Chương 17 : Giao dịch tâm pháp


-Hàn Nhất Phong!


Lâm Thiên nghe tới người này,vẻ mặt hồ nghi.


-Huynh không biết Hàn Nhất phong hay sao?


Tiểu Long Nữ bên cạnh,vẻ mặt ngạc nhiên,nàng biết người này nổi tiếng như thế nào,vậy mà Lâm Thiên lại không có biết.


Lâm Thiên trơ mắt nhìn Tiểu Long Nữ,hắn đúng thật là không biết người này,mà cái vấn đề quan trọng lúc này là mụ vợ hắn,lại đi gặp cái tên này,ngoại tình hay sao?


-Hàn Nhất Phong là đại thiếu gia của Hàn Thị,nếu so sánh Nhược Băng với Hàn Thị,đó là một 9 một 10,2 tập đoàn này không bên nào thua kém bên nào,và cái tên Hàn Nhất Phong kia chính là người thừa kế Hàn Thị sao này,hắn có người đàn ông của tất cả phụ nữ đó..


Tiểu Long Nữ nhanh chóng kể lại những gì mà nàng biết về tên Hàn Nhất Phong này.


-Nàng cũng thích hắn sao?


Lâm Thiên nghe tới đây,trừng mắt nhìn Tiểu Long Nữ.


-Ta sao,cũng không biết được,biết đâu vào 1 ngày nào đó,ta cũng thích hắn thì sao?


Tiểu Long Nữ cười nói.


-Lúc đó ta sẽ giết hắn...


Lâm Thiên gằn giọng nói.


Đáng lẽ ra,cái danh hiệu `` đàn ông của tất cả phụ nữ `` phải là của hắn mới đúng,không ngờ lại rơi vào cái tên Hàn Nhất Phong này.


Tiểu Long Nữ nghe vậy,chỉ cười không nói.


-Không biết Nhược Băng tiểu thư,có mang theo đồ mà chúng ta yêu cầu hay không?


Bên trong,Hàn Nhất Phong đứng đối diện với Nhược Băng,vẻ mặt cười cười nói.


-Ngươi yên tâm....


Nhược Băng mang cái vali mà nàng chuẩn bị trước đó,đặt lên trước mặt Hàn Nhất Phong.


-Còn ngươi...


Nàng cũng không quên hỏi lại...


-Dĩ nhiên là ta có mang theo,đối với Nhược Băng tiểu thư,ta làm sao dám có 2 lòng cơ chứ...


Hàn Nhất Phong cũng mang 1 cái vali đặt lên trước mặt,ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhược Băng nói.


-Tiểu thư,cẩn thận thính....


1 tên cận vệ phía sau tiến đến nhắc nhở...


-Thiếu gia,người cũng nên cẩn thận thính,coi chừng bị mê hoặc...


Thiên Long phía sau,cũng đi lên nhắc nhở Hàn Nhất Phong.


-Im ngay,ta là người thả,cẩn thận cái gì?


Hàn Nhất Phong trừng mắt nhìn Thiên Long,thấy vậy Thiên Long liền lui lại,không dám nói câu thứ 2.


Nhược Băng cười nhạt,nàng mở cái vali trước mặt mình ra,bên trong là 1 quyển sách có phần cũ nát,nhưng vẫn có thể nhìn rõ mấy chữ trên đó.


Cửu Âm Chân Kinh-quyển hạ...


Hàn Nhất Phong nhìn quyển sách trước mặt mình,ánh mắt lúc này không giấu nổi sự tham lam.


Nhược Băng thấy được ánh mắt của Hàn Nhất Phong,nàng đóng lại cái vali,ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.


-Đây,Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng....


Hàn Nhất Phong cũng mở cái vali của mình ra,bên trong tương tự cũng có 1 quyển sách,nhìn bìa sách cũng có phần cũ nát,nhưng so với của Nhược Băng,thì vẫn có vài chỗ không đúng.


-Sao rồi,chúng ta giao dịch được chưa?


Chỉ kịp để cho Liễu Nhược Băng lướt mắt 1 lần,Hàn Nhất Phong liền đóng lại cái vali của mình,nhìn Nhược Băng cười nhạt nói.


-Hừ,ngươi đây là đang đùa ta hay sao?


Tuy mới chỉ nhìn lướt qua,nhưng nàng nhanh chóng nhận ra,Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng kia,vốn là hàng giả,tuy đám người Hàn gia này làm có nó có phần cũ kỹ,nhưng đối với những hiểu biết về quyển hạ qua bao năm nay của nàng,cái thứ trong tay Hàn Nhất Phong,vốn chỉ là để lừa gạt trao đổi với nàng mà thôi.


-Nhược Băng tiểu thư nói gì vậy?


