Chương 1008+1009: Chạy trối chết
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 3013 chữ
- 2020-05-09 03:52:50
Số từ: 3005
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Người mặc áo choàng thần bí kia lạnh nhạt nhìn Tào Tấn, khẽ gật đầu:
- Không nói điêu, ngươi rất sáng suốt.
Nhìn Đan Trì cung chủ, người này nói:
- Đan Trì cung chủ, người này tới Đan Kiền cung giương oai, xử trí thế nào là do ngươi quyết định.
Đan Trì cung chủ cùng với Vân Niết trưởng lão trưởng lão liếc nhìn nhau, đều chấn động.
Chuyện linh dược Thiên cấp và Địa cấp người này làm sao biết được?
Chuyện này tất cả mọi người trong Huyễn Ba sơn đều lập thệ ước thiên địa thề, có người phản bội thệ ước tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ sao?
Tâm tình hai người đều cực kỳ trầm trọng, bọn họ biết rõ một khi bí mất được tiết lộ, chỉ sợ về sau Vạn Tượng Cương Vực sẽ không có một ngày nào yên bình.
Đan Trì cung chủ cao giọng nói:
- Ta chỉ muốn hỏi một câu ngươi nhận được tin tức từ nơi nào?
Tào Tấn nở nụ cười khinh miệt, không thèm để ý tới Đan Trì cung chủ. Người hắn kiêng kỵ là người thần bí mặc áo choàng, lại không phải là Đan Trì cung chủ. Người Đan Kiền cung nào có tư cách thẩm vấn hắn?
Người mặc áo choàng nhìn chằm chằm vào Tào Tấn, nhưng không có giải trừ lĩnh vực Hoàng cảnh.
Tào Tấn dường như biết rõ người mặc áo choàng thần bí muốn bức hỏi hắn, hắn ngạo nghễ cười nói:
- Ý đồ đến ta đã nói rõ, ngươi muốn hỏi tin tức ta lấy được từ nơi nào, chuyện này có quan trọng không? Các hạ mặc dù có lĩnh vực Hoàng cảnh, cũng có bảy tám phần nắm chắc giết ta. Nhưng Tào mỗ cũng có con át chủ bài của mình, nếu như bức ta, dưới tình huống ngọc đá cùng tan, mặc dù các hạ có thể bảo vệ mình không chết, thế nhưng cũng khó tránh khỏi bị thương.
Người mặc áo choàng dường như căn bản không có ý tứ đấu mồm mép với hắn.
- Ngươi quá đề cao chính mình rồi.
Cũng không thấy người mặc áo choàng động thủ, Tào Tấn có cảm giác sau gáy mình mát lạnh, mái tóc sau đầu đột nhiên xõa ra, toàn bộ bị đứt đoạn.
- Cút ra khỏi Vạn Tượng Cương Vực, lần sau nếu như để cho ta nhìn thấy ngươi, thứ đứt không phải chỉ là tóc ngươi mà chính là cái cổ trên đầu ngươi.
Táo Tấn đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, một cỗ lực đẩy cường đại lập tức đẩy hắn ra xa mấy ngàn mét.
Từ khi người mặc áo choàng này xuất hiện, Tào Tấn cơ hồ tựa như một con rối, tùy ý để đối phương kiềm chế, căn bản không có một chút sức lực phản kháng.
Khi thân thể hắn đứng vững, một đám tóc dài đã bị cắt tận gốc, hắn chỉ cảm thấy sau gáy lạnh lẽo, khiến cho trong lòng hắn tràn ngập cảm giác tức giận cùng với nhục nhã.
Chỉ là cho dù trong lòng hắn có bao nhiêu lửa giận, cảm giác nhục nhã mãnh liệt cỡ nào, thế nhưng căn bản lại không dám phát tác.
Hắn biết rõ nếu như quay đầu lại, thứ đợi hắn chỉ có một chữ chết mà thôi.
Người mặc áo choàng thần bí muốn giết hắn tuyệt đối là vô cùng nhẹ nhõm.
