Chương 94: Giấc mơ dự báo đến muộn


Ngọc La đã thay đổi rất nhiều, bớt đi vẻ dễ thương ngoan ngoãn lúc bé, thêm vài phần sôi nổi, can đảm và...

quá hiếu động.

Ngọc La hưng phấn nói:
Sư phụ, hôm nay con tới Khí Phong thì gặp Tu Nguyên, sau đó con đánh cậu ta một trận.
Trái tim Tử Mộ run lên, gì vậy trời?! Tu Nguyên, đó chẳng phải đứa cháu bảo bối của Tử Duyên sư đệ sao? Tử Duyến sư đệ dù không có bạn lữ song tu nhưng có mấy đứa em Kim Đan kỳ, mấy năm trước sinh một bé trai, năm nay mới sáu tuổi, rất được cưng chiều.

Sao thằng nhóc đó lại đánh nhau với con gái yêu của mình chứ? Tử Mộ khóc không ra nước mắt nhìn sư thúc, người phải dạy dỗ con bé cho thật tốt đó.

Dường như Chúc Dao nhìn thấy ánh mắt tha thiết của Tử Mộ, quay đầu nhìn Ngọc La, cuối cùng mở miệng hỏi:
Đánh thắng chứ hả?

Đương nhiên!
Ngọc La kiêu ngạo vung vẩy quả đấm nhỏ của mình.


Vậy thì tốt.
Chúc Dao lập tức khôi phục lại vẻ lạnh lùng.

Tử Mộ trợn mắt há mồm, vậy là xong hả? Tốt cái rắm ý! Có ai dạy đồ đệ như vậy không?
Ngọc La!
Tử Mộ cuống cuồng hồ một tiếng.

Ngọc La sững sờ, cuối cùng mới chú ý thấy Tử Mộ ở bên cạnh.


A...

Cha, người cũng ở đây à.
Tử Mộ suýt thì phun máu, cha cũng ở đây gì hả, ông vẫn luôn ở đây mà!


Cha, con không nói chuyện với người nữa đâu, sư phụ nói trong vòng hai năm phải đột phá Luyện Khí tầng chín, con đi luyện công trước đây.
Nói xong cô bé quơ cánh tay nhỏ nhắn, nhảy chân sáo quay về ngôi nhà tranh của mình.

Tử Mộ:
...


Đây là đứa con gái ngoan ngoãn của ông sao?
Ngươi còn việc gì không?
Chúc Dao lặng lẽ nhìn Tử Mộ.

Tiểu sư thúc muốn đuổi người rồi sao? Tử Mộ cắn môi, đi xuống núi.

Ông ta muốn về nhà tìm phu nhân để tâm sự.

Rốt cục sự thúc đã dạy con gái của bà thành thế nào vậy? Không chỉ không có chút dịu dàng nào của con gái mà còn suốt ngày tìm người khác gây chuyện.

Ngày còn bé thì vẫn ổn, chỉ nghịch mấy trò đùa ác, mọi người thấy nó còn bé nên cũng không so đo gì.

Nhưng giờ con bé đã mười tuổi, hơn nữa cũng có tu vi, đã không còn là mấy trò đùa ác nữa mà ra tay đánh đập đối phương, thường xuyên đánh đám đệ tử vừa nhập môn tu vi thấp hơn phải kêu cha gọi mẹ.

Tuy rằng con bé chưa gây ra họa lớn gì, nhưng chỉ như vậy cũng khiến ông vô cùng lo lắng rồi.

Đặc biệt là những đệ tử mang thân phận đặc thù như Tu Nguyên, người ta đương nhiên sẽ không lên Ngọc Lâm Phong để tố cáo với Chúc Dao, sẽ chỉ tới tìm ông ta mà thôi.

Haiz, quả nhiên con gái là món nợ kiếp trước mà, chắc chắn kiếp trước ông ta đã nợ nần tới mức khuynh gia bại sản.

Chúc Dao rất yên tâm về Ngọc La.

