Chương 1546: Muốn nghịch thiên sao ? (1)
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1482 chữ
- 2020-05-09 03:56:21
Số từ: 1474
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Nguyệt Hoàng gật đầu nói:
– Điều này cũng đúng. Càng tới cuối cùng, độ khó càng lớn. Nếu như hắn có thể vượt qua hai thời thần, đáng giá để cho chúng ta chú ý. Nếu như không vượt qua nổi ranh giới này, vậy thì hắn cũng chỉ có thể trở thành thiên tài đan đạo mà thôi.
Bên Tu La đại đế chú ý tới Giang Trần.
Kỳ thực tất cả nhất mạch của những đại đế khác giờ phút này cũng đang đàm luận về Giang Trần.
Hiển nhiên Chân Đan Vương với tư cách là đệ nhất nhân đan đạo, muốn Giang Trần không nổi bật cũng khó khăn. Không đơn thuần là bảy đại đế thảo luận, ngoài người dự thi, kể cả thế lực khắp nơi giờ phút này cũng đang thảo luận về cùng một chủ đề. Đó chính là Chân Đan Vương có thể kiên trì bao lâu trong trận pháp.
Giờ phút này tâm Giang Trần phẳng lặng như mặt nước.
Sau khi tiến vào trong trận pháp, so với lúc bên ngoài trận pháp quả thực mang tới một ít cảm giác trùng kích cho Giang Trần. Nhưng mà uy áp trùng kích của trận pháp này rõ ràng không phải là vì sát thương, mà là vì khảo nghiệm.
Loại khảo nghiệm này không đơn thuần là khảo nghiệm lực phòng ngự của võ giả, cũng khảo nghiệm ý chí võ đạo của võ giả, khảo nghiệm cảnh giới thần thức của võ giả.
Trận pháp này cũng không phải là loại sát trận sát khí mười phần. Cũng không phải là khốn trận tuyệt vọng, mà là trận pháp khảo nghiệm thuần túy.
Giang Trần ở bên trong trận pháp, tâm tính bình lặng, cảm nhận uy áp mạnh mẽ trong trận pháp, chậm rãi thích ứng loại tiết tầu này bên trong trận pháp.
– Coi như cũng được, một nửa thời thần trôi qua, không có quá nhiều cảm giác, xem ra Thần Ma cửu biến của ta rèn luyện thân thể có hiệu quả rất tốt. Cường độ thân thể ta so với đám người gọi là bán bộ Hoàng cảnh kia cũng có thể ngang hàng. Phương diện ý chí võ đạo, kiếp trước bên người phụ thân Thiên Đế, đã từng bái kiến rất nhiều cường giả Chư Thiên, tự nhiên sẽ không bị uy áp của trận pháp này khuất phục. Về phần cảnh giới thần thức, rèn luyện bàn thạch chi tâm, thần thông thất khiếu thông linh, để cho cảnh giới thần thức của ta viễn siêu võ giả đồng cấp. Như vậy trận pháp này quả thực không làm gì được ta.
Nếu như chỉ có những ưu thế này mà nói, tuy rằng Giang Trần có thể ngây ngốc trong trận pháp này rất lâu, thế nhưng cũng sẽ không vượt qua được những thiên tài đỉnh cấp thượng cổ kia.
Thế nhưng mà Giang Trần lại có thiên phú trận pháp cường đại, thiên phú trận pháp truyền thừa từ Đan Tiêu cổ phái, khiến cho Giang Trần rất nhanh đã thích ứng với tiết tấu của trận pháp này.
Thiên tài hiểu trận pháp cùng với thiên tài không hiểu trận pháp, sự khác nhau ở trong trận pháp này tự nhiên cũng có.
Tuy rằng Lưu Ly vương thành này ẩn chứa ý chí thượng cổ, trận pháp mạnh mẽ, tuyệt đối không phải là thứ mà Giang Trần có thể phá vỡ.
Nhưng mà Giang Trần ở trong trận pháp này, thực lực có thể tìm được phương thức đối phó vô cùng tốt. Những chi tiết này đủ để làm cho Giang Trần kiên trì lâu hơn những người khác.
Bất tri bất giác, Giang Trần thậm chí còn có cảm giác ưa thích khi ở trong trận pháp này.
Trận pháp này không ngừng có tầng tầng lớp lớp uy áp phủ xuống, nói là khảo nghiệm, kỳ thực cũng là một loại rèn luyện với võ giả.
Nhất là càng về sau, hiệu quả rèn luyện mà trận pháp này mang tới càng thêm rõ ràng.
