Chương 3364: Truyền thừa cung thứ sáu!
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 1594 chữ
- 2020-05-09 04:06:35
Số từ: 1586
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Trước khi trọng khải Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận, Giang Trần còn có một chuyện trọng yếu phải làm.
Chuyện này, cũng liên quan đến vận mệnh của toàn bộ Lưu Ly Vương Thành, thậm chí liên quan đến vận mệnh của cả Nhân loại cương vực.
Giang Trần quân lâm Lưu Ly Vương Thành, là từ Lưu Ly Vương Tháp Truyền Thừa Lục Cung chính thức bắt đầu. Mỗi một lần tiến vào Truyền Thừa Lục Cung, đều có được thu hoạch cực lớn.
Mà bây giờ, Truyền Thừa Lục Cung, chỉ còn lại một cung cuối cùng, liền có thể vạch trần toàn bộ đáp án của Lưu Ly Vương Tháp Truyền Thừa Lục Cung, mê đề về Thượng Cổ Lưu Ly Vương Tháp, cũng sẽ công bố toàn bộ.
Thậm chí về Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, ở trong Lưu Ly Vương Tháp, có lẽ cũng sẽ có đề cập.
Cho nên, việc cấp bách nhất, là tiến vào cung thứ sáu.
Năm cung trước, Giang Trần rất thuận lợi, cơ hồ không có gặp được ngăn trở gì. Tuy cũng gặp phải một ít khảo nghiệm, nhưng đa số tình huống là thành thạo.
Có thể nói, Giang Trần ở Truyền Thừa Lục Cung, dùng lực lượng một người, sáng tạo ra kỳ tích mà từ Thượng Cổ đến nay, không người có thể sáng tạo qua.
Hắn đã vượt qua thời đại.
Còn nhớ rõ, Thiên Côn Thượng Nhân ở cung thứ nhất, Trùng Tiêu Tôn Giả cung thứ hai, Hồng Hầu cung thứ ba, Phong lão quái cung thứ tư, Đan Phù Lão Nhân cung thứ năm.
Từng tiền bối trấn thủ Truyền Thừa Lục Cung, tuy đều có tính tình, nhưng mỗi người, kỳ thật đều là người thật tình, đều là người đáng giá ủy thác.
Như vậy, cung thứ sáu sẽ có kỳ ngộ như thế nào đây?
Phá cung thứ sáu, toàn bộ Lưu Ly Vương Tháp lại có huyền bí như thế nào?
Giang Trần thật sự rất chờ mong. Hắn cũng hi vọng, chủ nhân của Lưu Ly Vương Tháp, có thể ở trong Lưu Ly Vương Tháp để lại đầu mối, lưu lại một ít gì đó về Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, để cho hắn có dấu vết mà lần theo.
Bằng không mà nói, dùng thực lực của Nhân loại cương vực hiện tại, thật sự tìm không thấy bất luận tiền vốn gì đối kháng Ma tộc a.
- Hi vọng, Truyền Thừa Lục Cung này không để cho ta thất vọng.
Giang Trần mang theo tâm tình như vậy, chuẩn bị xuất phát cung thứ sáu.
Cung thứ tư cần Thiên Vị Sơ giai, cung thứ năm thì cần Thiên Vị Trung giai. Lúc ấy Giang Trần xông liền hai cung, rất thuận buồm xuôi gió.
Mà cung thứ sáu, thì yêu cầu Thiên Vị Cao giai, hơn nữa là thực lực càng cao càng tốt.
Hôm nay Giang Trần là Thiên Vị cửu trọng, chỉ thiếu chút nữa, liền có thể trùng kích Thần đạo. Cho nên, trùng kích cung thứ sáu là hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Giang Trần cũng không có dừng lại, xế chiều hôm đó, liền lặng lẽ tiến nhập Lưu Ly Vương Tháp, một đường tiến vào Truyền Thừa Lục Cung.
Giang Trần thúc dục Thì Không Phù Ấn, pháp thân ở dưới Thì Không Phù Ấn vận chuyển, chậm rãi tiến nhập một phiến hư không khác.
Giang Trần tâm như mặt nước phẳng lặng, không có một tia chấn động.
Tiết tấu của Truyền Thừa Lục Cung, hắn đã quá quen thuộc, quả quyết sẽ không cảm thấy vội cái gì.
Cảm giác được lực truyền tống chậm rãi biến mất, hai chân Giang Trần rơi xuống đất, ánh mắt dần dần trở lên rõ ràng, đã có thể cảm nhận được, mình tiến nhập một thế giới khác.
Chỉ là lúc này, trong lòng Giang Trần lại nao nao. Không thể tưởng tượng nổi mở mắt ra, vươn tay, thoáng cảm ứng, nét mặt của hắn trở nên có chút kinh ngạc.
Mưa phùn!
Hắn vậy mà cảm nhận được mưa phùn, như tơ như mật liên tục.
- Tại sao có thể có mưa? Truyền Thừa Lục Cung này không phải không gian phong bế độc lập sao? Tại sao có thể có khí hậu biến hóa?
Giang Trần cảm thấy có chút khó tin.
Phóng nhãn nhìn lại, tầm mắt có thể đạt được, đích thật là một mảnh yên vũ mịt mờ, mà dưới chân hắn, dĩ nhiên là dẫm vài bụi cỏ trên đường nhỏ.