Đừng thấy cô bé còn nhỏ tuổi mà xem thường, thật ra cô bé rất thông minh, tính cách cũng thân thiện, không tùy tiện ra tay với kẻ khác, trừ trường hợp kẻ đó nói năng lung tung về linh căn của cô bé ở ngay trước mặt.

Hơn nữa, củ cải nhỏ ra tay cũng rất có chừng mực, chỉ dạy cho đối phương một bài học chứ không gây tổn thương gì cả.

Điều Chúc Dao luôn nghiêm khắc dặn dò cô bé chính là không được làm hại tới tính mạng người khác.

Bất kể là vì nguyên nhân gì, sinh mệnh đều là thứ quý giá và công bằng nhất trên đời, bất kỳ ai cũng chỉ có thể sống một lần mà thôi, không người nào có quyền tước đoạt nó cả.

Thế giới quan của Tiêu Dật méo mó như vậy chính là vì từ nhỏ hắn đã sống dưới đáy xã hội, người khác coi hắn là giun dế cho nên hắn mới liều mạng để trèo lên trên.

Điều buồn cười chính là khi đứng ở đỉnh cao hơn lại trở thành hạng người mà mình từng chán ghét, xem mạng người như cỏ rác, hơn nữa còn chà đạp một cách vô cùng hiển nhiên, hùng hồn.

Cô không hy vọng Ngọc La trở thành một người như vậy, vì tự ti tột cùng khiến tính cách trở nên vặn vẹo.

Nhưng cô cũng không muốn Ngọc La trở thành một người quá tự phụ, cho nên cô bé nhất định phải có giới hạn của mình, ranh giới cuối cùng này do cô đặt ra, đó chính là tính mạng.

Thế nhưng trong giới tu tiên coi mạng người như cỏ rác này, muốn để cô bé hiểu được tính mạng quan trọng đến nhường nào cũng không phải việc đơn giản.

Ký hiệu BUG trên mặt Ngọc La dù còn rất nhạt, không nhìn kỹ thì không thể phát hiện ra nhưng vẫn chưa biến mất.

Chúc Dao không biết phương pháp dạy của mình có đúng hay không, một mặt sợ cô bé quá yếu ớt không có năng lực tự vệ, mặt khác lại sợ cô bé quá mạnh, dẫn tới cực đoan.

Chúc Dao bắt đầu thấy sốt ruột, BUG này rốt cục là BUG quái gì? Năm Ngọc La mười hai tuổi đã đột phá Luyện Khí tầng chín, đến mười bốn tuổi thì đạt đến Luyện Khí đại viên mãn.

So sánh với những linh căn đơn hệ khác thì tốc độ tu luyện của cô bé đã là rất nhanh, nghe nói đệ tử thân truyền mất sớm của Kiếm Phong năm xưa cũng là linh căn đơn hệ, khi mười lăm tuổi mới đạt đến đại viên mãn.

Người đó tên là gì nhỉ...

Cô không nhớ rõ nữa.

Ngọc La nhanh hơn đối phương tận một năm, Chúc Dao định cho cô bé thêm một năm để ổn định cảnh giới, sau đó mới tiến hành bước vào Trúc Cơ.

Nhưng trước đêm Ngọc La Trúc Cơ, cuối cùng giấc mơ dự báo đến muộn kia đã tới.

Lần này cũng không phải ngoại lệ, cô mơ thấy toàn bộ cuộc đời của một người, nhưng điều kỳ lạ là người này không phải tên Ngọc La, mà là một cô gái tên Mộc Mị Nhan.

Cuộc đời của cô gái Mộc Mị Nhan này đúng là một bi kịch.

Cô ta không phải đệ tử của phái Khấu Cổ mà là đại đệ tử của một môn phái tu tiên hạng hai tên Úc Thương Môn.

Xuất thân của Mộc Mị Nhan rất tốt, là con gái chưởng môn, ngay từ khi sinh ra đã định sẵn có một tương lai xán lạn.

Nhưng đến một ngày tà tu đột nhiên xuất hiện, sau đó môn phái của cô ta bị tiêu diệt.

Mộc Mị Nhan chạy trốn giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, theo lời cha dặn dò, tới xin gia nhập phái Ngô Tiên, bái tôn giả Khải Hàn tu vi Hóa Thần làm thầy.