Buồn cười thay bản thân hắn còn uy hiếp đối phương muốn chơi cái gì mà ngọc đá cùng tan. Hắn ở trong lĩnh vực của đối phương là cá nằm trên thớt, là cừu non đợi làm thịt, người ta có thể nhẹ nhõm cắt đứt mái tóc sau đầu hắn, cũng có thể nhẹ nhõm chém đứt cái cổ trên người hắn.
Trong lúc nhất thời, Tào Tấn vừa thẹn vừa giận, lại hoảng sợ giống như chó nhà có tang, không ngừng bay vọt về phía trước.
Người thần bí mặc áo choàng này giống như ác mộng đột nhiên xuất hiện, chẳng những hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của hắn, mà còn triệt để đánh tan cảm giác tự cao tự đại của hắn.
Hắn vốn cho rằng, bản thân hắn đường đường là Thánh Cảnh đỉnh phong, ở trong Vạn Tượng Cương Vực này còn không phải là tùy ý hoành hành, tùy tâm sở dục hay sao?
Cho nên trong ý thức của hắn, Đan Kiền cung này là quả hồng mềm, tùy ý cho hắn nắn.
Kết quả quả hồng mềm đầu tiên sau khi hắn tới Vạn Tượng Cương Vực khiến cho hắn phát hiện ra mình đã sai, hơn nữa sai vô cùng lớn. Không ngờ hắn lại trực tiếp đạp một cước vào trên miếng sắt.
Chẳng những không có nắn được quả hồng mềm, thiếu chút nữa còn khiến cho bản thân để lại cái mạng.
- Khá tốt may mà người mặc áo choàng này không phải là người Đan Kiền cung. Nếu như hắn ta là người Đan Kiền cung, chỉ sợ chuyến đi này của ta căn bản không nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Tào Tấn đã cảm thấy may mắn lại cảm thấy kỳ quặc.
- Đan Kiền cung này chỉ là một tông môn Tứ phẩm không đáng nhắc tới trong Vạn Tượng Cương Vực, từ lúc nào lại có bối cảnh cường đại như vậy? Thậm chí còn có cường giả Hoàng cảnh làm chỗ dựa?
Tào Tấn cảm thấy vô cùng uể oải, hắn sớm nghe người ta nói, Vạn Tượng Cương Vực căn bản không có cường giả Hoàng cảnh, là một trong mấy vực có thực lực yếu nhất trong Thần Uyên đại lục.
Không nghĩ tới vừa tới Vạn Tượng Cương Vực đã đụng phải cường giả Hoàng cảnh, hơn nữa là cường giả Hoàng cảnh so với hắn còn cường đại hơn nhiều.
Nếu như là Hoàng cảnh nhất trọng bình thường, chưa hẳn Tào Tấn đã e ngại.
Dù sao hắn là một trong thập đại đệ tử chân truyền trong tông môn nhất phẩm, trên người bảo bối vô số, thực lực cường hãn.
Thế nhưng mà những con át chủ bài này của hắn ở trước mặt người thần bí mặc áo choàng này, thậm chí ngay cả cơ hội thi triển cũng không được đối phương cho hắn cơ hội mà trực tiếp vận dụng lĩnh vực Hoàng cảnh, trực tiếp gắt gao trấn áp hắn.
Có thể nhẹ nhõm điều khiển lĩnh vực Hoàng giả như vậy Tào Tấn tin rằng tuyệt đối không phải là Hoàng cảnh nhất trọng.
Điều khiến cho hắn giật mình nhất chính là người mặc áo choàng kia tuy rằng hắn không có cách nào dò xét toàn thân, thế nhưng đôi mắt thâm thúy lại vô cùng thanh tịnh, hiển nhiên tuổi của đối phương cũng không lớn.
Đây chính là điều mà khiến cho Tào Tấn cảm thấy giật mình.
