dao sợ hết hồn, nhìn vòng người đang vây xung quanh, đám này muốn ra oai phủ đầu với tay mơ à?
Cản bọn họ lại, chắc chắn là ở bên trong.
Kiểm tra cẩn thận, đừng để lọt lưới.
Mặc dù mười chín người vừa thăng cấp hơi tức giận, nhưng nghĩ mình mới tới không tiện đắc tội với người ta nên đều lần lượt nói ra tên hoặc đạo hiệu của mình. Họ báo tên đến đâu, người vây quanh lại càng thất
vọng đến đấy, rất nhanh đã đến phân đội năm mươi lăm của Chúc Dao.
Cô vô cùng tự tin, nói dối không chớp mắt.
Chúc Dao lại nhìn sư phụ ở bên cạnh và Nguyệt Ảnh phía sau, nhưng trên đỉnh đầu ba người họ vẫn không có tên và cấp bậc, không biết có phải tại hệ thống bị lag không?
Hơn nữa tại sao đều đánh quái mà Nam Cung Trừng thẳng liền hai cấp, còn Tiểu Thanh lại chỉ thăng có một cấp, vì đội trưởng được nhận nhiều kinh nghiệm hơn à?
Ánh sáng trắng xung quanh tan biến, phía trước đột nhiên vang lên tiếng hô hào.
truyền xuống, cũng không thể nào mất đi hơi thở nhanh vậy được. Lẽ nào là nhóm sau?
Các tiên vây quanh đám Chúc Dao đều tỏ ra thất vọng, bắt đầu lác đác có người bỏ đi, nhưng cũng có người chưa từ bỏ ý định, đến gần hỏi dò:
Ta không tin, đệ tử của Lôi Thần điện mới tới chắc chắn có ở trong này,
các ngươi tên gì? Từng người một báo danh, có ai trong đạo hiệu có chữ Ngọc không?
Ủa? Những người này hoàn toàn không có hơi thở tiên ấn của Lôi Thần tháp. Chẳng lẽ không có ở đây?
Quả nhiên, một tiên nhân trong đó nhìn mấy tiên nhân vừa lên tầng hai một lượt, nhíu mày nói.
Đúng là đang tìm bọn họ!
Sao lại thế được?
Có người cũng phát hiện ra điều này:
Chẳng phải người tới lần trước nói rằng đã nhìn thấy người dùng công pháp hệ Lôi ở tầng dưới à? Đáng nhẽ giờ hắn phải lên đây rồi chứ? Dù là tiên ấn lâu chủ
Ở đây cũng có An Lợi Đường?
Chúc Dao ngạc nhiên hỏi.
Đương nhiên là có.
Đội trưởng Nam Cung trả lời với vẻ tự hào vì ở bên trên cũng có người:
Đoàn An Lợi của chúng ta có trụ sở ở cả mười tầng.
...
Rốt cuộc An Lợi của các ngươi có bao nhiêu người vậy?
hợp sức lại, chưa chắc đã hoàn thành được, chỉ bằng...
Hắn ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Chúc Dao với đôi mắt sáng rực:
Đông Phương muội, chúng ta đi vẫy khách đi!
Một lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng lạnh kể vào cổ hắn ta đánh xoẹt một tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.