Lúc đầu thì mọi chuyện vẫn ổn, cô ta cố gắng học tập phấn đấu vươn lên, Khải Hàn nể mặt người cha quá cố của cô ta nên để cô ta muốn gió được gió, muốn mua được mưa.

Mãi cho tới khi tiểu sư muội Nguyệt Hàn Tinh lên núi, Khải Hàn thu cô bé làm đồ đệ, Mộc Mị Nhan lập tức trở thành rau cúc úa vàng hết hạn sử dụng.

Cô ta tức giận không kìm nén nổi, dùng đủ mọi cách chống đối, âm mưu giăng bẫy hãm hại tiểu sư muội.

Đáng tiếc là tiểu sư muội trên người có nội tại BUFF miễn dịch tất cả, nhiều lần biển nguy thành an, cuối cùng hào quang của nhân vật chính toả sáng, mời ong gọi bướm, thu được một lượng fan hâm mộ khổng lồ.

Nghe đồn rằng, ngay cả sư phụ Khải Hàn của cô ta tu luyện Vô Tình Kiểm Quyết mà cũng động lòng phàm, có thể gọi Nguyệt Hàn Tinh là một Mary Sue
.

Mary Sue: Thuật ngữ ám chỉ những nhân vật nữ hoàn mỹ về mọi mặt.

Cuối cùng vì Mộc Mị Nhan hãm hại mà lộ ra một câu chuyện xưa, hóa ra tiểu sư muội không phải một người tu luyện bình thường.

Cô ta là Bích Ngọc tiên tử xả thân vì đạo, đánh bại Thiên Ma vào ngàn vạn năm trước.

Một sợi tàn phách của cô ta trôi dạt ngàn vạn năm giữa dòng đời, cuối cùng đầu thai thành một bé gái, lại một lần nữa bước lên con đường tu hành.

Mộc Mị Nhân giống như một nữ phụ ác độc, chung thủy với sự nghiệp đâm đầu đi tìm chết, không chỉ giúp tiểu sư muội thu được lượng lớn fan hâm mộ và người tình đơn phương, mà còn tìm được ký ức kiếp trước, đồng thời kéo tới một lượng lớn thù hận cho bản thân.

Nào là đệ nhất tà tu, đại đệ tử môn phái nào đó, rồi cả tiên nhân gặp nạn, thậm chí ngay cả sư phụ Khải Hàn cũng hận cô ta thấu xương.

Chúc Dao thẩm khen ngợi kỹ năng trào phúng của cô ta.

Dạng người này ở trong game nhất định là tanker chính của đội, Boss cũng phải đuổi theo và mặt cô ta.

Mộc Mị Nhan không chỉ bị trục xuất khỏi sự môn, còn bị người ta bắt được.

Vì thân mang linh căn hai hệ Thủy Mộc nên bị biến thành lô đỉnh của tà tu, cuối cùng bị người khác XX00 đến mức khiến tu vị tụt từ Nguyên Anh xuống Luyện Khí.

Lúc cô ta sắp chết thì nghe được tin tiểu sư muội có vô số người yêu thích kia không chọn một người nào làm tình lang, một mình phi thăng.

Còn người sư phụ mà cô ta thầm mến vì bệnh tương tự nên khi phi thăng đã bị thiên lôi đánh chết.

Dù Chúc Dao có vài phần đồng tình với nữ phụ xui xẻo này, nhưng người đáng thương tật cũng có chỗ đáng hận.

Suốt quá trình đều do một mình cô ta tự tìm đường chết, dù nữ chính có thánh mẫu hơn nữa thì cũng không ngăn nổi việc cô ta tự chui đầu vào rọ.

Chúc Dao nghĩ rằng giấc mơ tới đây là chấm dứt, đang định phỉ nhổ cái kịch bản không chút liên quan gì tới củ cải nhỏ này thì có một pha cua khét lẹt xuất hiện...

đã liên quan tới nhau.