Một người thậm chí tuổi còn trẻ hơn Tào Tấn hắn lại có thể khống chế lĩnh vực Hoàng cảnh như vậy, khiến cho Tào Tấn có một loại cảm giác nổi da gà.
- Nhất định là ảo giác, làm sao lại trẻ hơn ta được? Thiên tài đỉnh cấp trong Bát vực ta đã thấy nhiều, người trẻ tuổi mạnh hơn so với ta cũng có, thế nhưng cũng không có nhiều. Thế nhưng lại không có ai khống chế lĩnh vực Hoàng cảnh nhẹ nhõm như vậy.
Tào Tấn nghĩ tới nghĩ lui, thế nhưng cũng không có bất kỳ đầu mối nào.
Trong lúc đó đã có một người nhanh chóng chạy tới, Tào Tấn nhìn thấy người này sắc mặt hơi đổi, hắn không ngờ lại gặp lại người này cho nên quay người rời đi.
- Tào công tử.
Người nọ rõ ràng chính là tuần sát sử thập nhất tinh Ngụy Tử Khoa của Cửu Dương Thiên Tông, nhìn thấy Tào Tấn quay đầu rời đi hắn vội vàng lên tiếng.
Nhưng mà Ngụy Tử Khoa đã nhanh chóng biết rõ vì sao Tào Tấn lại muốn trốn tránh hắn.
Nhìn thấy mái tóc tán loạn sau đầu Tào Tấn, dường như bị thứ gì đó sắc bén chặt đứt, cực kỳ rối loạn, chuyện này khiến cho Tào Tấn phong độ nhẹ nhàng nhìn qua cực kỳ chật vật, khó coi vô cùng.
Dùng sự kiêu ngạo của Tào Tấn, tự nhiên sẽ không muốn Ngụy Tử Khoa nhìn thấy cảnh hắn chật vật, khó coi như vậy.
Trong lúc nhất thời, Ngụy Tử Khoa có chút hối hận tại sao mình lại gọi Tào Tấn lại.
- Tào công tử, chuyện này ... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao?
Ngụy Tử Khoa nhìn thấy vẻ mặt Tào Tấn âm trầm, đành phải kiên trì hỏi.
- Ngụy sứ giả, ngươi đang theo dõi ta sao?
Tào Tấn không vui nói.
- Không dám, không dám.
Ngụy Tử Khoa liên tục khoát tay, nói:
- Ta chỉ lo lắng Tào công tử nhất thời cao hứng mà quên đi bố cục của Thiên Tông.
- Ở trong mắt Ngụy sứ giả, Tào mỗ là người không để ý tới đại cục như vậy sao?
Tào Tấn tức giận không thôi.
Ngụy sứ giả âm thầm cảm thấy xui xẻo, vô cùng hối hận khi mình mở miệng gọi lại Tào Tấn, xem bộ dáng này của Tào Tấn, hẳn là đã chịu đau khổ trong Đan Kiền cung.
Thế nhưng mà chuyện này lại khiến cho Ngụy Tử Khoa khó hiểu. Đan Kiền cung này ở trong đám tông môn tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực, phương diện thực lực võ đạo tuyệt đối là một trong những tông môn yếu nhất.
Đây là chuyện mà cơ hồ tất cả mọi người đều công nhận.
Trăm năm trước, Đan Kiền cung có một lão ngoan đồng làm cung chủ, sống gần hai ngàn tuổi, tu vi một thân dựa vào tuế nguyệt lắng đọng, miễn cưỡng đạt tới Thánh Cảnh cửu trọng.
Thế nhưng mà sau khi lão cung chủ kia hao hết thọ dương, Đan Kiền cung không còn có cường giả Thiên Thánh Cảnh nữa.
Điểm này Cửu Dương Thiên Tông đã sớm có tình báo.
Cửu Dương Thiên Tông bố cục trong Vạn Tượng Cương Vực, đối với những tông môn chủ yếu trong Vạn Tượng Cương Vực tự nhiên phải nắm rõ trong lòng bàn tay.
