Chương 1260+1261: Long Tiểu Huyền muốn đột phá
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 2979 chữ
- 2020-05-09 03:55:22
Số từ: 2971
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Vi Kiệt chợt nhớ tới một chuyện. Trong mắt hiện lên vẻ kỳ vọng:
- Chân huynh, ta nghe nói năm đó huynh ở Vạn Tượng Cương Vực từng luyện chế ra một loại đan dược gọi là Vạn Thọ đan. Có thể khiến cho thọ nguyên người ta kéo dài từ năm trăm năm tới tám trăm năm, chuyện này có thật không?
Giang Trần nhịn không được mà cười, bản tính của Vi Kiệt này quả thực là nhìn xa, không ngờ lại tính tới Vạn Thọ đan.
Hắn khẽ thở dài rồi lắc đầu nói:
- Vạn Thọ đan chỉ hữu dụng với cường giả Thánh Cảnh, cường giả Hoàng cảnh phục dụng không làm nên chuyện gì, thậm chí còn có khả năng khiến cho tình cảnh càng thêm xấu đi.
Nghe được câu cục diện trở nên xấu đi, Vi Kiệt không khỏi nhớ tới tên Đan Vương tai họa của Vi gia trước đó. Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, sắc mặt cũng đại biến.
- Thực sự ngay cả một chút tác dụng cũng không có sao?
- Có lẽ có chút, nhưng mà khả năng sinh ra tác dụng phụ còn lớn hơn.
Giang Trần cũng biết Vi Kiệt muốn mượn cơ hội chữa trị quan hệ với Bàn Long đại phiệt.
Thế nhưng mà Vạn Thọ đan tuyệt đối không có cách nào làm được. Bởi vì Vạn THọ đan chỉ thích hợp cho cường giả Thánh Cảnh sử dụng.
Ngược lại có một loại đan dược có thể khiến cho cường giả Hoàng cảnh kéo dài tuổi thọ, gọi là Tùng Hạc đan. Hai loại vật liệu của loại đan dược này Giang Trần cũng có một loại, đó là gốc linh dược Thiên cấp đầu tiên mà hắn đạt được từ trong Huyễn Ba sơn - Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng.
Tùng quả của nó là một trong những tài liệu chủ yếu luyện chế Tùng Hạc đan.
Về phần loại còn lại, chính là Kim Quan Vân Hạc tâm, là một loại linh thú vô cùng hiếm thấy. Trình độ trân quý của Kim Quan Vân Hạc tâm tuy rằng kém hơn Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, thế nhưng nếu chỉ nói một cách đơn thuần, một khỏa Kim Quan Vân Hạc tâm tuyetj đối trân quý hơn một khỏa tùng quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng.
Dù sao tùng quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng có thể kết rất nhiều, mà mỗi đầu Kim Quang Vân hạc chỉ có thể có một khỏa Kim Quan Vân Hạc tâm mà thôi.
Đương nhiên những chuyện này Giang Trần chỉ suy nghĩ trong đầu một chút. Đừng nói là loại đan dược nghịch thiên như Tùng Hạc đan, coi như là Vạn Thọ đan hắn cũng không định luyện chế.
Một khi luyện chế Vạn Thọ đan, thân phận của hắn tất sẽ bại lộ, sẽ không có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào hắn.
Chứ đừng nói là Tùng Hạc đan còn trân quý hơn Vạn Thọ đan gấp mười lần, gấp trăm lần.
Dùng thân phận và địa vị của Giang Trần hiện tại, căn bản không khống chế được thế cục mà Tùng Hạc đan mang tới, coi như là VI gia cũng không khống chế được.
Trừ phi đối tượng mà Giang Trần hợp tác là bản thân Bàn Long đại phiệt, chuyện này còn có chút tin cậy.
Chỉ là lòng người khó dò, Giang Trần đã ăn một lần thiệt thòi từ Vạn Thọ đan, hiện tại muốn hắn vô duyên vô cớ xuất ra Tùng Hạc đan, hiển nhiên là chuyện không thực tế.