– Sóng sau đè sóng trước. Uy áp của trận pháp này mỗi một lần trùng kích thân thể võ giả, trùng kích ý chí võ đạo của võ giả, trùng kích thần thức của võ giả. Như vậy cũng giống như rèn sắt thép vậy, trận pháp này là một lò lửa, là cái búa, mà ta là một khối sắt thép, tùy ý để cho trận pháp này thiên chuy bách luyện.
Giang Trần không ngừng tự nhủ với mình những câu này.
Theo thời gian trôi qua, độ cường đại của trận pháp không ngừng tăng lên.
Áp lực của Giang Trần cũng không ngừng tăng cường, thế nhưng mà những câu tự nhủ của Giang Trần lại khiến cho hắn vẫn kiên quyết đứng ở bên trong trận pháp.
Giờ phút này, bên ngoài đã tràn ngập tiếng sợ hãi thán phục.
Những thiên tài khác trong nhóm thứ mười tám này đều đã bị bài xích ra ngoài. Hiện tại bên trong trận pháp chỉ còn lại một mình hắn.
Giống như một con thuyền lá nhỏ ở biển cả mênh mông, tuy rằng chập chùng thế nhưng thủy chung vẫn không bị biển cả nuốt.
– Chân Đan Vương còn chưa đi ra, thiên tài a. Quả nhiên là người không gì không làm được.
– Hai thời thần. Không thể tưởng tượng được, thiên phú võ đạo của Chân Đan Vương cũng mạnh như vậy. Qua ranh giới hai thời thần, ít nhất hắn cũng có thể tiến vào top hai trăm Thiên Tài bảng a.
– Thật sự khiến cho người ta hâm mộ. Ta không cầu thiên phú của mình bằng Chân Đan Vương, cho dù chỉ có được một phần ba thiên phú của hắn cũng đủ để làm rạng rỡ tổ tông a.
– Ngươi nghĩ thật hay. Chân Đan Vương là đan đạo đệ nhất nhân của Lưu Ly vương thành chúng ta, ngươi có thể có được một phần ba thiên phú của hắn vậy thì ít nhất cũng có thể so sánh được với Đan Vương cửu cấp bình thường.
– Hắc hắc, đúng vậy a.
– Mọi người đoán xem, Chân Đan Vương này rốt cuộc sẽ kiên trì được bao lâu? Có thể phá vỡ ghi chép trước đó sao?
– Chỉ cần là chuyện xảy ra trên người Chân Đan Vương, tất cả đều có thể.
– Đúng vậy a. Chân Đan Vương dường như vĩnh viễn đều có thể sáng tạo kỳ tích.
Bốn phía Lưu Ly vương thành khắp nơi đều tràn ngập tiếng than thở, thậm chí có một ít người hiện tại tâm tư đố kỵ cũng có.
Chỉ là đại đa số là hâm mộ vô tận, vô tận sùng bái.
Bởi vì mọi người đều biết, Chân Đan Vương và bọn họ cuối cùng không cùng một địa vị. Ghen ghét Chân Đan Vương căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Cơ Tam công tử đứng trong đám người, đã bị những tiếng nghị luận chung quanh lấn áp. Giờ phút này trong đầu hắn có chút trống rỗng.
Đúng vậy, tâm lý hắn bị trùng kích, tuyệt đối không nhẹ hơn bất luận một người nào ở đây.
Mọi người đều biết thiên phú đan đạo của Chân Đan Vương, là đệ nhất nhân đan đạo.
Thế nhưng mà thiên phú võ đạo của hắn đều không lộ ra, người biết không nhiều lắm. Cho dù Cơ Tam công tử là huynh đệ của Giang Trần, cũng luôn cảm thấy lọt vào trong sương mù.
Giờ phút này Cơ Tam công tử cười khổ, trong lòng dở khóc dở cười nói:
– Huynh đệ à, uổng phí ca ca còn lo lắng thay cho ngươi. Không thể tưởng tượng được ngươi vẫn còn có thể bảo trì bình thản được như vậy. Nực cười trước đó ta còn an ủi ngươi.
Tự nhiên Cơ Tam công tử biết rõ, ở bên trong trận pháp này kiên trì vượt qua hai thời thần có ý nghĩa thế nào.
Phải biết rằng từ nhóm thứ nhất cho tới bây giờ, người vượt qua hai thời thần mới có mấy a. Tuy rằng không loại trừ việc sẽ có người ẩn dấu thực lực.
Nhưng mà rất rõ ràng, có thể vượt qua hai thời thần đều là thiên tài đỉnh cấp.
Huống chi bây giờ Giang Trần còn đang ở trong trận pháp, còn chưa có ra thì vẫn có khả năng phá vỡ ghi chép.
– Tiểu tử này chẳng lẽ muốn phá vỡ ghi chép của Tôn Vũ Tiểu Thắng hay sao?