Chương 1693: Đưa giọt huyết mạch Côn Bằng thứ nhất (1)
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1498 chữ
- 2020-05-09 03:57:44
Số từ: 1490
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Giang Trần nghe vậy cũng cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhưng mà hắn cũng biết, dù sao thời gian Cơ Tam công tử luyện hóa máu Chân long quá ngắn, hơn nữa lực lượng huyết mạch của Long Tiểu Huyền cũng không có tới trạng thái đỉnh phong. Long Tiểu Huyền hiện tại chỉ là một đầu ấu long, huyết mạch của nó tuy rằng tinh thuần, thế nhưng lực tạo hóa của huyết mạch còn không có cách nào so sánh với Chân long ở trạng thái đỉnh phong.
Nhưng mà Cơ Tam công tử có thể đi tới tấm Lưu Ly bia thứ chín, đã có thành tựu không tầm thường rồi.
Ít nhất những thiên tài trong Thiếu chủ bảng đem ra so sánh với hắn hoàn toàn không đặt nổi lên mặt bàn.
Lúc này ngay cả Thương Hải đại đế kia cũng cười đi tới:
– Chân hiền chất, chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ chín. Không biết hiền chất thu được truyền thừa thế nào trong Lưu Ly vương tháp?
Những đại đế khác cũng đi tới, tất cả mọi người đều hết sức tò mò, muốn từ trong miệng Giang Trần thu được một ít đáp án.
Hiển nhiên mọi người đều vô cùng hiếu kỳ về Lưu Ly vương tháp. Đều muốn biết sau chín tấm Lưu Ly bia có đại tạo hóa gì.
Khổng Tước đại đế khoát tay nói:
– Con người ai cũng có tạo hóa, không cần nghe ngóng.
Một câu khí phách mười phần này lại khiến cho tất cả lòng hiếu kỳ của mọi người bị đẩy ngược trở lại.
Giang Trần khẽ than một tiếng:
– Sau chín tấm Lưu Ly bia ta đạt được tư các trùng kích Thiên Vị phù chiếu, đáng tiếc cuối cùng thất bại trong gang tấc. Trừ đạt được một ít rèn luyện và ma luyện ra, truyền thừa thực chất cũng không có nửa điểm nào.
Giang Trần cũng không muốn bị người ta nhớ thương, cho nên mới nói xạo.
Đương nhiên đây là một lời nói xạo thiện ý. Tất cả mọi người đã cho rằng Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi là hạch tâm của Lưu Ly vương tháp, như vậy hắn nói dối như vậy, tin rằng tất cả mọi người nhất định sẽ tin tưởng.
Dù sao Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi vẫn còn ở trên Lưu Ly vương tháp, điểm này tất cả mọi người đều có thể quan sát được. Cho nên cũng không cần lo lắng mọi người hoài nghi hắn lấy được Thiên vị phù chiếu.
Nghe Giang Trần nói như vậy, trong lòng Tu La đại đế cũng thở dài một hơi. Không nhận được Thiên vị phù chiếu là tốt nhất.
Nếu như Giang Trần nhận được Thiên Vị phù chiếu, tất cả dã tâm của Tu La đại đế hắn sẽ triệt để trở thành mây bay. Cho dù hắn có tự tin tới nhường nào cũng không thể nào đối kháng được với truyền nhân Khổng Tước thánh sơn có Thiên Vị phù chiếu.
Một chút điểm này hắn vẫn có thể tự nhận biết được.
Những người khác nghe Giang Trần nói vậy, có chút bán tín bán nghi, có người thở dài liên tục, có người im lặng không nói, phản ứng không đồng nhất.
Đối với lời này của Giang Trần, đại bộ phận người vẫn tin. Tuy rằng cũng đoán được những lời này của Giang Trần chưa hẳn đã là thật, thế nhưng cũng không có quá nhiều hoài nghi.
Lưu Ly vương tháp, trong mắt mọi người mà nói, tạo hóa lớn nhất chính là Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của Lưu Ly vương thượng cổ.
Trong mắt mọi người đây là truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp.
Nếu như không có đạt được hai vật này, cho dù có kỳ ngộ khác cũng không có ý nghĩa.
Lịch đại thiên tài trùng kích Lưu Ly vương tháp, đơn giản chỉ là nghĩ tới truyền thừa chung cực của Lưu Ly vương tháp. Cũng chính là Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của Lưu Ly vương thượng cổ.
Cho nên nghe nói Giang Trần có tư cách trùng kích Thiên Vị phù chiếu, căn bản mọi người không có chút hoài nghi nào, đều cảm thấy lẽ ra nên như vậy.
