Chương 1609: Đố kị thiên tài (1)


Số từ: 1503
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn​
Mặc kệ ngoại giới đối xử ra sao, chí ít ở trên mặt Cơ tam công tử, là hoàn toàn nhìn không thấy nửa điểm ba động.
Trước Cơ tam công tử, chính là Giang Trần.
Cơ tam công tử từ bỏ khiêu chiến, không khỏi có người hiếu kỳ, Chân Đan Vương này sẽ từ bỏ khiêu chiến, tình nguyện xếp hạng thứ hai mươi sao?
Đặc biệt là ba vị thiên tài cấp Thiếu chủ xếp hạng trước Giang Trần, bọn họ có chút cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Xu thế của Giang Trần, bọn họ cũng nhìn ở trong mắt. Bọn họ ở trong mấy lần chiến đấu của Giang Trần, không ngừng thôi diễn qua, nhưng không thừa nhận cũng không được, cho dù là bọn họ đối mặt Giang Trần, hi vọng thủ thắng tuyệt đối không hơn mấy tán tu bỗng nhiên nhô ra kia.
Vì lẽ đó, ở sâu trong nội tâm bọn họ, rất hi vọng Giang Trần từ bỏ khiêu chiến.
Bất quá, Giang Trần hiển nhiên không có ý định này. Hắn trực tiếp khiêu chiến người thứ mười bảy.
Vị thiên tài thứ mười bảy này, là Dương Thăng đến từ Khổng Tước Đại Đế nhất mạch.
Cái này cũng là lần thứ nhất Giang Trần đối đầu với thiên tài của Khổng Tước Đại Đế nhất mạch. Dương Thăng này, là một trong tứ đại thiên tài dưới trướng Khổng Tước Đại Đế.
Tuy trong tứ đại thiên tài xếp hạng cuối cùng nhất, thế nhưng ở Khổng Tước Đại Đế nhất mạch, dù cho xếp hạng thứ tư, cũng không có người nào dám xem thường sự tồn tại của hắn.
Nhìn thấy Giang Trần trực tiếp khiêu chiến mình, trong lòng Dương Thăng có một luồng nghiệp hỏa không hiểu bốc lên.
Nguồn lửa giận này, không phải bởi vì Giang Trần ở trên lôi đài này khiêu chiến hắn.
Thiếu chủ bảng xếp hạng chiến, tự nhiên có quy củ của xếp hạng chiến. Giang Trần xếp hạng thứ hai mươi, lần thứ nhất khiêu chiến nhiều nhất chỉ có thể thăng ba cấp, khiêu chiến Dương Thăng hắn ở vị trí thứ mười bảy là thiên kinh địa nghĩa.
Dương Thăng giận, là ở chỗ Chân Đan Vương này đến Lưu Ly Vương Thành không tới hai năm, dựa vào cái gì cướp đi nhiều danh tiếng như vậy? Dựa vào cái gì tụ tập ngàn vạn sủng ái? Bây giờ càng truyền ra tin tức Khổng Tước Đại Đế muốn lập hắn làm thiếu chủ?
Tuy rằng chuyện lập thiếu chủ cũng không tính cái gì, chỉ cần là đệ tử chân truyền dưới trướng Khổng Tước Đại Đế, đều là người truyền thừa cấp bậc thiếu chủ.
Nhưng mà, Dương Thăng là một trong tứ đại chân truyền dưới trướng Khổng Tước Đại Đế, hắn có dã tâm, hắn có ngạo khí. Từ khi Phiền thiếu chủ ngã xuống, tứ đại chân truyền chỉ còn lại ba. Ba người còn lại thực lực chênh lệch nhỏ bé không đáng kể, để Dương Thăng hắn nhìn thấy cơ hội tiếp tục xông lên trước.
Vì lẽ đó, hắn coi Lưu Ly Vương Thành truyền thừa, là vật trong túi mình.
Bây giờ Chân Đan Vương này bỗng nhiên nhô ra, được trên dưới Lưu Ly Vương Thành ủng hộ, này đã nghiêm trọng uy hiếp đến địa vị của hắn.
Vì lẽ đó, lửa giận của Dương Thăng đối với Chân Đan Vương, kỳ thực là một loại địch ý bản năng, là loại kích động nguyên thủy bảo vệ lãnh địa của mình kia.
Hắn không phục, cũng không muốn Giang Trần đứng trong danh sách thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn.
Hiện tại nghe đồn, không đơn thuần là nói lập Chân Đan Vương làm thiếu chủ, càng có nghe đồn nói hắn sẽ thay thế địa vị của Phiền thiếu chủ năm đó.
Cái tin đồn này, càng để địch ý của Dương Thăng tăng cao.
Hắn là nam nhân có dã tâm, nếu như Chân Đan Vương này thay thế địa vị của Phiền thiếu chủ, vậy thì đại biểu bọn họ không còn cơ hội khống chế truyền thừa của Khổng Tước Thánh Sơn.