HUống chi luyện chế Tùng Hạc đan này, nguyên vật liệt còn thiếu Kim Quan Vân Hạc tâm, thứ này không dễ dàng thu thập như vậy. Hắn cũng không muốn ném mình vào trong vũng bùn.
- Chân huynh, vậy Thái Uyên các của huynh có kinh doanh Vạn Thọ đan không? Nếu như kinh doan Vạn Thọ đan chỉ sợ sẽ lập tức bị người ta nhận ra. Đối với huynh vô cùng bất lợi.
Giang Trần lắc đầu nói:
- Vạn Thọ đan tương lai sẽ luyện chế, nhưng mà hiện tại thời cơ còn chưa thành thục.
- Như thế cũng tốt, Lưu LY vương thành tuy rằng cường đại, thế nhưng nếu như Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông âm thầm tới gây phiền phức, cũng không dễ phòng bị.
Vi Kiệt gật gật đầu, đối với lựa chọn của Giang Trần cũng hiểu rõ.
Đây là điểm mà Giang Trần cảm thấy thưởng thức Vi Kiệt, ít nhất người trẻ tuổi này biết rõ nặng nhẹ, hiểu được tiến thoái, sẽ không ép buộc, có thể đứng ở góc độ của đối phương mà cân nhắc mọi chuyện.
Loại tính cách này, ở trên người rất nhiều đệ tử thế gia là thứ xa xỉ.
- Kiệt thiếu, trở về nói cho phụ thân ngươi biết. Nếu như Vi gia không chê ta không đủ tư cách làm Đan Vương khách khanh của VI gia, như vậy ta cũng không phản đối.
Vi Kiệt nghe vậy mừng rõ:
- Chân huynh, thật không?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngươi cảm thấy ta là người ăn nói lung tung hay sao?
Vi Kiệt vỗ đùi:
- Quá tốt, ta không dám mở miệng là vì sợ liên lụy tới huynh. Kỳ thực cũng chưa chắc có nguy hiểm lớn như vậy.
Giang Trần cười cười:
- Ta một đường từ Vạn Tượng Cương Vực tới nơi này còn thiếu nguy hiểm sao? Còn không phải đều vượt qua hay sao?
- Cũng đúng, nhưng mà vẫn nên cẩn thận một chút. Nếu không như vậy đi, ta phái thân vệ kiêm quản gia Thất Hạ tới bên cạnh huynh làm hộ vệ?
Vi Kiệt đề nghị.
- Không cần.
Giang Trần khoát tay, quả quyết cự tuyệt. Vi Thất Hạ tuy rằng là cường giả Hoàng cảnh nhất trọng, thế nhưng Giang Trần không cần.
Nếu như ngay cả tình cảnh mà hắn cũng không ứng phó được, có thêm một Vi Thất Hạ cũng là chuyện vô bổ.
Hai người sau khi nói chuyện xong, Vi Kiệt cao hứng bừng bừng rời đi. Hắn mang theo tin tức tốt này trở về gia tộc phục mệnh. Giang Trần có thể làm Đan Vương khách khanh của Vi gia bọn họ, chỗ tốt này vô cùng rõ.
Vi gia thoát khỏi cục diện xấu hổ khi không có Đan Vương, mà sinh ý đan dược của Vi gia hắn cũng một lần nữa trở về quỹ đạo.
Tất cả chuyện này đều đang phát triển theo phương hướng tốt.
Vi Kiệt chỉ cảm thấy toàn thân mình tràn ngập động lực, hắn đối với Giang Trần hiện tại có một niềm tin gần như mù quáng cùng với sùng bái.
Nhất là cảnh tượng đánh bại Dư đan sư ngày đó, càng khiến cho Vi Kiệt ý thức vô cùng sâu. Một thiên tài có thể giết từ Vạn Tượng Cương Vực đi ra, ở Lưu LY vương thành cũng nhất định sẽ có ngày tỏa sáng.
