Chương 3134: Thần đạo Chu Tước
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1666 chữ
- 2020-05-09 04:04:59
Số từ: 1658
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Nhìn thấy bộ dáng thần uy lẫm lẫm của Giang Trần, đám người đnag bạo động ở hiện trường không ngờ lại chậm rãi ổn định lại. Vốn cảm xúc khủng hoảng, kinh hãi đang lan tràn vô tận, cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Có thể nhìn ra được, mọi người đối với Giang Trần vô cùng tin phục. Cả đám đều dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá người trẻ tuổi kia.
Đột nhiên mọi người phát hiện ra người trẻ tuổi yêu nghiệt này, mặc dù ở gần bọn họ như vậy, nhưng chênh lệch với nhau đã ngày càng xa.
Giang Trần này nhất định là cưỡi gió mà đi, khác với những tu sĩ khác trên cương vực nhân loại, đi bộ từng bước.
Một cái miếu nho nhỏ như cương vực nhân loại, đã sớm không dung nạp được hắn.
- Giang Trần thiếu chủ, thiên địa dị tượng này thực sự là thần điểu Chu Tước tiền bối đột phá sao?
Có người cả gan hỏi.
Cơ hồ tất cả ánh mắt đều đồng loạt nhìn qua Giang Trần, thậm chí muốn từ trong miệng Giang Trần lần nữa nhận được đáp án xác thực.
Giang Trần mỉm cười gật đầu:
- Ta có thể nói rõ cho các ngươi biết, dị thượng thiên địa này tuyệt đối là do thần điểu Chu Tước dẫn ra. Mà có chín thành nắm chắc, đây là thần điểu Chu Tước đột phá thần đạo, cũng chỉ có đột phá thần đạo, mới có loại dị tượng thiên địa cấp bậc này.
- Đột phá thần đạo? Giang Trần thiếu chủ, điều này có phải có nghĩa là cương vực nhân loại chúng ta từ nay về sau rốt cuộc cũng có thần linh cấp bậc thần đạo thủ hộ hay không?
- Đúng vậy a, nghĩ mà đều thấy kích động. Có cường giả cấp bậc Thần đạo làm chỗ dựa, chỉ là Ma tộc thì coi vào đâu chứ?
- Trời không phụ cương vực nhân loại chúng ta. Trời không phụ nhân tộc chúng ta.
- Mọi người cũng đừng cao hứng quá sớm, thần điểu Chu Tước này cũng không phải là nhân tộc. Không phải tộc ta, tất sinh dị tâm.
- Nói láo, ngươi đang muốn châm ngòi ly gián sao? Người nào không biết thần điểu Chu Tước chính là bằng hữu tốt của Giang Trần thiếu chủ?
- Đúng vậy, không nên nghĩ người khác cũng vô tri như ngươi. Thần điều Chu Tước là thần thú thượng cổ nhân nghĩa, thời kỳ thượng cổ, nghe nói nó vì một ước định với Thánh Nhất tông thượng cổ mà từ thượng cổ tới nya, chưa từng rời khỏi di chỉ của Thánh Nhất tông một bước. Có được thần điểu Chu Tước, tuyệt đối là vinh hạnh của nhân tộc chúng ta.
Về thần điểu Chu Tước, những năm qua cũng đã truyền ra khắp tin tức trên cương vực nhân loại. Mọi người đều biết, Giang Trần thiếu chủ có một đầu thần điểu Chu Tước cường đại làm đồng bọn.
Mà đồng bọn này ngày hôm nay không ngờ lại đột phá thần đạo.
Đây tuyệt đối là tin tức tốt. Có thủ hộ giả thần đạo, mối uy hiếp của Ma tộc còn lớn như vậy nữa sao?
Tất cả mọi người nhìn qua Giang Trần, muốn nhận được đáp án từ Giang Trần.
Giang Trần than nhẹ một tiếng:
- Nếu như chỉ là một thần đạo có thể cứu vớt một tộc đàn, thậm chí là an nguy của một vị diện thì quả thực là trò đùa. Hiển nhiên là chuyện không thể nào. Thần điểu Chu Tước đột phá thần đạo là chuyện tốt. Nhưng mà các ngươi muốn trông cậy vào thần điểu Chu Tước dùng sức một mình đối kháng với cả ma tộc, các ngươi cảm thấy chuyện này có thể sao?
Ngữ khí của Giang Trần trở nên nghiêm túc.
- Cho nên các ngươi ngàn vạn lần không nên cho rằng có thần điểu Chu Tước thủ hộ, Ma kiếp sẽ không còn đáng sợ. Đối với Ma tộc, chúng ta cũng không cần phải đề phòng nữa. Những thứ này đều là ảo giác. Ma tộc cường đại, những người thái cổ cũng biết đó là một hồi ác mộng thế nào. Nếu như các ngươi phớt lờ, đối với chuyện ma kiếp không cho là đúng. Ngày sau tai nạn bộc phát, tuyệt đối là sinh linh đồ thán. Vừa rồi lúc dị tượng thiên địa xuất hiện, các ngươi không rõ ràng, bản năng sợ hãi với Ma tộc, thiếu chút nữa làm cho kết cục lâm vào cục diện không chiến mà bại.
- Thử hỏi một câu, chư vị, dùng tâm cảnh và thực lực của các ngươi hiện tại, sao có khả năng đối phó với Ma kiếp bộc phát? Đây chính chuyện rõ ràng như ban ngày.
