Chương 3069: Viện quân đã đến? (1)
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1518 chữ
- 2020-05-09 04:04:41
Số từ: 1510
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Kim Chung lão tổ quả quyết sẽ không làm loại phán đoán kia, cảm thấy có thể dẫn động bọn hắn ly khai căn cứ, mạo hiểm xuất kích.
Thầy trò tầm đó đang nói, đột nhiên, tên thủ vệ kia vội vàng chạy trở lại, sắc mặt vô cùng kích động, mặt mày hớn hở nói:
- Thánh Chủ đại nhân, đã đánh nhau, đã đánh nhau!
Trên khuôn mặt tinh xảo của Vũ Linh Thánh Nữ, cũng hiện lên một tia u ám, phản quân rốt cục công kích sao? Cái căn cứ này, có thể thủ được sao?
Cũng không phải nàng sợ hãi, mà là lo lắng, nàng lo lắng sư tôn đến lúc đó sẽ bức bách nàng ly khai. Nàng từ nhỏ được sư tôn nuôi dưỡng lớn lên, căn bản không muốn ly khai sư tôn, chớ nói chi là loại sinh ly tử biệt này.
Ở sâu trong nội tâm, nàng đã làm xong giác ngộ vì Thánh địa chiến đấu đến cùng, nhưng chưa có tâm lý chuẩn bị phương diện kia.
Ngưng Yên Thánh Chủ lại không lưu ý tâm tình của Vũ Linh Thánh Nữ, mà vung tay lên:
- Đi, đi xem một chút.
Lúc này, tên thủ vệ kia mới trì hoãn lại, vội vàng lắc đầu khoát tay:
- Không phải, không phải, Thánh Chủ đại nhân, xin nghe ta nói tinh tường. Không phải phản quân phát động công kích, mà là người khác phát động công kích với phản quân rồi.
- Còn có chuyện như vậy? Chẳng lẽ viện quân đã đến?
Đôi mắt dễ thương của Vũ Linh Thánh Nữ sáng ngời.
- Sư tôn, viện quân của chúng ta đã đến!
Nhưng Ngưng Yên Thánh Chủ lại lão luyện thành thục:
- Đừng cao hứng quá sớm, nói không chừng, chỉ là Kim Chung lão tổ tự biên tự diễn, muốn dẫn chúng ta đi ra ngoài. Chúng ta dùng bất biến ứng vạn biến a.
Lời nói mặc dù như thế, nhưng Ngưng Yên Thánh Chủ vẫn mang theo Vũ Linh Thánh Nữ, đi đến biên giới trận pháp. Hiển nhiên, nàng cũng muốn xem đến tột cùng, nhìn xem phải chăng thật sự có viện quân đến.
Nếu quả thật có viện quân đến, không thể nghi ngờ là việc vui lớn.
Đứng ở biên giới trận pháp, nhìn ra bên ngoài thâm cốc.
Đội ngũ bên ngoài, vây quanh thâm cốc rậm rạp chằng chịt, các lộ phản quân, chiếm cứ các thông đạo, cơ hồ tất cả con đường đi ra ngoài căn cứ, đều phủ chết rồi.
Chứng kiến vòng vây dày đặc như thế, trong lòng Ngưng Yên Thánh Chủ cũng bực bội. Cũng không phải nàng sợ dốc sức liều mạng, thế nhưng mà nàng còn muốn đưa đệ tử ra ngoài, nhìn mật độ vây quanh kia, muốn đưa Vũ Linh Thánh Nữ đi, thật không phải dễ dàng như vậy.
Bất quá, nhìn kỹ một hồi, Ngưng Yên Thánh Chủ lại phát hiện, tựa hồ phản quân bên ngoài thâm cốc, xác thực xuất hiện nhất định bạo động trình độ.
Nhất là càng ra ngoài, bạo động càng rõ ràng.
Chỉ là, đứng ở biên giới trận pháp, muốn thấy rõ bên ngoài phát sinh cái gì, lại không phải sự tình dễ dàng. Một lát sau, bên ngoài xao động rõ ràng càng kịch liệt.
Hư không bên ngoài kia, phảng phất như bị nhiễm lên sắc thái, Vân Hà hồng sắc, từ xa xa không ngừng đẩy mạnh, không ngừng cắn nuốt hư không bên này.
Loại tốc độ đẩy mạnh kia, không nhanh không chậm, lại tràn đầy uy áp của cường giả, cho người một loại cảm giác cực kỳ áp bách.
Từ xưa đều nói Hắc Vân áp thành, nhưng mà giờ phút này lại là Xích Vân áp thành, loại cảm giác áp lực, đổ nát kia, là hoàn toàn không kém.
Đội ngũ của phản quân, trận hình vốn phi thường vững chắc, giờ khắc này, lại xuất hiện bạo động nghiêm trọng, đội hình bắt đầu hỗn loạn.
Trong lúc đó, hư không truyền đến một tiếng kêu to bén nhọn.
