Chương 3051: Thuấn lão rộng lượng (2)
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1513 chữ
- 2020-05-09 04:04:31
Số từ: 1505
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Những người khác đều câm như hến, ở đâu còn dám lên tiếng?
Ánh mắt của Yến gia tộc trưởng lạnh lùng nhìn Yến Vạn Hi:
- Hi lão, ngươi làm Thái thượng trưởng lão, là Hạ Hầu gia tộc cường lực giúp ngươi leo lên. Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã bị diệt, ngươi lại ngồi trên vị trí này, liền quá chướng mắt. Ý tứ của bổn Tộc trưởng, ngươi hiểu chứ?
Sắc mặt của Yến Vạn Hi tái nhợt:
- Ta không hiểu.
Yến gia tộc trưởng lạnh lùng nói:
- Không hiểu? Ngươi là thực không hiểu, hay là trang không hiểu?
Yến Vạn Hi lớn tiếng nói:
- Ta tấn chức Thái Thượng trưởng lão, là gia tộc Tộc lão hội thông qua. Căn cứ tộc quy, muốn miễn vị trí của ta, nhất định phải thông qua Tộc lão hội xem xét. Ta lại không có phạm sai lầm gì, lại không có làm sự tình xin lỗi gia tộc, càng không phản bội gia tộc, dựa vào cái gì để ta thoái vị? Ta đương nhiên không phục rồi!
Yến Vạn Hi là người rất tham luyến quyền thế, ngồi trên vị trí Thái Thượng trưởng lão, qua quá nghiện, muốn hắn xuống, trên tâm lý ở đâu chịu được? Loại cảm giác về sự ưu việt kia, nói không có liền không có, hắn làm sao có thể thản nhiên tiếp nhận? Tâm tình của hắn, không có tốt như Thuấn lão, càng không có khả năng đạo đức tốt, chủ động buông tha cho vị trí này.
Sắc mặt của Yến gia tộc trưởng tái nhợt.
- Hi lão, có một số việc, nói toạc rất khó coi. Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã bị diệt, ngươi thân là Yến gia tộc lão, nói mình không có lỗi với gia tộc, lời này của ngươi không thấy xấu hổ sao? Nói sau, ngươi không thể vì đại cục của gia tộc cân nhắc thoáng một phát sao? Ngươi muốn Thánh Địa xem chúng ta không vừa mắt, tiêu diệt Yến gia chúng ta, ngươi mới cam tâm?
Nếu như Yến Vạn Hi một mực ở trên vị trí Thái Thượng trưởng lão, Thánh Địa sẽ nghĩ như thế nào? Giang Trần sẽ nghĩ như thế nào?
Hi lão này, mặc kệ từ phương diện nào xem, đều không thích hợp làm Thái thượng trưởng lão. Tư lịch của hắn vốn không đủ, hiện tại thế cục phát triển đến một bước này, vì đại cục gia tộc, phải phế vị trí Thái thượng trưởng lão của hắn, nếu không, như thế nào cùng Thánh Địa bàn giao? Như thế nào cùng Giang Trần bàn giao?
Nếu như Giang Trần ghi hận Hi lão, ghi hận lúc trước hắn ở Khổng Tước Thánh Sơn hung hăng càn quấy, như vậy chuyện này, nhất định phải cho người ta một cái công đạo.
Yến Vạn Hi cũng ngữ khí kích động:
- Cân nhắc đại cục? Dựa vào cái gì muốn ta cân nhắc đại cục? Vì cái gì các ngươi không cân nhắc đại cục? Gia tộc đi đến một bước này, chẳng lẽ là ta một người tạo thành sao? Ngươi làm Tộc trưởng, trách nhiệm chẳng lẽ không lớn hơn ta sao? Ngươi muốn ta không làm Thái Thượng trưởng lão, hỏi mình trước xem, còn có tư cách làm Tộc trưởng hay không.
Yến Vạn Hi cũng hổn hển, nói cái gì cũng không kiêng kị rồi.
- Làm càn, Yến Vạn Hi, ngươi quá làm càn a!
- Lại dám làm càn với Tộc trưởng như thế, Yến Vạn Hi, ngươi còn tưởng rằng bây giờ là thời đại của Hạ Hầu gia tộc sao?
- Ngươi lên Thái Thượng trưởng lão là vì sao, trong lòng ngươi không rõ sao? Thức thời, đã sớm nên từ chức rồi, còn cần Tộc trưởng nhắc ngươi? Ngươi thật đúng là không biết xấu hổ a.
- Yến Vạn Hi, nếu ta là ngươi, tìm địa phương không có người biết, trốn mất xác rồi. Ngươi không thấy mất mặt, chúng ta cũng thay ngươi cảm thấy xấu hổ a.
Những thứ này, hiển nhiên cũng không lưu cho Yến Vạn Hi mặt mũi gì.
Bọn hắn vốn không ủng hộ Hạ Hầu gia tộc, cho nên trong nội tâm vẫn đối với người ủng hộ Hạ Hầu gia tộc có khúc mắc. Bọn hắn thậm chí cố chấp cho rằng, gia tộc luân lạc tới một bước này, cùng những người thân cận Hạ Hầu gia tộc có quan hệ rất lớn.