Bốn phía, cỏ xanh lên mầm, hiển nhiên là đầu xuân tiết.
Không thể nào?
Giang Trần càng cảm thấy kinh ngạc. Thời điểm hắn tiến vào Truyền Thừa Lục Cung, ngoại giới rõ ràng không phải mùa xuân. Như thế nào tiến vào Truyền Thừa Lục Cung, mùa cũng biến hóa? Hay là nói, ở trong quá trình truyền tống, đã từ thu đi tới xuân? Cái này cũng không thực tế, vừa rồi quá trình truyền tống, rõ ràng chỉ là lập tức mà thôi.
Giang Trần cơ hồ hoài nghi mình là đang nằm mơ.
Nhưng cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, cái thế giới này, phiến hư không này là chân thật như thế, không phải đang ở trong mộng.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần lại có chút khó tin rồi.
Theo đường nhỏ, Giang Trần không ngừng đi tới, phảng phất phía trước có một loại ma lực tự nhiên, hấp dẫn lấy hắn, đối với hắn phát ra triệu hoán.
Con đường nhỏ này, phảng phất không có cuối cùng, Giang Trần đi một lúc, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một hồ nước khoáng đạt, phía trên lá sen điền điền, lục hà vạn khoảnh, sớm có hoa sen nở rộ.
Thỉnh thoảng có mấy con ếch xanh, ở trên lá sen ra sức nhảy, rơi vào trong nước, tạo ra đạo đạo rung động, chui vào trong lá sen, biến mất không thấy.
Trong lòng Giang Trần nhảy dựng, mới đi một chút, vậy mà từ đầu xuân tới giữa mùa hạ rồi!
Trong lúc nhất thời, Giang Trần cũng hoài nghi, có phải mình đến nhầm địa phương hay không? Lại nhìn kỹ Thì Không Phù Ấn trong tay, lại không có dị thường gì a.
Các loại chi tiết cho thấy, mình không có đi nhầm địa phương, đây là Truyền Thừa Lục Cung.
Giang Trần than nhẹ một tiếng, không thể không thừa nhận, nơi đây khơi gợi lên dục vọng thăm dò cực kỳ mãnh liệt của Giang Trần. Đến cùng nơi này có mê hoặc gì, một phiến hư không, lại có bốn mùa luân hồi?
Quả nhiên không ngoài sở liệu, đi qua hồ sen, tới trên một sườn núi, ánh mặt trời mùa thu rơi lên sườn núi, trái cây khắp núi đồi, thật ứng với ngày mùa thu hoạch.
Giờ phút này, Giang Trần đã có chút chết lặng.
Bốn mùa thay đổi, cũng không có gì. Thế nhưng mà ở trong phiến hư không này, đi tới đi tới, bốn mùa liền giống như mộng ảo, thay đổi một hồi, đây mới là điểm để cho Giang Trần cảm thấy kỳ lạ.
Cung thứ sáu này, so với mình tưởng tượng còn muốn phức tạp hơn rất nhiều a. Giang Trần không khỏi càng thêm chăm chú, lúc trước hắn vẫn cho là, cung thứ sáu sẽ chỉ là năm cung trước kéo dài, chỉ có điều độ khó xông cửa sẽ tăng lớn hơn một chút.
Hiện tại xem ra, tựa hồ không phải có chuyện như vậy.
Đi qua sườn núi, lại tới một vùng núi cao. Viễn sơn như vẽ, bao trùm lấy tuyết trắng tinh, trong nháy mắt đã là tiết rét đậm.
Giang Trần đứng ở trên đỉnh Tuyết Sơn, cảm thụ được gió lạnh thấu xương. Hai mắt hơi khép hờ, phảng phất như nhập định, ở thời khắc này, hắn cảm thụ được lực lượng bốn mùa Luân Hồi, cảm thụ được Thiên Địa vạn vật vận hành. Phảng phất ở trong tuyết trắng, lại có diệu lý chí cao của nhân gian.
- Ha ha ha, ta hiểu được rồi.
Trong lúc đó, trong đầu Giang Trần linh quang khẽ động.
- Cái này là cung thứ sáu, chỉ có điều, đây là một Bí Cảnh, một Bí Cảnh do Chưởng Khống Giả tùy ý điều khiển. Nhật Nguyệt thay đổi, bốn mùa Luân Hồi, vạn vật diễn hóa, đây chẳng phải là nguyên lý vận hành của một thế giới sao? Cung thứ sáu này, ẩn ẩn có một loại khí tượng tự thành thiên địa a?
Giang Trần lại mở mắt ra lần nữa, từ trong núi tuyết dài đằng đẵng, tiếp tục hành tẩu.
Hắn có một loại cảm giác mãnh liệt, mình đã cách chân tướng của cung thứ sáu không xa.
Đi tới, tuyết trắng bốn phía Giang Trần, phảng phất chậm rãi bốc hơi, hóa thành sương trắng lượn lờ, trong hư không một mảnh hơi nước sương mù.
Thế giới này, phảng phất trở lại Hỗn Độn, trở lại Thái Sơ.
Mà tâm linh của Giang Trần, cũng sau loại biến hóa này, thể nghiệm lấy diệu lý tự nhiên nhất ở giữa thiên địa.