Ngụy Tử Khoa cũng không là ngoại lệ, lúc trước hắn lo lắng Tào Tấn quá mức xúc động, vạn nhất khiến cho đám người Đan Kiền cung hợp lại, giết cho Đan Kiền cung máu chảy thành sông, sẽ khiến cho tất cả tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực cảnh giác, sau đó tạo thành một liên minh chống lại, như vậy bố cục của Cửu Dương Thiên Tông sẽ bị ảnh hưởng lớn.
Thế nhưng mà Ngụy Tử Khoa căn bản chưa từng nghĩ qua Tào Tấn ở trong Đan Kiền cung lại chịu thiệt như vậy.
- Tào công tử, Ngụy mỗ gần đây vô cùng bội phục công tử. Đan Kiền cung này có lẽ không có ai có thể uy hiếp được công tử.
Tào Tấn cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn biết ngọn nguồn không bằng tự mình đi Đan Kiền cung không tốt hơn sao?
Ngụy Tử Khoa cười khổ, ngươi là Thánh Cảnh đỉnh phong còn chịu thiệt thòi lớn, ta còn không bằng ngươi, ta đi chẳng phải là tự mình chịu cực khổ sao? Hắn biết rõ tính tình của Tào Tấn, cho nên không tiện hỏi nữa.
Tào Tấn dường như cũng không muốn triệt để đắc tội Ngụy Tử Khoa, mà khoát tay một cái, thản nhiên nói:
- Cũng không gì cần kiêng kỵ, Đan Kiền cung kai căn bản không đáng để lo. Thế nhưng lại đột nhiên có một cường giả Hoàng giả ngang trời xuất hiện, ta khinh thường cho nên thiếu chút nữa mất mạng trong tay người này.
- Cường giả Hoàng cảnh?
Ngụy Tử Khoa chấn động nói:
- Đan Kiền cung kia lại có cường giả Hoàng cảnh sao?
- Hẳn không phải là người Đan Kiền cung, hắn chỉ nói Đan Kiền cung có quan hệ sâu xa với hắn, không biết là hắn ta có nói đúng hay không.
Vẻ mặt Ngụy Tử Khoa trở nên thận trọng, nhất thời trầm ngâm không nói gì.
Lượng tin tức trong những lời này của Tào Tấn quá lớn, nếu như Đan Kiền cung có cường giả Hoàng cảnh, bất kể là người Đan Kiền cung hay là chỗ dựa của Đan Kiền cung, đều là một chuyện xấu vô cùng lớn.
BÊn trong bố cục của Cửu Dương Thiên Tông chưa từng suy nghĩ qua nhân tố như vậy.
Bỗng nhiên xuất hiện một cường giả Hoàng cảnh, nếu như không phải phát hiện sớm, tất sẽ sinh ra ảnh hưởng trí mạng tới đại cục.
Khá tốt mà Tào Tấn này phát hiện ra sớm.
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa vô cùng ngưng trọng, mang theo vài phần không biết xấu hổ nói:
- Tào công tử, lần này công tử mặc dù không cướp được những vật kia, nhưng mà lại lập đại công cho tông môn. Đan Kiền cung có cường giả Hoàng cảnh làm chỗ dựa, tin tức này đối với bố cục của tông môn có ảnh hưởng vô cùng lớn a.
Tào Tấn hiển nhiên không có một chút hứng thú nào với loại công lao như vậy, hắn nói:
- Lần này coi như ta chủ quan, nhưng mà chịu thiệt trong tay cường giả Hoàng cảnh Tào mỗ cũng không có gì để nói. Huống chi đây còn không phải là cường giả Hoàng cảnh bình thường. Hắn ta không ngờ có thể nhẹ nhõm điều khiển lĩnh vực Hoàng cảnh.
- Cái gì?
Sắc mặt Ngụy Tử Khoa đại biến, nói:
- Có thể nhẹ nhõm điều khiển lĩnh vực sao?