Mà thiên tài như vậy hắn lại may mắn kết bạn được. Đây không phải là vận khí thì là cái gì?
Tuy rằng cục diện của Vi gia tạm thời nửa vời, nhưng mà Vi Kiệt tin rằng, một ngày nào đó Vi gia sẽ vì Giang Trần mà quật khởi, địa vị cũng nước lên thì thuyền lên.
....
Sau khi Vi Kiệt cất bước, Giang Trần đang chuẩn bị tu luyện, Long Tiểu Huyền bỗng nhiên truyền tới tin tức.
- Trần thiếu, dường như ta muốn đột phá Hoàng cảnh. Ngươi tìm địa phương dùm ta một chút. Long tộc chúng ta muốn đột phá, thanh thế to lớn, ta cũng không muốn tiền hành trong nơi sầm uất, long xà hỗn tạp như Lưu Ly vương thành.
Giang Trần đột nhiên nhận được tin tức như vậy vừa mừng vừa lo.
Mừng là Long Tiểu Huyền ở Thánh Cảnh đỉnh phong lâu như vậy rốt cuộc cũng đột phá Hoàng cảnh. Một khi Long Tiểu Huyền tiến vào Hoàng cảnh, tuyệt đối là một tay đấm tượng hạng.
Dùng sự cường hãn của long tộc, cho dù Long Tiểu Huyền là Hoàng cảnh sơ giai, chỉ sợ muốn chống lại Hoàng cảnh ngũ, lục trọng cũng không thành vấn đề. Có thể chính diện chống lại loại cường giả này mà không rơi vào thế hạ phong.
Thậm chí đối kháng với loại cường giả cao cấp như Hoàng cảnh thất trọng cũng chưa chắc đã thua.
Dù sao, huyết mạch thượng cổ long tộc chính thống, tu vi càng cao, lực lượng huyết mạch sẽ càng thêm cường đại, sức chiến đấu càng thêm khoa trương.
Long Tiểu Huyền sau khi đột phá Hoàng cảnh, sức chiến đấu tăng lên gấp mười lần cũng không phải là nói chơi.
Giang Trần phân tâm một lát rồi mới tỉnh táo lại, hỏi:
- Long huynh, đại khái còn bao lâu?
- Chậm thì ba tháng, nhanh thì một tháng. Có khả năng nhanh hơn.
Giang Trần nghĩ lại, Thái Uyên các khai trương cũng chỉ còn ba ngày nữa. Sau khi Thái Uyên các khai trương hắn sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đến lúc đó tìm một nơi hẻo lánh, bố trí một trận pháp kín đáo, che dấu, tận lực đem cảnh tượng Long Tiểu Huyền đột phá áp chế một chút.
Bằng không mà nói, loại dị tượng khoa trương do long tộc tấn cấp tuyệt đối sẽ khiến cho khắp nơi chú ý.
Hắn cũng không muốn Long Tiểu Huyền trở thành cái đích.
Nghĩ tới đây Giang Trần gật gật đầu:
- Chuyện này cứ để cho ta lo. Sau khi ngươi đột phá Hoàng cảnh, Chân Long hóa hình quyết cũng luyện thành. Đến lúc đó biến ảo thành hình người, có thể danh chính ngôn thuận hoạt động trong Lưu Ly vương thành, không cần phải lo lắng như vậy.
Long Tiểu Huyền hừ nhẹ một tiếng:
- Loại địa phương phồn hoa như vậy chưa hẳn bản long đã thích.
Long tộc luôn cao ngạo như vậy, ưa thích trang bức. Giang Trần cũng không tin, Long Tiểu Huyền này sẽ không thích những nơi phồn hoa.
Hắn cười hắc hắc:
- Không thích thì không thích, đến lúc đó rồi nói sau. Chung quy ngươi không thể trốn tránh mãi như vậy a. Như vậy quá nhát gan.