Bởi vì nữ phụ sống lại! Đúng vậy, cốt truyện trùng sinh bối chữ kiếm tiền xuất hiện, nữ phụ chẳng những không chết mà còn cóc thèm sống lại trong thân thể của mình.

Cô ta sống lại trong thân thể củ cải nhỏ.

Củ cải nhỏ trong giấc mơ khác với củ cải nhỏ được cô nuôi lớn.

Củ cải nhỏ trong mơ nhát gan nhu nhược, vô cùng tự ti, hơn nữa vì nguyên nhân linh căn thuần hệ Thủy nên đi đến đâu cũng bị người ta chỉ trỏ, nào giống hiện giờ, người gặp người sợ, củ cải xuất hiện, mọi người nhốn nháo chạy rẽ đất rõ cát.

Tử Mộ cũng vì sự an toàn của con gái nên chưa từng dạy bất kỳ loại pháp thuật nào cho cô bé.

Củ cải nhỏ không hề có năng lực bảo vệ bản thân, tự giam mình trên Kiếm Phong, không bước chân ra khỏi cửa.

Cho tới năm cô hai mươi tuổi, vào ngày thi đấu môn phái, một tên đệ tử ngoại môn vô tình xông vào phòng của cô, nảy sinh ý định xấu xa.

Sau màn sói đói vồ dê, củ cải không chịu đựng được nỗi nhục này, cắn lưỡi tự sát.

.

Sau đó...

Tèn tén ten, nữ phụ tỏa sáng lên sân khấu.

Lại thêm củ cải nhỏ đang muốn chết đi, nữ phụ sống lại không hề bị linh hồn chủ nhân của cơ thể phản kháng, lập tức tiếp quản được thân thể này.

Càng xỏ lá hơn chính là vì lần sống lại này, linh căn hộ Thủy của củ cải nhỏ biến dị thành linh căn hộ Bằng.

Phía sau là câu chuyện đánh quái cày cấp, trở về tìm nữ chính để đòi nợ.

Cuối cùng nữ phụ nghịch tập thành công, thu phục được một đám đàn ông vốn thuộc về nữ chính Nguyệt Hàn Tinh.

Mộc Mị Nhan trâu bò đến mức suốt hành trình trêu đùa lưu manh, chỉ xoạc chứ không yêu đương, trong đó còn có cả sư phụ kiếp trước của cô ta là Khải Hàn.

Tiểu sư muội Nguyệt Hàn Tinh của Mộc Mị Nhan cũng không phải là đèn cạn dầu.

Cô ta vốn là tiên nhân sống lại, hơn nữa kiếp trước còn đánh bại thứ gọi là
Thiên Ma
.

Bị Mộc Mị Nhan đả kích như vậy, sau khi cô ta thức tỉnh lực lượng kiếp trước, tinh thần lên dây cót, thể quyết sống mái với nữ phụ.

Thế là trận đại chiến kéo dài hai vạn năm giữa hai người bắt đầu.

Một người có sức mạnh kiếp trước, một kẻ có lượng lớn đồng đội nam phụ, thực lực hai bên tương đương nhau, cuối cùng Mộc Mị Nhan chiến thắng.

Nhưng cô ta bị thương quá nặng nên cũng chết đi.

Tuy nhiên, toàn

bộ giới tu tiên đã bị hai người phá hủy gần hết, về cơ bản thì đã biến thành một vùng chết chóc.

Chúc Dao nhăn mặt, cho dù cô đã đọc qua không ít truyền nữ phụ nghịch tập nhưng chưa từng thấy ai hung ác tới tận cùng như Mộc Mị Nhan này.

Không nói tới đồng nợ tình cảm chất cao như núi kia, vì sao ngay cả vợ chồng Tử Mộ là cha mẹ của củ cải nhỏ mà cô ta cũng không buông tha Hoàn mỹ viết lên câu chuyện báo thù cho chủ nhân cũ của thế xác này.

Báo thù cái quần què! Báo thù cho cô bé bằng cách giết cha mẹ của cô bé á? Cô rất muốn hỏi nhân vật nữ phụ này suy nghĩ bằng bộ phận nào trên cơ thể
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.