Chương 2190: Thương Nghị Trùng Kiến Đan Kiền Cung (2)


Số từ: 1511
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Không có Giang Trần, tuyệt đối không có bọn họ hiện tại, chứ đừng nói là trùng kiến Đan Kiền Cung.
Có lẽ những tông môn khác cũng có người may mắn chạy thoát giữ mạng, cũng có người âm thầm, không quên cố thổ, muốn khôi phục tông môn, khôi phục cố thổ.
Thế nhưng mà đối mặt với địch nhân cường đại, dùng nội tình của những tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực kia, đều là chuyện không thể nào làm được. Đừng nói là ở trước mặt Bất Diệt Thiên Đô không làm được, coi như là Xích Đỉnh trung vực, cũng là ngọn núi lớn mà bọn họ không có cách nào vượt qua.
Mà Đan Kiền Cung bọn họ chẳng những có được vốn liếng trùng kiến tông môn, còn có hy vọng trùng kiến cấp bậc cao hơn.
Tất cả mọi thứ, nguyên nhân đều xuất phát từ việc bọn họ có Giang Trần.
Giang Trần điên cuồng.
Giang Trần cười nói:
- Năm đó Đan Trì cung chủ đối với ta có ân tri ngộ, Mộc Cao Kỳ là huynh đệ của ta. Vân Niết trưởng lão là trưởng bối thân thiết của ta. Giang Trần ta tuy rằng thời gian ở Đan Kiền Cung không dài, nhưng lại vô cùng vui vẻ. Trước đó Huệ Nhi sư muội nói những lời kia, nhất định chư đều cho rằng là lời nói đùa, có đúng thế hay không?
Tất cả mọi người mỉm cười gật đầu, tự nhiên bọn họ cho rằng đó là lời nói đùa. Bằng vào chút nội tình này của Đan Kiền Cung, có thể khôi phục tới tình trạng tông môn tứ phẩm đã rất không tồi rồi.
Cho dù có Lưu Ly vương thành bồi dưỡng, truy cầu cao hơn một chút thì cũng chỉ là tông môn tam phẩm.
Tông môn nhị phẩm tất cả mọi người không muốn nghĩ tới chứ đừng nói là tông môn nhất phẩm. Mỗi một tông môn nhất phẩm có ai mà không có mấy ngàn năm, thậm chí là truyền thừa tích lũy mấy vạn năm cơ chứ?
- Tất cả mọi người cảm thấy ta nói đùa sao? Thế nhưng ta lại không cảm thấy ta đang nói đùa.
Giang Trần rất là nghiêm túc nhìn qua mọi người rồi nói tiếp:
- Đan Kiền Cung lúc trước không có bất luận nội tình gì trở thành tông môn nhất phẩm. Điểm này ta không phủ nhận. Đan Trì cung chủ và Câu Ngọc chắc chắn cũng không thể phủ nhận, nhưng mà...
Giang Trần ngừng một lát, ngữ khí càng thêm chân thành, nói:
- Đan Kiền Cung hiện tại đã có một đường hy vọng như vậy. Hy vọng này không đơn thuần là bởi vì ta là thiếu chủ của Lưu Ly vương thành. Nguyên nhân quan trọng hơn chính là Đan Kiền Cung đã có tư cách tăng tiến. Còn có thêm tài ngàn năm có một.
- Đan Trì cung chủ. ngày đó ngươi lấy danh nghĩa tán tu, có tên là Đàm Chí, miếng ngọc giản mà ngươi nhận được ngày đó ta đã nói qua với ngươi, đó là một môn công pháp thượng cổ. Trình độ cường đại của nó ngay cả bí điển trấn tông của tông môn nhất phẩm tuyệt đối không kém cỏi hơn, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
- Đây không phải là một lời nói suông, môn công pháp thượng cổ này, nếu như có thể lợi dụng tốt. Đợi một thời gian nữa tất có thể khiến cho Đan Kiền Cung trở thành tông môn uy chấn một phương. Nếu như có thể tích lũy số mệnh ngàn năm, không ngừng hấp thu nhân tài, Đan Kiền Cung trở thành tông môn nhất phẩm, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.
Lời nói của Giang Trần giống như sấm sét, vang ở bên tai mỗi người Đan Kiền Cung, khiến cho tâm linh bọn họ rung động.
Về phần chuyện bí điển thượng cổ kia, Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão đều nghe Giang Trần nói tới. Nhưng mà, về lời tiên đoán về tông môn nhất phẩm, Giang Trần chưa từng nói qua.
Giờ phút này không đơn thuần là những người trẻ tuổi kia rung động không thôi, ngay cả Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão nhìn lẫn nhau, trong mắt cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Tông môn nhất phẩm? Đây là chuyện mà bọn họ cho dù nằm mơ cũng không dám mơ a.