Nếu như không phải những thứ này đầu nhập vào Hạ Hầu gia tộc, nào có Yến gia chán nản hôm nay?
Nếu như lúc trước nắm lấy cơ hội, cùng Thánh Địa làm tốt quan hệ, cố định đứng bên Thánh Địa, lần phản loạn này, Yến gia bọn hắn lập công, tất nhiên sẽ bị Thánh Địa ghi khắc.
Đáng tiếc, tình hình bây giờ, vừa vặn trái lại. Bởi vì những người thân cận Hạ Hầu gia tộc kia đầu độc, làm cho Yến gia dính chàm, vĩnh viễn không cách nào rửa sạch.
Cho nên, bọn hắn quát Yến Vạn Hi, là một chút cũng không lưu tình.
Hiện tại, cũng không có ái dám thay Yến Vạn Hi nói chuyện, dù sao trận doanh thân cận Hạ Hầu gia tộc, hiện tại đã sụp đổ, ai cũng không muốn đứng ra làm khác loại, trở thành công địch của cả gia tộc.
- Tốt rồi, chuyện này, là bổn Tộc trưởng đề nghị, căn cứ quy tắc gia tộc, vẫn phải thông qua tộc lão hội biểu quyết thoáng một phát. Hiện tại các tộc lão đều ở đây, chúng ta liền tạm thời biểu quyết a. Đồng ý bãi miễn Yến Vạn Hi Thái Thượng trưởng lão, không cần nhấc tay!
Yến gia tộc trưởng này cũng đùa nghịch mánh khóe rồi.
Yến Vạn Hi tức giận nói:
- Tộc trưởng, ngươi đây là ý gì? Đồng ý không nhấc tay, cái này không công bình.
- Hừ hừ, biểu quyết là gia tộc quy định. Nhưng mà phương thức biểu quyết, ta làmTộc trưởng vẫn có quyền lên tiếng. Yến Vạn Hi, nếu như ngươi thật sự được gia tộc ủng hộ, phương thức biểu quyết nào cũng không sao cả, tất cả mọi người ủng hộ ngươi, sẽ ủng hộ ngươi, vì ngươi bỏ phiếu. Chỉ tiếc, ngươi căn bản không thể phục chúng, cũng không có ai cảm thấy ngươi thích hợp làm Thái thượng trưởng lão.
Yến Vạn Hi có chút tuyệt vọng, ánh mắt quét qua bốn phía, lại phát hiện, cả Yến gia tộc lão hội, người nhấc tay, thật sự rải rác không có mấy, mấy người kia, đều là bằng hữu đáng tin của Yến Vạn Hi hắn.
Nói cách khác, cơ hồ tất cả mọi người, đều đồng ý bãi miễn Yến Vạn Hi Thái thượng trưởng lão.
Yến gia tộc trưởng lớn tiếng nói:
- Hi lão, nhân tâm sở hướng, chiều hướng phát triển, ngươi cũng đừng trách mọi người. Từ giờ trở đi, ngươi không còn là Thái Thượng trưởng lão của gia tộc nữa.
Yến Vạn Hi giận dữ, lại hết lần này tới lần khác không thể làm gì. Yến Vạn Hi hắn ở tộc lão hội không có bất luận ủng hộ gì. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Yến Vạn Hi hắn, căn bản không có đạt được bất luận kẻ nào tán thành, cũng không có bất kỳ nhân cách mị lực đi chinh phục người khác.
- Hừ, không làm thì không làm, nơi này không lưu ta, cũng có chỗ lưu ta. Yến gia này, ta cũng không lưu lại. Từ nay về sau, ta cùng Yến gia ân đoạn nghĩa tuyệt!
Yến Vạn Hi cũng hờn dỗi, vung tay áo đi ra ngoài.
- Hi lão, ngươi sao phải khổ vậy chứ? Chẳng phải một cái hư danh thôi sao?
- Hi lão, một cái danh hiệu mà thôi, làm gì để ý như vậy? Chẳng lẽ ngươi đối với gia tộc, thật không có bất cứ cảm tình nào?
Có ít người còn ý đồ giữ lại, bất quá đại đa số người vẫn thờ ơ lạnh nhạt, hiện tại mọi người đều lòng người bàng hoàng, cảm thấy ăn bữa hôm lo bữa mai, nào có hứng thú đi quản nhàn sự của Yến Vạn Hi?
...
Thuấn lão đi theo Giang Trần, về tới Vĩnh Hằng Thánh Địa, tâm tình lại dị thường vui vẻ.
- Giang Trần, Hoàng Nhi không ở Thánh Địa đi à nha?
Thuấn lão nhịn không được hỏi.
- Làm sao ngươi biết?
Giang Trần cười nói.
- Ngươi đã cảm thấy Thánh Địa không an toàn, nhất định sẽ tiễn nàng đi. Ta đoán, bây giờ nàng đang ở Nhân loại cương vực?