Chương 46: Vầng sáng nhân vật chính đâu rồi


Không biết đã đi bao lâu, Chúc Dao cảm giác trước mắt bỗng lóe lên ánh sáng màu trắng, tựa như đột nhiên kéo tấm màn sân khấu đen tối sang hai bên, để lộ không gian sáng sủa rực rỡ.

Đây là một căn phòng đá rộng rãi chẳng có đồ đạc hay trang trí gì, chỉ có một cái bồ đoàn nằm ngay chính giữa phòng, trông nó có vẻ giống một động phủ tu luyện bình thường hơn, nhưng linh khí thuộc tính Lôi nồng nặc xung quanh khiến Chúc Dao cảm giác vô cùng dễ chịu thoải mái.

Ngọc Ngôn đi tới chính giữa căn phòng đá, sau đó nhấc tay ném tia sét màu tím lên trên.

Lúc này Chúc Dao mới phát hiện, nơi đáng lẽ ra là trần nhà bên trên thì giờ lại là một tầng nước trôi lững lờ, phong cảnh của cả hồ đều có thể ngắm nhìn rõ ràng khi đứng ở đây, hơn nữa loáng thoáng còn có thể nhìn thấy cả phong cảnh trên bờ.

Bọn họ đang ở dưới đáy hồ.

Kết cấu khiêu chiến sức hút của trọng lực này khiến Chúc Dao sửng sốt không thôi.


Sư phụ sư phụ, tại sao nước không rơi xuống đây?
Chúc Dao chỉ lên trên trần nhà hỏi, trông cô giống như một cô nàng nhà quê mới lên thành phố lần đầu vậy.

Hiển nhiên đáp lại cô là cái liếc nhìn chán nản của sư phụ nhà mình:
Trận pháp!
Đúng là đồ đệ ngốc.


Đây là nơi vi sư thường ngày tu luyện, con có thể kết đan trong vòng vài năm khi tu luyện ở đây.
Thì ra bình thường sư phụ tu luyện ở đây, hèn chị cứ thỉnh thoảng lại thấy sư phụ mất tích.

Ngọc Ngôn nhìn lên tia sét màu tím trên đầu đã bị mình cố định trên không trung:
Đây là Cửu Trùng Thiên Lôi, con có thể lấy được linh khí thuộc tính Lôi mà con cần từ đây.
Cửu Trùng Thiên Lôi, đó chẳng phải là lôi kiếp phi thăng sao? Ngay cả lôi điện mà sư phụ cũng có thể bắt được sao? Chúc Dao cảm nhận xung quanh, đúng là linh khí thuộc tỉnh Lôi rất nồng đậm, thế là cô ngoan ngoãn ngồi xếp bằng ở chính giữa trận pháp.

Dựa theo phương pháp dẫn dắt linh khí vào cơ thể trước đây, cô chậm rãi đưa linh khí thuộc tính Lôi vào trong cơ thể, do đã có kinh nghiệm nên cô chỉ thấy toàn thân sảng khoái chứ hoàn toàn không cảm thấy đau đớn do linh khí bạo động như lần trước.

Ngọc Ngôn ở bên cạnh quan sát Chúc Dao một lúc lâu, sau khi chắc chắn đồ đệ ngốc không có gì khác thường, hắn mới yên tâm trở lại.

Ngọc Ngôn ngẫm nghĩ rồi lại lấy ra rất nhiều tia sét y hệt tia sét màu tím kia, sau đó cố định trên không trung, xong xuôi mới yên tâm rời khỏi.

Cửu Trùng Thiên Lôi đúng là lôi kiếp phi thăng, vì thế nó cũng chứa nhiều linh khí thuộc tính Lôi nhất.

Bình thường tất nhiên không thể gặp được nó, đống sét này đều do Ngọc Ngôn ngẫu nhiên lấy được từ nơi cấm địa vực sâu.

Chỉ cần dẫn khí vào cơ thể là linh lực của đồ đệ sẽ bạo động, giờ có tia sét này thì không cần phải hút lấy Lôi linh lực khác nữa, dùng thứ này để giúp đỡ đồ để tu luyện đúng là quá hợp.

Chúc Dao ngồi tu luyện suốt hai năm liên tục, lúc tỉnh lại trên người đã đóng một lớp bụi dày.

Đến nỗi chỉ tùy tiện phất tay cũng có thể dấy lên một cơn gió bụi mịt mù khiến cô không khỏi ho khan vài tiếng.

Chúc Dao đưa tay kết ấn định thi triển
Khứ Trần Quyết
, nhưng ngẩng đầu nhìn màn nước trong vắt trên đỉnh đầu, cô lại quyết định ra ngoài tắm táp cho sướng.

Làm sạch bằng
Khứ Trần Quyết
tuy tiện nhưng người quen tắm bằng nước như cô luôn cảm thấy dùng phép ấy vẫn không sạch sẽ cho lắm, đây có lẽ cũng là một loại ám ảnh tâm lý về sạch sẽ khác về mặt ý nghĩa.

Cô vừa ra khỏi đáy hồ liền thấy một chiếc lá sen trên bờ hồ, trên chiếc lá có một bộ quần áo xếp ngay ngắn, trông kiểu dáng và kích thước thì có vẻ như là của cô, Chúc Dao lập tức biết ngay ai là người để quần áo ở đây.

Sư phụ đúng là người bạn thân tri kỷ ân cần nhất trong lòng cô, kỹ năng sinh hoạt max level hết rồi, xin tặng cho người ba mươi hai cái like.

Chúc Dao cầm quần áo lên mới phát hiện, ngoài quần áo còn có một bình đan dược.