- Nói những chuyện này có chút xa xôi. Hiện tại bất quá cũng chỉ có hơn mười người, hơn nữa một bộ bí điển, nội tình thực sự không đủ. Cho nên muốn thực hiện mộng tưởng này, nhất định phải đồng tâm hiệp lực, phải có tín niệm cường đại chống đỡ. Có số mệnh tông môn, hơn nữa lại có phách lực và thủ đoạn của Đan Trì cung chủ. Còn có thiên tài đỉnh cấp như Mộc Cao Kỳ, Đan Kiền Cung có lý do gì không hưng thịnh cơ chứ?
- Giang Trần sư huynh nói đúng.
- Trùng kiến tông môn.
- Trở lại cố thổ, trở lại cố thổ.
Cảm xúc của mọi người đều bị Giang Trần nhen nhóm, Giang Trần kỳ thực cũng không có suy nghĩ tốt như vậy, thế nhưng hắn muốn kích thích những người này, tránh cho trong lòng bọn họ có cảm giác lười biếng, trải qua sinh hoạt an nhàn ở Lưu Ly vương thành mà quên đi tất cả.
- Tốt, đây mới là bầu không khí Đan Kiền Cung hiện tại nên có. Cho dù có an nhàn thế nào cuối cùng cũng chỉ là di dân. Chỉ có cố thổ mới là nơi các ngươi khai thiên lập địa, kiến thiết tông môn cường đại mới là truy cầu xứng đáng của tu sĩ cúng ta. Nếu như bọn ngươi có thể kiên trì tới lúc Đan Kiền Cung trở thành tông môn nhất phẩm, khi đó thân phận, địa vị của các ngươi sẽ vinh quang bực nào? Tổ tiên của các ngươi, hậu đại của các ngươi đều lấy các ngươi làm vẻ vang.
Giang Trần kích thích mọi người.
Đan Trì cung chủ âm thầm gật đầu, hắn cũng lên tiếng:
- Giang Trần nói đúng. Bây giờ chúng ta có bí điển cường đại, có núi dựa lớn, có thiên tài cường đjai. So với những tông môn khác trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, chúng ta vô cùng may mắn. Chúng ta nên trở lại cố thổ, thay những tông môn kia hoàn thành tâm nguyện mà bọn họ còn giang dở. Vạn Tượng Cương Vực mới là nhà chúng ta, là cố thổ chúng ta. Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực xâm lấn cố thổ, tàn sát thân nhân, chém đồng môn chúng ta. Một ngày nào đó chúng ta sẽ trả đủ.
- Giang Trần.
Ánh mắt Đan Trì cung chủ thản nhiên nhìn qua Giang Trần.
- Hôm nay tu vi ta không đủ, bọn họ tu vi cũng không đủ đề bình ổn loạn cục của Vạn Tượng Cương Vực. Bởi vậy chuyện khôi phục tông môn, trùng kiến tông môn còn mong ngươi hỗ trợ nhiều hơn.
Giang Trần gật đầu nói:
- Việc này ta tự có chừng mực. Bất Diệt Thiên Đô là tông môn nhất phẩm, tạm thời ta không có ý định toàn diện khai chiến với chúng. Nhưng mà thế lực chiếm giữ Vạn Tượng Cương Vực, bất kể là Bất Diệt Thiên Đô hay là Xích Đỉnh trung vực, người có thể giết thì sẽ giết toàn bộ, không giết được cũng phải đuổi ra ngoài.
- Còn nữa, bên cạnh Vạn Tượng Cương Vực còn có một Xích Đỉnh trung vực như hổ rình mồi. Vạn Tượng Cương Vực ăn hai lần thiệt thòi trên tay Xích Đỉnh trung vực, hiện tại cũng nên để cho bọn chúng trả cả vốn lẫn lãi. Trước khi đánh Bất Diệt Thiên Đô, nên khai đao Xích Đỉnh trung vực để tế cờ.
Tất cả mọi người hai mắt sáng ngời.
Bất Diệt Thiên Đô là kẻ đứng sau màn sai bảo, cừu hận của bọn họ đối với Bất Diệt Thiên Đô cũng không có kém Xích Đỉnh trung vực là bao.
Dù sao Xích Đỉnh trung vực xâm hại Vạn Tượng Cương Vực, tư tưởng này từ nhỏ đã quán triệt trong đầu bọn họ. Mấy trăm năm trước có một lần, mười năm trước lại xảy ra một lần.
Liên tục hai lần xâm lấn, làm cho sinh linh Vạn Tượng Cương Vực đồ thán, tông môn bị nghiền nát. Mỗi một lần đều vô cùng thảm thiết, lần cuối cùng này còn cực kỳ tàn ác, cơ hồ là tai họa ngập đầu, nhổ cỏ tận gốc.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.