Ngữ khí của Giang Trần cũng vô cùng nghiêm túc.
Tất cả mọi người bị ánh mắt nghiêm túc của Giang Trần đảo qua, cái đầu cũng không dám ngẩng lên, sợ bị Giang Trần nhìn thẳng vào.
Hạc lão lúc này cũng gật đầu, nghiêm túc nói:
- Giang Trần thiếu chủ, cũng là những lời lão phu muốn nói. Hiện tại cương vực nhân loại, quả thực đối với công tác chuẩn bị đối phó Ma kiếp, hoàn toàn chưa đủ. Nếu tiếp tục như vậy quả thực là vô cùng nguy hiểm.
Trong lúc mọi người nói chuyện, trên không trung, một mảnh hồng vân vô hạn cũng đang không ngừng khuếch tán, không ngừng hướng tới gần Lưu Ly vương thành.
Giang Trần thấy tình cảnh này cũng cười ha hả:
- Thần điểu Chu Tước đang trở về.
Nói xong Giang Trần đã hóa thành một đạo lưu quang độn lên trên không trung, nhào về phía hồng vân kia, nghênh đón đối phương.
Cũng không lâu sau tiếng gáy vang lên không dứt bên tai.
Thần điểu Chu Tước đang hưng phấn, một đường liên tục gáy không thôi. Loại tâm tình nhẹ nhàng hưng phấn này có thể thấy rõ.
Giang Trần nghênh đón từ xa, tiếng long ngâm cũng không dứt bên tai.
Không có bao lâu, từ hư không trong Lưu Ly vương thành, có một đạo thân ảnh phóng lên trên không trung, đúng là Long Tiểu Huyền ở ẩn, ngủ đông trong Lưu Ly vương thành.
Giờ phút này tu vi của Long Tiểu Huyền lại vượt qua Giang Trần một bậc.
Hiện tại Long Tiểu Huyền đã đột phá tới Thiên Vị thất trọng, một đầu chân long, đột phá tới Thiên Vị thất trọng có rất nhiều ý nghĩa.
Lực lượng huyết mạch của Chân long nhất tộc đã đủ cường đại, Long Tiểu Huyền cũng đang không ngừng thức tỉnh trí nhớ truyền thừa của huyết mạch Chân long thượng cổ.
Chuyện này khiến cho tu vi của Long Tiểu Huyền thủy chung có thể vượt qua Giang Trần một bậc.
Nhưng mà Giang Trần tự hỏi, nếu như mình giao thủ với Long Tiểu Huyền, Giang Trần chí ít có chín thành nắm chắc thắng được Long Tiểu Huyền.
Một người một rồng, một chu tước ở trên bầu trời lần nữa tụ họp.
Giang Trần nở nụ cười hào sảng:
- Chu Tước lão ca, đột phá Thần đạo quả thực đáng mừng. Đây là chuyện may mắn của Lưu Ly vương thành ta, cũng là chuyện may mắn của cương vực nhân loại.
Thần điểu Chu Tước cười lớn:
- Đột phá thần đạo, quả thực là chuyện may mắn. Nhưng mà bản linh có thể đi tới hôm nay là nhờ công lao của Giang Trần ngươi.
Lời này là sự thực, Giang Trần đối với thần điểu Chu Tước có trợ giúp rất lớn. Có thể nói, không có sự trợ giúp to lớn của Giang Trần, hoàn toàn không có khả năng có thần điểu Chu Tước ngày hôm nay.
Nói không chừng, lần trước khi thọ dương của hắn gần hết cũng đã tán công.
Cho nên thần điểu Chu Tước cảm kích Giang Trần, là cảm kích từ tận đáy lòng. Cũng không có bất kỳ ý tứ giả vờ giả vịt nào.
Chỉ là thứ bọn họ nói đều là thú ngữ thượng cổ.
Người phía dưới tuy rằng đều có thể nghe được, nhưng thú ngữ thượng cổ đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn không nhận ra, cho nên cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn lên mà thôi.
Giang Trần tiếp đón thần điểu Chu Tước, dẫn nó xuống Lưu Ly vương thành.
Thần điểu Chu Tước biến ảo pháp thân, dùng hình dáng nhân loại xuất hiện, lập tức nhận được một đám tiếng vỗ tay như sấm sét. Loại tiếng vỗ tay này cũng không phải là nịnh nọt, mà là từ sâu trong tâm khảm.
- Chư vị nhiệt tình như vậy, chỉ tính riêng điểm này, cái thân có tác dụng của bản linh cũng phải cống hiến cho cương vực nhân loại một chút.
Bản thân thần điểu Chu Tước có quan hệ không tệ với Nhân tộc, hiện tại bởi vì quan hệ nhân tộc mới có cơ hội đột phá thần đạo. Cho nên hứa hẹn này của thần điểu Chu Tước cũng không phải là hứa suông.
Hiện trường vang lên tiếng hoan hô, hiển nhiên thần điểu Chu Tước chính miệng nhận lợi làm cho mọi người cảm thấy vô cùng phấn chấn. Vốn tất cả mọi người cảm thấy Ma kiếp bộc phát, Nhân tộc căn bản không có chút chống cự nào. Cho nên mới bi quan, thất lạc như vậy. Hiện tại xem ra nhân tộc vẫn có hy vọng.