Hàn Nhất Phong con mắt híp lại,hắn có chút không ngờ,nữ nhân kia mới chỉ lướt qua mà đã có thể nhìn ra ẩn tình bên trong,quả thật đáng sợ.


-Giao dịch này,có lẽ chúng ta không làm nổi nữa rồi...


Liễu Nhược Băng định rời đi,nhưng có vẻ như nàng đã bị chặn lại...


-Ngươi đây là đang muốn ép ta sao?


Nàng quay lại nhìn Hàn Nhất Phong,cười nhạt nói.


-Ồ,tiểu thư nói quá rồi,ta chỉ muốn chúng ta có thể nhanh chóng hoàn thành giao dịch mà thôi,xong mọi chuyện,ta có thể mời tất cả mọi người ở đây 1 đêm thật long trọng,thế nào?


Hàn Nhất Phong cười nói.


-Chỉ 1 bữa cơm,muốn lấy tâm pháp của ta,các ngươi làm ăn như vậy cũng quá lãi rồi...


Liễu Nhược băng cười lạnh nói.


-Cũng có thể coi như làm ăn mà,nếu như không có lãi,vậy thì ai sẽ làm cơ chứ,Liễu Nhược Băng tiểu thư,chắc là biết rõ vấn đề này cơ mà...


Hàn Nhất Phong cười cười nói.


Ngay sau đó,chỉ thấy hắn liếc mắt với 1 tên cận vệ,sau đó chỉ thấy hắn đi ra bên ngoài,cánh cửa đóng sập lại,bên trong chỉ còn lại Liễu Nhược băng,1 tên cận vệ của nàng,còn bên kia Hàn Nhất Phong có Thiên Long và Tạ Kinh,lúc này mọi chuyện đã quá rõ ràng,hắn là muốn đánh cướp rồi.


Bụp...bụp...bụp....


Bên ngoài vang lên vài thanh âm,nhưng rất nhanh biến mất,chứng tỏ đám cận vệ của Nhược Băng,đã bị đám người của Hàn Nhất Phong trong lúc không để ý liền hạ thủ rồi.


-Chết tiệt,nữ nhân ngu ngốc này...


Lâm Thiên nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài,hắn biết rõ bên trong đã có biến rồi.


-Long nữ,nàng sử lý mấy tên kia được không?


Lâm Thiên quay lại nhìn Tiểu Long Nữ nói.


Tiểu Long Nữ khẽ gật đầu,đám người kia tuy có vẻ là cao thủ nhưng nàng hoàn toàn có thể đối phó được.


Thấy vậy Lâm Thiên khẽ gật đầu,sau đó hắn hướng phía bên ngoài lao đi,Tiểu Long Nữ trong tay xuất hiện thanh kiếm của mình,nàng từ từ tiếp cận lại gần đám cận vệ của Hàn Nhất Phong.


-Thiếu gia có tín hiệu,chúng ta vào...


Bên ngoài,1 đám người xuất hiện,tầm khoảng 20 tên,tên nào cũng là vẻ mặt vô cùng đáng sợ,


-Muốn vào,chỉ e các ngươi không vào được...


Lâm Thiên xuất hiện,sở dĩ hắn chưa có lao vào trợ giúp Nhược Băng là vì ngoài này,có đám người khác của Hàn Nhất Phong mò tới,hắn cần phải sử lý đám người bên ngoài này trước tiên.


-1 tên nhóc con không biết sống chết,lên cho ta....


Đám người thấy Lâm Thiên xuất hiện,vẻ mặt hắc sắc lao tới.


Đám người này,chỉ toàn là những tên cậy sức mạnh mà thôi,hoàn toàn không biết 1 chút võ công nào,đối phó những tên này,Lâm Thiên không mấy vất vả.


Lăng Ba Vi Bộ thi triển,Lâm Thiên lướt qua đám người mà không trúng bất cứ 1 quyền đầu nào của bọn chúng.


-Hừ,chạy nhanh cũng không giúp ngươi thoát chết đâu...


Đám người lần nữa lao tới,nhưng lúc này,Lâm Thiên hoàn toàn không có ý định né tránh,hắn đánh ra đầu ngón tay của mình,Lục Mạch Thần Kiếm thi triển,may cho Lâm Thiên là lần này hắn dụng ra được.


Kiếm khí vô hình mạnh mẽ đánh vào từng tên trong đám người,khiến cho bọn chúng cảm cơ thể đau nhức,không tự mà ngã xuống,trong nháy mắt đã gục gần chục tên.


Chưa dùng lại tại đó,Lâm Thiên khẽ điểm mũi chân,hắn lùi lại phía sau vài mét,kiếm khí lại 1 lần nữa đánh ra,ngắm những nơi yếu hại mà đánh tới.