Mà Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi vẫn còn. Ánh sáng vạn trượng của Lưu Ly vương tháp vẫn còn, vậy ng hĩa là, Chân thiếu chủ này quả thực không có được truyền thừa cuối cùng.
Đã như vậy thật ra cũng không có gì đáng để ghen tỵ.
Cái gọi là chinh phục chín tấm Lưu Ly bia cũng không phải khiến cho người ta đỏ mắt như vậy.
Dù sao, trước đó thứ mọi người quan tâm nhất, lo lắng nhất chính là liệu truyền thừa cuối cùng có bị Chân thiếu chủ này cướp đoạt đi hay không mà thôi.
Hiện tại nhìn thấy truyền thừa cuối cùng vẫn còn, tâm lý mọi người cũng cân bằng lại.
Về phần tấm Lưu Ly bia thứ chín, chinh phục chúng, tuy rằng thanh danh đại chấn. Thế nhưng đây chỉ là hư danh, thu hoạch mang tính thực chất đơn giản chỉ là rèn luyện và tích lũy đạt được trong quá trình chinh phục chín tấm Lưu Ly bia mà thôi.
Loại chỗ tốt này không phải đồ vật cụ thể, mọi người cũng không quá mức hâm mộ, ghen ghét.
Giang Trần từ trong Lưu Ly vương tháp đi ra cũng đồng nghĩa với việc, thịnh hội Lưu Ly vương tháp lần này triệt để chấm dứt.
Thế lực của bảy đại đế rút khỏi Lưu Ly vương tháp, thịnh hội Lưu Ly vương tháp lần này cũng chính thức tuyên cáo chấm dứt.
Tiến vào Lưu Ly vương tháp đã vài năm, lúc trở lại Khổng Tước thánh sơn, tất cả có cảm giác giống như mới hôm qua, các loại cảnh tượng đập vào mắt, giống như hắn mới rời khỏi ngày hôm qua vậy.
Trở lại Khổng Tước thánh sơn, chuyện thứ nhất Giang Trần làm không phải là trở về động phủ của mình, mà là cùng với Khổng Tước đại đế đi tới cung điện của Khổng Tước đại đế.
Hắn biết rõ Khổng Tước đại đế nhất định có chuyện muốn lén hỏi hắn.
– Tiểu Chân, trong Lưu Ly vương tháp kia ngươi thực sự không có nhận được truyền thừa gì sao?
Khổng Tước đại đế vẫn còn có chút hiếu kỳ.
Cũng không phải bản thân hắn có gì ngấp nghé Lưu Ly vương tháp. Chỉ là hắn không cam lòng, không cam lòng để cho Giang Trần đi vào rồi lại đi ra mà không có thu hoạch được gì.
Hắn cảm thấy dùng phúc duyên và số mệnh của Giang Trần, nhất định không phải là không có một chút thu hoạch nào.
Có lời thề tâm ma trên người, tự nhiên Giang Trần không thể nói ra chuyện Lục cung truyền thừa, hắn cười nhạt một tiếng, nói:
– Bệ hạ, mấu chốt của lần này chính là được rèn luyện. Cũng có một ít thu hoạch. Nhưng mà Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi, vãn bối quả thực chưa từng suy nghĩ qua.
Giang Trần cố ý đem chủ đề dẫn tới hai vật này.
Khổng Tước đại đế khẽ than một tiếng:
– Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi a. Tất cả mọi người đều cảm thấy đây là truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp, thế nhưng mà từ trước tới nơi bổn đế luôn minh tưởng về Lưu Ly vương tháp, cảm thấy hai vật này chưa hẳn đã là truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp.
Giang Trần nghe vậy, trong lòng khẽ động.
Khổng Tước đại đế này thậm chí lại có lực tham ngộ mạnh như vậy sao? Nếu như không phải Giang Trần biết được chân tướng từ trong miệng Thiên Côn thượng nhân, chỉ sợ hắn cũng cảm thấy hai vật này chính là truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp.
Khổng Tước đại đế hoàn toàn không biết gì về chân tướng, chỉ bằng lực tham ngộ đã mạnh mẽ như vậy, quả thực khiến cho Giang Trần thấy mà giật mình.
Nhưng mà loại chuyện này tự nhiên Giang Trần không thể phụ họa.
Hắn chỉ nói:
– Lưu Ly vương tháp quá lớn, tiểu tử tiến lên, cũng chỉ dừng lại trong bí cảnh truyền thừa. Bí cảnh chiến đấu và bí cảnh mạo hiểm, đều không có thời gian đi vào một chút nào.