- Chuẩn bị sớm một chút.
Long Tiểu Huyền khịt mũi, không có nói gì nữa.
Giang Trần nở nụ cười, vừa vui vừa buồn, hắn thở dài:
- Không thể tưởng tượng Giang Trần ta trời sinh lại có vận mệnh làm bảo mẫu. Hết quan tâm tới những đồng môn này còn phải quan tâm tới thứ này nữa.
Long Tiểu Huyền sắp đột phá Hoàng cảnh, cuối cùng cũng là một tin tức tốt.
Nếu như khi còn ở Vạn Tượng Cương Vực, Long Tiểu Huyền đột phá Hoàng cảnh, một đường đi tới Lưu Ly vương thành cũng không cực khổ như vậy.
Trong lòng Giang Trần carmt hán, vẫn không khỏi nhớ tới những người khác trong Đan Kiền Cung. Cũng không biết những người này hiện tại thế nào rồi.
Đan Trì cung chủ, xa ngút ngàn dặm không có tin tức.
Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ tuy rằng nhất định vẫn còn ở Lưu Ly vương thành, nhưng không biết đã bị Ti Khấu gia bán hay là bản thân Ti Khấu gia giữ lại để sử dụng.
Chuyện này cũng nên sớm điều tra một chút, nếu như là Ti Khấu gia giữ lại, vô luận thế nào cũng nên cứu bọn họ ra.
Trừ Mộc Cao Kỳ và Vân Niết trưởng lão, còn có sư tỷ Lăng Bích Nhi. Ban đầu ở Đan Kiền Cung, mấy người trở lại động phủ của hắn, Giang Trần hắn bị bao vây, Thẩm Thanh Hồng bị bắt, nhưng mà Lăng Bích Nhi lại mượn cơ hội chạy thoát. Chỉ là hắn không biết hiện tại Lăng Bích Nhi đang ở nơi nào.
Giang Trần đối với Lăng Bích Nhi tràn ngập qun tâm, hắn cũng biết vị sư tỷ lạnh lùng như băng này đã âm thầm ưa thích, một lòng vì hắn.
Ban đầu ở Vạn Tượng cực cảnh, dưới tình huống nguy cấp như vậy, rõ ràng Lăng Bích Nhi có thể tự mình chạy trốn, thế nhưng nàng lại không có chạy trốn một mình.
Phân tâm ý này, Giang Trần không phải đầu gỗ, há có thể không biết?
Không nói tới tình cảm nam nữ, chỉ riêng phần tình nghĩa này, Giang Trần không có bất kỳ đạo lý nào bỏ mặc nàng.
Trừ Lăng Bích Nhi ra còn có phụ thân nàng, muội muội nàng.
Hai người này có lẽ sẽ tới Lưu Ly vương thành hội họp, thế nhưng mà lâu như vậy rồi, hai người này còn chưa tới đây hội họp. Dù ít dù nhiều Giang Trần vẫn có chút lo lắng, hoài niệm.
Chỉ là hiện tại có nhiều chuyện như vậy, hắn cũng không rảnh đi điều tra tung tích phụ tử Lăng Huệ Nhi, Lăng Túc. Chỉ hy vọng bọn họ có thể thuận lợi tới nơi, không nên bị Bất Diệt Thiên Đô hoặc là Cửu Dương Thiên Tông bắt vào tay.
Nếu không phiền phức sẽ vô cùng lớn.
Trong đầu ngổn ngang, Giang Trần nghĩ một lát rồi dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, hắn ngồi xếp bằng tu luyện. Những ngày qua hắn cũng không có bỏ bê việc tu luyện.
Dưới sự phụ trợ của vô số Thánh Anh đan, tốc độ tu luyện của hắn cũng cực nhanh. Trước kia hắn thiếu tài nguyên, thế nhưng tốc độ tu luyện đã cực kỳ đáng sợ.
