Chương 1707: Một câu làm bừng tỉnh người trong mộng (1)
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1515 chữ
- 2020-05-09 03:58:02
Số từ: 1507
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Đây ý kiến mà Khổng Tước đại đế có thể nói cho Giang Trần, đoàn kết những đại đế khác, áp chế Tu La đại đế.
Đương nhiên, đoàn kết những đại đế khác cũng không có nghĩa là mỗi một đại đế trong Lưu Ly vương thành đều đáng để Giang Trần đi lôi kéo đoàn kết lại.
– Thương Hải đại đế, khi còn thiếu niên đã có quan hệ mật thiết với Tu La đại đế. Có thể nói dã tâm của Tu La đại đế có một nửa là do Thương Hải đại đế giựt dây. Cũng chính bởi vì có đồng minh là Thương Hải đại đế, cho nên lực lượng của Tu La đại đế mới có thể sung túc được như vậy.
Khổng Tước đại đế nghiêm túc nói tiếp:
– Cho nên bên Thương Hải đại đế, ngươi không cần phải trông cậy có thể lôi kéo. Người này tuyệt đối là bằng hữu của Tu La đại đế. Nếu như có một ngày ngươi chính diện chống lại Tu La đại đế có nghĩa rằng ngươi ít nhất phải đối mặt với hai thế lực đại đế.
Chuyện này Giang Trần đã sớm chuẩn bị tâm lý, hắn cười nhạt một tiếng nói:
– Tu La đại đế và Thương Hải đại đế có quan hệ mật thiết, dường như cao thấp Lưu Ly vương thành đều biết. Hẳn bọn họ cố ý biểu hiện ra ngoài, làm cho mọi người biết rõ a. Hay là Tu La đại đế muốn tạo thế?
– Ngươi nói không sai. Lưu Ly vương thành từ xưa có quy tắc ngầm. Giữa thế lực đế cấp không thể kết minh. Nhưng mà quan hệ của hai người này cho dù không phải kết minh thì cũng thập phần mật thiết. So với kết minh cũng không khác là bao.
– Những đại đế khác có tính cách thế nào? Có quan hệ với Khổng Tước thánh sơn chúng ta ra sao?
Giang Trần càng hiếu kỳ thái độ của những đại đế khác hơn.
– Niêm Hoa đại đế không hỏi thế sự, không màng danh lợi. Tuy rằng trên danh nghĩa hắn là đại đế thứ hai, thế nhưng bên ngoài luôn có cảm giác hắn không bằng Tu La đại đế. Thậm chí còn không bằng nhất mạch của Thương Hải đại đế. Nhưng mà người nhất mạch Niêm Hoa đại đế, lại không dễ chọc. Người nhất mạch này bọn họ không tranh quyền thế. Nhưng nếu ai chọc phải bọn họ sẽ vô cùng phiền phức. So sánh giữa Khổng Tước thánh sơn và nhất mạch của Tu La đại đế, nếu như phải chọn một bọn họ nhất định sẽ chọn Khổng Tước thánh sơn. Trừ phi biểu hiện của Khổng Tước thánh sơn quá làm cho bọn họ thất vọng, khiến cho bọn họ không nhìn thấy có một chút tiền đồ nào mà thôi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, khẽ gật đầu, đối với nhất mạch của Niêm Hoa đại đế hắn cũng đại khái lý giải được. Cũng có thể nói chỉ cần hắn không quá vô năng, nhất mạch của Niêm Hoa đại đế vào thời khắc mấu chốt sẽ ủng hộ Khổng Tước thánh sơn. Một chút tự tin này tự nhiên Giang Trần có.
– Trấn Nhạc đại đế là đại đế thứ năm, tính tình người này hào phóng, luận tâm cơ hắn là người đơn thuần nhất trong bảy đại đế. Cũng là người dễ dàng lôi kéo nhất. Nhưng mà có thể nói, đối với ngươi cũng là người dễ lôi kéo, đối với Tu La đại đế mà nói cũng là người dễ lôi kéo. Cho nên việc này phải chú ý biểu hiện.
– Thứ sáu là Tịch Diệt đại đế, nhất mạch này ngươi không cần lo lắng, bởi vì năm đó khi Tịch Diệt đại đế quật khởi là do ta dẫn đường. Người này thiếu nợ bổn đế một nhân tình lớn. Nhất mạch của hắn vô luận thế nào cũng không ruồng bỏ Khổng Tước thánh sơn. Cho dù hắn muốn nghiêng về phía nhất mạch Tu La đại đế, chỉ sợ Tu La đại đế cũng không yên tâm.
Nhất mạch TỊch Diệt đại đế không ngờ lại là bằng hữu của Khổng Tước thánh sơn. Điểm này khiến cho Giang Trần bất ngờ. Dù sao từ biểu hiện mà xem xét, hắn không nhìn ra được điểm này.