Bởi vì Phiền thiếu chủ năm đó, là số một không hề tranh luận trong tứ đại chân truyền, là người thừa kế hợp pháp thứ nhất.
Năm đó bọn họ đố kị Phiền thiếu chủ, nhưng chỉ có thể đố kị ở trong lòng. Vì bọn họ đều biết, mặc kệ thực lực hay mị lực, bọn họ đều kém Phiền thiếu chủ quá xa.
Nhưng mà, độ nóng cùng địa vị của Phiền thiếu chủ, cũng không phải một ngày hai ngày hình thành.
Coi như trong lòng bọn họ đố kị, cũng không dám biểu hiện ra.Nhưng mà Chân Đan Vương này, bỗng nhiên nhô ra, bỗng nhiên thành danh, bỗng nhiên trở thành minh tinh được sủng ái nhất của Lưu Ly Vương Thành.
Độ lượng của Dương Thăng vốn không lớn, trong lòng tự nhiên không cao hứng.
Mà loại tâm tình không cao hứng này, ở trên võ đài, cũng triệt để bạo phát.
Dương Thăng nhíu mày, trên dưới đánh giá Giang Trần, trong ánh mắt mang theo một tia trào phúng không hề che giấu, dùng một loại ánh mắt thẩm đạc quét nhìn Giang Trần, mang theo vài phần khiêu khích.
- Chân Đan Vương, có thể đứng ở nơi này, ngươi rất tốt.
Ngữ khí của Dương Thăng nhàn nhạt.
Dù sao trước mắt Chân Đan Vương này cùng Khổng Tước Thánh Sơn có liên hệ, coi như trong lòng hắn ghen ghét dữ dội, cũng không thể nào như Trang Tiệp, hoàn toàn không để ý phong độ như vậy.
Tuy rằng địch ý này có che giấu, thế nhưng vẻ mặt cùng ánh mắt khiêu khích kia của đối phương, lấy xúc giác bén nhạy của Giang Trần, làm sao sẽ không cảm giác được.
Cười nhạt một tiếng, Giang Trần cũng không muốn phí lời, chắp tay:
- Chỉ giáo cho.
Nếu như là những người khác, có lẽ Giang Trần sẽ châm biếm lại. Nhưng mà đối phương là đệ tử chân truyền của Khổng Tước Đại Đế, không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, Giang Trần không nể mặt hắn, cũng phải cho Khổng Tước Đại Đế mặt mũi.
Vì lẽ đó, đối với Dương Thăng này khiêu khích, Giang Trần quyết định xử lý lạnh. Mà phương thức phản kích tốt nhất, không gì bằng ở trên lôi đài đánh bại đối thủ.
Dương Thăng thấy Giang Trần không để ý, trong lòng cũng khẽ động.
Hắn vốn là muốn chọc giận Giang Trần, lấy thân phận đệ tử chân truyền của Khổng Tước Đại Đế đe dọa đối phương, làm cho đối phương lòng sinh khiếp đảm, lo được lo mất, từ đó phát huy thất thường.
Nhưng mà, đối phương căn bản không bị lừa, tựa hồ người ta còn không muốn phản ứng hắn.
Dương Thăng cười lạnh một tiếng:
- Ta sẽ cố gắng chỉ giáo ngươi một chút.
Nói xong, cánh tay rung lên, một roi dài trắng đen xen kẽ, bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay Dương Thăng.
- Chân Đan Vương, hiện tại đi tới chỗ nào trong Lưu Ly Vương Thành, đều có người nói ngươi là thiên tài, cái gì đan võ song tuyệt. Vừa vặn, Dương mỗ tới thử một chút, đến cùng có phải là tin đồn thất thiệt hay không.
Roi dài run lên, hư không xuất hiện vết nứt, hư không tê liệt phảng phất bắn ra vô số tro bụi, nhất thời làm cho bốn phía võ đài khói xám mịt mù.
Sau một khắc, roi dài trắng đen xen kẽ này khởi động.
Đùng đùng đùng đùng…. như là điện quang, đột nhiên, trong hư không võ đài hiện ra vô số tia chớp màu bạc, như vô số con rắn độc tán loạn ở trên hư không.
- Hắc Bạch Điện Ấn.
Dương Thăng cuốn một cái, vô số đạo lực lượng ở trong hư không nhất thời hội tụ thành hai đạo, một âm một dương, một cương một nhu, hình thành tư thế vây quanh.
Trước kia thời điểm Giang Trần ở Thiên Tài bảng xếp hạng chiến, từng gặp được một đối thủ tên là Quan Vũ Thiện, hắn dùng một đôi kim bạt, cho Giang Trần ấn tượng rất sâu sắc.
Uy năng của kim bạt kia, chính là một âm một dương, hình thành một loại lực lượng khống chế mạnh mẽ.
Mà Âm Dương Trường Tiên này, hiển nhiên cũng có huyền ảo tương tự như vậy. Chỉ có điều Âm Dương Trường Tiên này, huyền ảo càng thâm thúy hơn một ít, càng thêm khó có thể thao tác.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.