Từ xưa đến nay, sư phụ không ủng hộ cô dùng đan dược nâng cao tu vi, sao giờ lại để đan dược ở đây.

Thế là Chúc Dao tò mò đổ ra xem, không ngờ đó lại là kẹo ngọt.

Đệt! Chỉ có cơ thể cô biến thành trẻ con thôi chứ cô đâu phải trẻ con thật, sư phụ đưa cô kẹo ngọt là có ý gì hả! Chúc Dao đổ ra một nắm kẹo nhét hết vào miệng ăn nhai ngấu nghiến cho đỡ tức, ừm, mùi vị cũng được đấy.

Cô vỗ vỗ cho sạch vụn kẹo trên tay, sau đó cởi hết đồ nhảy xuống hồ.

Đây là một hồ nước có tính hàn mạnh, vốn dĩ nước hồ rất lạnh nhưng với người tu hành thì cũng chỉ ở mức mát mà thôi.

Chúc Dao tắm rửa sạch sẽ bụi bặm trên người, sau đó bắt đầu xem xét hồ nước.

Thật ra hồ nước này cũng rất lớn, không biết to hơn ao hồ thời hiện đại gấp bao nhiêu lần.

Nước hồ rất sâu, từ trên nhìn xuống hoàn toàn không thể nhìn thấy đáy hồ.

Nhưng điều thần kỳ ở chỗ nếu nhìn từ căn phòng đá bên dưới thì có thể nhìn rõ mọi thứ, cũng may giờ bên dưới không có ai.

Khoan đã! Hình như trước đây cô cũng từng tới đây tắm, hơn nữa còn lột trần như nhộng, bên dưới lại là căn phòng đá nơi sư phụ thường ngày tu luyện, vậy chẳng phải là...

Má nó! Đột nhiên thấy nhức nhối rồi đấy, sư phụ, chúng ta phải nói chuyện lại về cuộc sống! Thế nhưng lúc cô còn là đứa trẻ, hắn đã tắm cho cô không biết bao nhiêu lần rồi, hơn nữa còn là lột sạch đồ ra tắm.

Nghĩ như thế, Chúc Dao lại không thấy khó chịu gì nữa, đúng là cô đã không còn liêm sỉ gì đáng nói nữa rồi! Liêm sỉ cứ mất dần mất dần, giờ cũng thành thói quen rồi.

1

Chúc Dao tắm gần một tiếng đồng hồ mới đi lên, cô thay bộ quần áo mới trên bờ, sau đó ăn một vốc kẹo, đang định trở về tiếp tục tu luyện thì bỗng nhiên, cô cảm nhận thấy linh khí phía Kiểm Phong trở nên bất thường, hơn nữa luồng linh lực đó còn rất quen thuộc, là Vương Từ Chi!

Chúc Dao lập tức chú ý về phía đó, nhưng phát hiện đột nhiên có mây đen ùn ùn kéo tới trên bầu trời Kiếm Phong, không lâu sau, bầu trời phía đó đã tối sầm lại, đây chính là dấu hiệu của lôi kiếp, thằng nhóc kia sắp kết đạn rồi!

Chúc Dao cũng có đôi chút kinh ngạc, sau đó cũng trở lại bình thường.

Đã nhiều năm trôi qua, với tư chất của Vương Từ Chi thì phải kết đan từ lâu rồi mới phải, nhưng vì cái chết của cô mà tạo nên khúc mắc trong lòng cậu ta, do đó tu vi cứ mãi giậm chân tại chỗ không tăng lên nối.

Giờ xem ra những lời cô nói lần trước đã có tác dụng rồi, cuối cùng cậu nhóc cũng tỉnh ra.

Lôi kiếp kết đan của Vương Từ Chi không hoành tráng như của Tiêu Dật, mây đen không bao phủ cả bầu trời, mọi thứ không bị bóng tối nhấn chìm, gió lốc cũng chẳng hoành hành, nó chỉ che phủ một vùng trời nho nhỏ trên Kiếm Phong, hơn nữa còn nghiêm túc đánh vừa vặn đủ chín chín tám mươi một lần, không ít hơn cũng không nhiều hơn, càng không nghịch ngợm chạy tới chỗ Chúc Dao.

Tất nhiên bầu trời cũng không có dấu hiệu đặc biệt gì, lôi kiếp đánh xong liền nhanh gọn rút sạch, không còn một mống.

Chúc Dao chờ đợi một lúc, cảm nhận một lần nữa linh lực của Vương Tử Chi rồi mới yên tâm.

Xem ra Vương Từ Chi kết đan thăng cấp thành công rồi.

Dù sao đứa trẻ này cô cũng tận mắt coi sóc từ nhỏ tới lớn, thấy cậu thành công, cô cũng rất vui vẻ.

Suy nghĩ đột nhiên xoay chuyển, hình như cô vẫn là Trúc Cơ, ngay cả một chút dấu hiệu kết đan cũng không có, chỉ trong chớp mắt, tinh thần cô xìu xuống, cả người bứt rứt khó chịu.

Chuyện này cũng giống như ngày xưa, thầy giáo sắp xếp một học sinh có thành tích tốt đi giúp đỡ một nhóm học kém, cô chính là đứa trẻ học giỏi một lòng một dạ giúp đỡ kèm cặp đứa trẻ học kém, cuối cùng khi thi xong có bảng điểm, điểm của đứa học kém lại cao hơn cô, đúng là khiến người ta ấm ức không chịu nổi.

Má nó, vầng sáng nhân vật chính đi cứu thế giới đầu rồi!?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.