Hiện tại dưới tài nguyên sung túc, tốc độ tu luyện tự nhiên là giống như giếng phun.
Trong lúc bất tri bất giác đã có dấu hiệu đột phá Thánh Cảnh tứ trọng.
- Nói không chừng trước khi Long huynh đột phá, ta còn có thể đột phá Thánh Cảnh tứ trọng trước một bước a.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Vi Kiệt liền cao hứng bừng bừng đi vào nơi Giang Trần đặt chân.
- Chân huynh, gia phụ biết được huynh nguyện ý làm trưởng lão khách khanh của Vi gia chúng ta, cho nên cao hứng tới thức trắng đêm khó ngủ, người cũng quyết định, khi Thái Uyên các khai trương sẽ song hỷ lâm môn. Cong bố tin tức huynh gia nhập Vi gia với toàn bộ Lưu Ly vương thành, đến lúc đó cũng làm một ít nghi thức.
Vi Kiệt mặt mày hớn hở, hiển nhiên vô cùng vui vẻ.
Giang Trần cười cười:
- Nghi thức để sau đi, Thái Uyên các sắp khai trương, phải chuẩn bị thỏa đáng một ít. Chỉ sợ có một ít người chưa từ bỏ ý định, sẽ tới quấy rầy.
- Vấn đề này gia phụ cũng đã từng cân nhắc qua, cho nên đã chuẩn bị một chút. Chân huynh, đấu giá hội sắp bắt đầu, ở đây có trăm vạn Thánh linh thạch, coi như là một chút thành kính của Vi gia chúng ta. Đấu giá hội ngày hôm nay nói không chừng sẽ phải dùng tới số tiền này. Gia phụ nói, nếu như Chân huynh muốn đấu giá thứ gì, chỉ cần dùng tới linh thạch, số lượng dưới con số năm trăm vạn ta có thể làm chủ.
Năm trăm vạn thánh linh thạch, tương đương với năm ngàn vạn Nguyên linh thạch, không phải là con số nhỏ.
Phần thành ý này Giang Trần có thể cảm nhận được thành ý của Vi Thiên Tiếu. Hắn nhìn ra được, khi đối phó với Vi Thiên Thông, biểu hiện của hắn đã chinh phục được người Vi gia.
Từ cách ra tay xa xỉ như vậy là có thể cảm nhận được người VI gia hiện tại tín nhiệm với hắn ra sao. Không chỉ đơn thuần là lôi kéo, mà còn có vài phần ý tứ nịnh bợ.
Giang Trần không cảm thấy thẹn thùng chút nào, hắn làm nhiều chuyện vì Vi gia như vậy, cầm mấy trăm vạn thánh linh thạch, cũng không có gì quá đáng.
Hắn mỉm cười nhận số Thánh linh thạch này, cười nói:
- Kiệt thiếu, sau khi trở về thay ta cảm ơn lệnh tôn đại nhân.
Vi Kiệt cười hắc hắc. Chuyện này có gì đâu mà cảm tạ. Tất cả đều là thứ mà huynh nên nhận. Đấu giá hội bắt đầu tương đối sớm, chúng ta cũng nên nhanh lên đường.
Trong khi hai người nói chuyện, chân đã bước ra ngoài.
Phòng đấu giá Liên SƠn nằm ở Liên Sơn trai, ở Lưu Ly vương thành không thể nghi ngờ là tồn tại đứng đầu bảng. Vị trí của nó tọa lạc ở nơi phồn hoa nhất phố Thần Nông trong Lưu Ly vương thành.
Hai người đi tới phố Thần Nông mới phát hiện ra phố Thần Nông so với ngày thường còn náo nhiệt hơn.
Hiển nhiên đấu giá hội lần này cũng hấp dẫn không ít người tới. Tuy rằng không phải ai cũng có tư cách tham dự vào lần thịnh hội đấu giá này. Thế nhưng chuyện này vẫn không làm ảnh hưởng tới lòng nhiệt tình của mọi người.