Chương 305: Lôi kéo tình cảm



Cộc cộc cộc...
Cửa phòng làm việc bị gõ mạnh.


Vào đi...


Mai Viễn Chinh trở lại ngồi xuống trước bàn làm8 việc, lại châm một điếu thuốc.
Cao Khả Hoa chạm tay vào hộp bánh, nghe lời nói của Mai Viễn Chinh, ông ta chỉ có thể khó xử mỉm cười. Dù Cao Khả Hoa hiền lành, ít nói nhưng cũng biết quản lý mỏ làm như vậy, nhất định là có lời muốn nói, điều đó khiến ông ta thêm lo lắng.
Mai Viễn Chinh hít một hơi thuốc lá thật sâu, mở miệng nói:
Ở trong hầm mỏ chúng ta, tôi và ông là người đến sớm nhất, sau đó Tiết Khôi, Trâu Tề mới được cử đến, có thể nói hai chúng ta mới là những người lâu năm nhất ở khu hầm mỏ này, ngày thường tôi cũng tin tưởng ông nhất. Nhưng ông cũng biết tình huống bây giờ rồi đấy, vừa mới xử lý xong vụ nổ khí gas là lại xảy ra chuyện Vương Ma Tử tử vong, áp lực của tôi rất lớn. Kết quả thì sao, các ông lại giấu giếm tôi danh sách người tử nạn, cái này đã đành, đến cuối cùng, khi phía trên xử lý việc giấu giếm, lừa gạt về báo cáo tai nạn, lại không đề cập đến tên của Tiết Khôi, ông cảm thấy điều này có hợp lý không?

Đối mặt với những lời nói có nhu có cương, Cao Khả Hoa vội vàng biện minh:
Quản lý Mai, tôi hoàn toàn không biết chuyện báo cáo sai sự thật, tôi chỉ lấy thông tin từ phó quản lý Tiết, ngay lập tức báo năm người, lúc đấy tôi có hơi nghi ngờ, nhưng mà cậu ta...


Tôi biết, tôi biết!
Mai Viễn Chinh đưa tay ra, tỏ ý không cần giải thích:
Ông Cao à, tôi biết rất rõ, chuyện này là một tay Tiết Khôi gây ra, khẳng định là ông không biết điều gì, nếu không thì người có tính cách cẩn thận, chặt chẽ như ông nhất định sẽ không dung túng đâu.

Cao Khả Hoa gật đầu liên tục, ông ta rất sợ Mai Viễn Chinh thù hận mình, bình thường Tiết Khôi nói gì là ông ta làm ấy, chủ yếu là bởi vì Tiết Khôi hống hách, ngang ngược, lại có thế lực mạnh đứng sau làm chỗ dựa, mà Mai Viễn Chinh lại là người hiền lành, không có thế lực. Cao Khả Hoa chỉ muốn làm việc chăm chỉ, kiếm tiền, nhận lương, nuôi gia đình mình sống qua ngày, chứ không muốn cùng người có thế lực như Tiết Khôi xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào.
Mai Viễn Chinh trước tiên là bày tỏ lý lẽ, sau đó chuyển chủ đề, hỏi:
Ông và Tiết Khôi thường xuyên giao tiếp, chắc ông biết rõ cậu ta đã làm gì. Tôi muốn biết, ngoài việc lừa gạt về báo cáo, cậu ta còn có mánh khóe gì bất lợi cho hầm mỏ hay không?


Ầy, ông Cao à! Ông lo lắng gì chứ? Không phải chỉ có một cái bánh sinh nhật thôi sao, một năm mới có một lần mà, đối với ông mà nói, sinh nhật hôm nay vẫn là một ngày hiếm có đấy!
Mai Viễn Chinh lại đẩy hộp bánh sinh nhật tới tay ông Cao.

Ồ, thật cám ơn ông.
Cao Khả Hoa nhất thời không biết nói gì cho phải, chỉ biết lắp bắp cảm ơn.

Mau ngồi xuống đi, chúng ta đã là đồng nghiệp với nhau nhiều năm, thân thiết như anh em, không cần phải khách sáo như thế.
Mai Viễn Chinh nói chuyện bình thản, ông ta đúng là muốn lôi kéo tình cảm, chỉ là lời nói quả thật xuất phát từ tỉnh cảm chân thành của mình.
Người đến là phó quản lý hầm mỏ Cao Khả Hoa, ông ta được Mai Viễn Chinh cố ý gọi t3ới, bởi vì hôm nay là sinh nhật của Cao Khả Hoa. Vào tuổi tác của bọn họ mà nói, thông thường đến sinh nhật vốn không có g9ì tốt hơn, nhưng Mai Viễn Chinh vẫn chuẩn bị một chút, dĩ nhiên, mục đích của ông ta không chỉ có thế.
Mai Viễn Ch6inh bảo Cao Khả Hoa ngồi đối diện với mình, đặt bánh sinh nhật đã chuẩn bị trên bàn rồi đẩy tới phía bên kia:
Ông Cao à! 5Hôm nay là sinh nhật ông, gần đây ông đã vất vả rồi, đây là chút tấm lòng của tôi, ông cầm lấy mang về chung vui cùng vợ con nhé!

Cao Khả Hoa vô cùng sốc, đến cả ngày sinh nhật của mình mà ông ta còn quên, may mà buổi sáng trước khi ra cửa được vợ nhắc nhở mới nhớ ra, nhưng cũng không có ý định tổ chức gì cả, không ngờ rằng Mai Viễn Chinh vẫn nhớ kĩ, còn mua cho ông ta bánh sinh nhật. Ông ta luống cuống đứng lên, tay định đưa ra cầm bánh sinh nhật nhưng lại dừng giữa không trung, ông ta nghi ngờ nói:
Quản lý Mai, đây là ý gì?


Cái này...


Cao Khả Hoa biết, đã nói đến trọng điểm rồi, nhất định là quản lý Mai muốn từ trong miệng mình nói ra nội tình, từ đó đi chỉnh đốn Tiết Khôi.


Ông Cao à, tôi biết ông khó xử, nhưng hầm mỏ của chúng ta bây giờ đã lâm vào tình trạng vô cùng khó khăn, nếu như không nghĩ đến biện pháp, bắt đầu khôi phục lại nề nếp thì tâm huyết mười mấy năm của chúng ta có lẽ sẽ trở nên uổng phí đấy!
Mai Viễn Chinh tiếp tục thuyết phục Cao Khả Hoa, ông ta biết nếu quả thật muốn đối phó với Tiết Khôi thì nhất định phải ra sức lôi kéo Cao Khả Hoa.

Nhưng mà, sự tranh thủ tình cảm của ông ta vẫn không mang đến hiệu quả, Cao Khả Hoa đắn đo chồng chất, im miệng không nói, không trả lời câu hỏi của Mai Viễn Chinh.

Mai Viễn Chinh bực tức trong lòng, nếu không phải Cao Khả Hoa chính là người vâng vâng, dạ dạ với Tiết Khôi, bảo sao nghe vậy, thì bản thân ông ta đã không đến nỗi mất đi thực quyền thế này, ngay cả việc xử lý một phó quản lý mỏ gây hại cũng trở nên bất lực, phải hạ thấp bản thân đi cầu xin cấp dưới trợ giúp, mà đây lại là một người cấp dưới vốn dĩ không hề nể mặt mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.