Nhưng mà có người ủng hộ đáng tin cậy như nhất mạch TỊch Diệt đại đế, ít nhất cục diện của Khổng Tước thánh sơn sẽ không quá thảm thương.
– Trảm Không đại đế là đại đế thứ bảy, là một đại đế mới quật khởi trong vòng ngàn năm qua. Căn cơ của thế lực này ở Lưu Ly vương thành còn chưa vững chắc. Nhưng mà tính cách của người này kiệt ngạo bất tuân. Bất kể là Khổng Tước thánh sơn hay là Tu La đại đế muốn khiến cho nhất mạch hắn ủng hộ đều không dễ dàng. Nói không chừng qua hai ba ngàn năm kế tiếp, Trảm Không đại đế này sẽ là Tu La đại đế tiếp theo.
– Ồ? Cũng là kiêu hùng có dã tâm khát vọng hay sao?
Trong lòng Giang Trần hiếu kỳ.
– Đúng vậy, nhưng mà tính cách của người này so với Tu La đại đế còn rõ ràng hơn. Trên phương diện phải trái trắng đen rõ ràng, lập trường cũng kiên định.
Khổng Tước đại đế lại nói:
– Người này có một đặc điểm, nếu như ngươi biểu hiện ra ngoài thực lực mạnh hơn hắn, hắn sẽ tâm phục khẩu phục với ngươi. Tuyệt đối sẽ không quấy rối ngươi. Hắn tự tin, nhưng không tự phụ mù quáng. Biết được đạo tiến thoái.
Biết rõ ngọn nguồn của bảy đại đế cũng khiến cho Giang Trần cũng lý giải được đôi chút.
Trong bảy đại đế chỉ có Thương Hải đại đế có quan hệ mật thiết với Tu La đại đế. Những đại đế khác đều thuộc về đối tượng có thể lôi kéo.
Đương nhiên, loại người như Trảm Không đại đế, bản thân đã là người có khát vọng, muốn thực sự lôi kéo hắn cũng không có dễ dàng như vậy.
Nhưng mà Giang Trần cũng không cần nghĩ chu toàn như vậy.
Trong bảy đại đế, nhấc mạch Tịch diệt đại đế là phần tử đáng tin, trung thành với Khổng Tước thánh sơn. Như vậy trong năm đại đế còn lại chỉ cần lôi kéo được hai mạch trong đó cũng đã đủ.
Trấn Nhạc đại đế tính cách hào phóng, dễ dàng lôi kéo. Đây là đối tượng chủ yếu mà Giang Trần lôi kéo.
Tính cách của Niêm Hoa đại đế qua loa, nếu như bản thân tốt thì hắn sẽ ủng hộ, cho nên biện pháp tốt nhất là không ngừng biểu hiện ra năng lực và tiềm lực của bản thân. Làm cho Niêm Hoa đại đế nhìn thấy tiềm lực và tiền đồ vinh quang của hắn.
Chỉ cần lôi kéo được thế lực hai mạch này, hơn nữa còn thêm Bàn Long đại phiệt rất có thể trở thành thế lực đại đế thứ tám, Giang Trần tự tin vị thế của Khổng Tước thánh sơn sẽ vững vàng.
Trong lúc hai người nói chuyện, bỗng nhiên có người tới bẩm báo:
– Bệ hạ, Bàn Long phiệt chú cầu kiến.
Bàn Long phiệt chủ?
Giang Trần và Khổng Tước đại đế nhìn nhau, nhìn thấy Khổng Tước đại đế nhíu mày, lập tức có chút kinh ngạc nhìn qua Giang Trần.
Giang Trần gật gật đầu nói:
– Luyện hóa khỏa đan dược kia cũng chỉ là chuyện trong ba năm ngày, tính toán thời gian cũng không sai biệt lắm.
Khổng Tước đại đế hạ lệnh:
– Để cho hắn trực tiếp tới đây.
Chỉ một lúc sau, Bàn Long phiệt chủ mặt mày hớn hở đi tới, tiến lên phía trước bái:
– Thuộc hạ bái kiến bệ hạ, bái kiến Chân thiếu chủ.
Nhìn thấy Giang Trần cũng có mặt, trong mắt Bàn Long phiệt chủ càng hiện lên vẻ cảm kích.
Khổng Tước đại đế khoát tay, nói với tùy tùng báo tin kia:
– Ngươi đi xuống trước đi.
Đợi những người khác lui xuống dưới, Khổng Tước đại đế mới chăm chú nhìn vào Bàn Long phiệt chủ một hồi, cười nói:
– Bàn Long, bổn đế phải chúc mừng ngươi. Vấn đề của ngươi ngay cả bổn đế cũng thúc thủ vô sách, không thể tưởng tượng được thượng thiên lại ban cho ngươi phúc duyên, cho ngươi cơ hội kéo dài tuổi thọ. Xem ra không chỉ đơn giản là cơ năng thân thể ngươi khôi phục sinh cơ, mà phương diện võ đạo cũng có cảm ngộ a.