- Đúng vậy, hơn nữa không biết có phải ta đã thấy ảo giác hay không mà ta có cảm giác tuổi tác của người nọ so với ta còn trẻ hơn một ít.
Tào Tấn cũng không dấu diếm nói.
Sắc mặt Ngụy Tử Khoa trong thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi:
- So với công tử còn trẻ hơn? Trong Bát vực còn có thiên tài trẻ tuổi đáng sợ như vậy sao? Có thể nhẹ nhõm khống chế lĩnh vực Hoàng cảnh?
Trong Cửu Dương Thiên Tông, cường giả có thể nhẹ nhõm điều khiển lĩnh vực Hoàng cảnh cũng có một đám.
Thế nhưng mà người trẻ tuổi có thể nhẹ nhõm điều khiển lĩnh vực Hoàng cảnh lại căn bản không có ai.
Dù sao, cả Cửu Dương Thiên Tông, thiên tài trẻ tuổi trước mắt tiến vào trong Hoàng cảnh cũng chỉ có rải rác mấy người mà thôi.
Cường giả Hoàng cảnh so với Tào Tấn còn trẻ hơn, còn có thể nhẹ nhõm điều khiểu lĩnh vực Hoàng cảnh.
Hai điều kiện này nếu như đạt tới mà nói, chỉ sợ là tồn tại mà toàn bộ Bát vực đều biết tới.
Trong lúc nhất thời trong lòng Ngụy Tử Khoa và Tào Tấn vô cùng trầm trọng, trong đầu tràn ngập sự nghi vấn.
Trên không trung Đan Kiền cung, Đan Trì cung chủ ôm quyền chắp tay nói:
- Đại Trì đại biểu Đan Kiền cung đa tạ các hạ trượng nghĩa ra tay, ân đức này ...
Người mặc áo choàng lắc đầu nói:
- Không cần, Đan Kiền cung bị người Cửu Dương Thiên Tông nhìn chằm chằm vào, về sau các ngươi phải cẩn thận một chút.
Nói xong thân ảnh người mặc áo choàng nhoáng lên một cái, lập tức biến mất trong hư không.
Chuyện này khiến cho cao thấp Đan Kiền cung rất là kinh ngạc. Đợi đến khi Đan Trì muốn giữ lại, trong hư không kia đã không còn bất kỳ bóng dáng nào nữa.
- Tiền bối cao nhân, quả nhiên là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi a.
Đan Trì cung chủ thở dài thì thào nói.
Nói xong hắn lập tức xoay người:
- Lần này Đan Kiền cung ta gặp dữ hóa lành, nhờ có vị tiền bối thần bí này mà thoát khiếp. Cho nên mọi người có lẽ cũng đã hiểu ra nên nhìn xa trông rộng, cảnh giới nghiêm ngặt.
- Đúng, từ chuyện hôm nay xem ra, Đan Trì cung chủ chấn hưng võ đạo là quyết định đúng đắn, nếu như võ đạo Đan Kiền cung ta hưng thịnh thì ngày hôm nay cũng không chịu nhục như vậy.
- Mọi người cũng đừng chán nản, tiền bối thần bí kia không phải đã nói rồi sao? Kẻ này là một trong thập đại đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông. Ở trong đám người trẻ tuổi của Cửu Dương Thiên Tông cũng là tồn tại cao nhất. Chúng ta cũng không cần tự coi nhẹ mình, tông môn nhất phẩm, tài nguyên hùng hậu, thiên tài tụ họp, Đan Kiền cung chúng ta chỉ cần biết hổ thẹn rồi sau đó đứng dậy, mạnh mẽ dứng dậy là được.
Đan Trì cung chủ nhìn thấy sĩ khí mọi người sa sút cho nên lập tức khích lệ nói.
Vân Niết trưởng lão ở bên cạnh cũng gật đầu nói:
- Vừa rồi vị tiền bối thần bí kia rất có thiện ý với Đan Kiền cung chúng ta, cũng là phát hiện ngoài ý muốn của Đan Kiền cung chúng ta a.