-Chết tiệt,đá phải thiết bản rồi....


Tên kia nhìn kiếm khí đánh tới,kình lực kình lực mạnh mẽ khiến cho hắn hốt hoảng,chỉ kịp đánh ra 1 quyền...


Bụp....


Tên kia 1 quyền hòng chặn lại kiếm khí của Lâm Thiên,nhưng nào đâu có thể,hắn bị kình khí chấn lùi vài mét,chân vấc phải thứ gì đó mà ngã nhào về phía sau.


-Lên....


Mấy tên khác nhìn tên cầm đầu dễ dàng bị đánh bại,bọn chúng hơi thoái lui,nhưng giờ không còn đường lui cho chúng nữa,trong tay đao kiếm vung lên,nhắm mắt hướng Lâm Thiên lao tới chém.


Nhưng bọn chúng chém được,cũng không trúng được Lâm Thiên,Lăng Ba Vi Bộ quá ảo diệu khiến cho Lâm Thiên né được tất cả những chiêu thức của đám người.


-Chết đi...


Lần này,Lâm Thiên bắt đầu nghiêm túc,Lục Mạch Thần Kiếm đánh ra,kiếm khí sau lại mạnh hơn những kiếm khí trước,khiến cho những tên kia không kịp phản ứng,chỉ thấy kình khí ập tới,như xuyên kim phá thạch xuyên qua binh khí của bọn chúng mà đánh lên cơ thể.


Phụt....


Kiếm khí đánh xuyên qua,chỉ thấy đám người trong miệng phun ra máu,vô lực mà ngã xuống mặt đất.


-Hàn thiếu gia nhất định không tha cho ngươi...


Tên còn lại nhìn Lâm Thiên đi tới,vẻ mặt sợ hãi.


-Hàn Nhất Phong sao,nếu hắn không muốn sống nữa,có thể tới tìm ta...


Lâm Thiên lạnh lùng nói.


-Rác rưởi cũng muốn so sánh,Hàn thiếu gia là 1 võ giả cảnh giới nội công tam trọng,chỉ 1 tên như ngươi mà muốn giết thiếu gia,chuyện cười...


Tên kia hướng Lâm Thiên cười lớn.


-Tam trọng,cho dù là cửu trọng cũng sẽ chết mà thôi...


Lâm Thiên trực tiếp xuất thủ,nghe tên này lảm nhảm,hắn lại càng thấy tức giận,Bắc Minh Thần Công thi triển,Lâm Thiên nắm lấy cánh tay của tên kia,nhanh chóng hút hết nội công của tên này về đan điền của mình.


Tên kia bị Lâm Thiên hút hết nội công,gương mặt của hắn biến dạng không nói được câu gì,dù sao hắn cũng là người có công phu không tệ,là nhất trong cảnh giới,điều đó khiến cho nội công của Lâm Thiên có chút tăng trưởng.


Bộp....


Ném cái xác trong tay xuống,Lâm Thiên nhanh chóng chạy vào bên trong.


-Mọi chuyện sao rồi?


Lúc này,Tiểu Long Nữ đã hạ được hết đám cận vệ bên trong rồi,nhìn trên cơ thể những tên này,đâu đâu cũng là vết chém,kiếm pháp quả thật đáng sợ.


-Liễu tiểu thư vẫn an toàn,nhưng có vẻ như sẽ không lâu đâu,tên kia sẽ ra tay...


Tiểu Long Nữ nói.


-Chết tiệt,bị khóa rồi...


Lâm Thiên muốn mở cửa vào bên trong nhưng hắn không mở được,cánh cửa đã bị khóa rồi.


-Biết ngay,quan hệ của 2 người không có bình thường mà...


Tiểu Long Nữ nhìn vẻ mặt lo lắng của Lâm Thiên,thầm nghĩ.


-Nàng tránh ra,để ta sử lý nó....


Lâm Thiên loay hoay 1 hồi không mở được cửa,hắn bắt đầu tức giận...


Tiểu Long Nữ cũng tránh xa,lúc này chỉ thấy Huy đứng cách 2 mét,Lục Mạch Thần Kiếm lại 1 lần nữa thi triển,kiếm khí đánh vào cái chốt cửa,cái chốt nhanh chóng vỡ nát.


-Ồ,đã làm phiền mấy người rồi...


Lâm Thiên cùng Tiểu Long Nữ chạy vào,nhìn thấy khung cảnh bên trong,2 bên vẫn đang trừng mắt nhìn nhau,nhưng sự xuất hiện của Lâm Thiên đã phá vỡ bầu không khí nặng nề này.
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đô Thị Thần Võ.