Sau một khắc, trong hư không đột nhiên bắn ra một người, chiếm giữ không trung, tay nhoáng một cái, vứt xuống một vật:
- Bọn phản quân các ngươi nghe, Kim Chung lão tổ đã hài cốt không còn, bảy đại thủ lĩnh của phản quân các ngươi, cũng đã đền tội. Đây là thủ cấp của bọn hắn...
Người này, dĩ nhiên là Giang Trần.
Giang Trần như ném bóng da, một tên tiếp theo một tên, thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh bay xuống đất.
Thủ cấp kia máu tươi đầm đìa, rơi vào trong đội ngũ phản quân, lập tức gây ra rối loạn cực lớn.
Có người tiếp thủ cấp nhìn kỹ, phát hiện thủ cấp này dĩ nhiên là thật, thật là thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh vừa rời đi không lâu.
Thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh, cả đám vẫn trừng to mắt, nhìn về phía trên chết không nhắm mắt. Cái biểu lộ kia, phảng phất lúc sắp chết đã trải qua chuyện kinh khủng nhất thế giới.
- A! Thật là bọn hắn!
- Tại sao có thể như vậy? Trời ạ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Ngay cả Kim Chung lão tổ cũng bị giết? Điều này sao có thể?
Phản quân chứng kiến thủ cấp của thủ lĩnh, lập tức bạo động, cả đám sắc mặt đại biến, tràn đầy sợ hãi.
Loại sợ hãi không biết này, lập tức chiếm cứ thân thể của bọn hắn.
Các phụ tá của bảy đại thủ lĩnh, vội vàng xâm nhập đám người, cầm thủ cấp trong tay, cẩn thận nghiệm tra, hiển nhiên, bọn hắn trong khoảng thời gian ngắn còn không cách nào tiếp nhận sự thật này.
Chỉ có điều, khi bọn hắn lấy được thủ cấp tới tay, cẩn thận nghiệm tra, cuối cùng xác định, cái thủ cấp này, xác thực là thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh.
Nói cách khác, thủ lĩnh của bọn hắn, sau khi ly khai một lát, đã vẫn lạc toàn bộ.
Mấy phụ tá hai mặt nhìn nhau, cánh tay bưng lấy thủ cấp, cũng khẽ run lên, hiển nhiên, đả kích đột nhiên xuất hiện này, thoáng cái làm rối loạn bố trí của phản quân, đánh tan nội tâm của bọn hắn.
- Tại sao có thể như vậy? Rốt cuộc là thần thánh phương nào? Lập tức miểu sát bảy đại thủ lĩnh, đây tuyệt đối không phải cường giả Bán Thần có thể làm được. Chẳng lẽ, Thần linh đến?
Hai chữ Thần linh này, một khi thoáng hiện trong lòng bọn họ, lập tức để cho bọn hắn run rẩy. Nếu như là Thần linh đến, như vậy những người bọn hắn, chỉ sợ cả đám đều chết không có chỗ chôn.
Thần linh đáng sợ, tuyệt đối không phải bọn hắn có thể chống cự. Cho dù nhân số của bọn họ nhiều hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
Thần linh chiến đấu, căn bản không dùng được loại ưu thế nhân số.
- Chứng kiến khẩu Kim Chung này không? Đây là Bản Mệnh Pháp Bảo của Kim Chung lão tổ, hôm nay, lại thành đồ chơi của ta.
Giang Trần hung hăng vỗ Kim Chung, vẻ mặt tùy ý.
Chứng kiến Kim Chung, những phụ tá kia triệt để trợn tròn mắt.
Bảo vật thành danh của Kim Chung lão tổ, những phụ tá này tự nhiên là nhận ra, nhìn thấy bổn mạng bảo vật của Kim Chung lão tổ, cũng rơi xuống trong tay đối phương rồi.
Loại tâm lý đả kích này, lập tức để cho mấy phụ tá ứa ra mồ hôi lạnh.
- Tiểu tử kia là ai?
Mấy phụ tá mắt to trừng đôi mắt nhỏ, hoàn toàn không rõ ràng cho lắm.
Mỗi một cái đều lắc đầu, hiển nhiên, bọn hắn đều không nhận biết Sát Thần bỗng nhiên giết ra kia.
- Nhìn về phía trên tựa hồ rất trẻ? Lấy tiểu tử này, có thể giết chết Kim Chung lão tổ sao?
- Không giống a. Mặc dù tiểu tử này không tệ, nhưng rõ ràng còn không phải Thần linh? Tại sao có thể như vậy?
Mấy phụ tá triệt để trợn tròn mắt, chỉ dựa vào bản năng duy trì lấy đội ngũ, áp chế đội ngũ bạo động, tránh cho đội ngũ trực tiếp sụp đổ.
Mà trong trận pháp, Ngưng Yên Thánh Chủ cũng không hiểu ra sao, nàng đồng dạng không hiểu được.
Vũ Linh Thánh Nữ thấp giọng hỏi:
- Sư tôn, người này là ai vậy? Thánh Địa chúng ta, giống như không có người này a? Chẳng lẽ là viện quân từ bên ngoài đến?