Chương 315: Nguyên nhân chết khác nhau


Cảnh sát giao thông còn tiến hành kiểm tra nồng độ cồn và ma tuý đối với lái xe, đều cho kết quả âm tính. Bằng lái, giấy chứng nhận 8hành nghề, bảo hiểm của tài xế tất cả đều hợp pháp, tóm lại tài xế lái xe tải này mọi thứ đều bình thường, không có bất kỳ chỗ nào 3cho thấy anh ta mất khống chế đâm vào người ta. Đồng thời nhìn vị trí va chạm, là phía bên phải làn xe, đây là nơi chiếc xe chạy, 9bên cạnh mới là vị trí của người và xe gắn máy, cho nên xe tải cũng chưa hề đi sai đường.

Những thứ này chỉ có thể nói rõ,6 hoặc là lái xe cố ý tông người, hoặc chính là Nghiêm Bảo Bình cố ý muốn cản xe. Nghi ngờ sau cùng cũng dựa vào tư liệu lấy ra từ 5camera hành trình mà có đáp án. Trong hình ảnh thu lại, Hứa Kiệt và Trần Thiên Vũ nhìn thấy vô cùng rõ ràng, xe tải đang trong lúc di chuyển bình thường, Nghiêm Bảo Bình đi ở cạnh ngoài, không phải làn đường dành cho xe gắn máy. Đột nhiên, bà ấy quẹo trái chín mươi độ, giống như băng qua đường vậy, trực tiếp bước sang phía bên phải làn xe, nhưng bà ấy không hề nhìn một cái nào, nhiều nhất là liếc qua bên cạnh, sau đó đứng thẳng tại chỗ.
Quá trình này rất ngắn không tới hai giây, xe tải chớp mắt đã lao đến, hoàn toàn không kịp phản ứng, cuối cùng hất bay Nghiêm Bảo Bình.
Cái chết của bà ấy rất nhanh đã chân tướng rõ ràng, đích thật là do chính mình, dùng một loại hành động tự sát, để xe tải đụng. Tài xế xe tải cũng không có sai lầm gì rõ ràng, dựa theo thủ tục, anh ta vẫn phải báo đội cảnh sát giao thông giúp đỡ điều tra, chẳng qua cũng chỉ là theo thông lệ đi lướt qua mà thôi, vụ án này sẽ không có bất kỳ biến số gì.
Hứa Kinh Nam đưa báo cáo kiểm tra thi thể tới, thuận tiện trả lời:
Không có!


Không có à?

Tất nhiên là Trần Thiên Vũ tin tưởng phần báo cáo khoa học này, chỉ là từ trên lý thuyết phân tích, việc này không hợp với logic của loạt vụ án trước. Nếu như nói trong cơ thể Nghiêm Bảo Bình không có thành phần chất gây ảo giác, vậy thì có thể lập tức khẳng định bà ấy chưa từng bị bướm mặt quỷ cắn, thế nhưng vì sao bà ấy lại có vẻ mặt hốt hoảng, đụng xe mà chết chứ?
Nếu so sánh với bà ấy, nguyên nhân cái chết của Tào Bảo - con trai của Nghiêm Bảo Bình cũng có thể nói là ngoài ý muốn, là do uống rượu gây ra. Nhưng Tào Bảo bị bươm bướm cắn, chất gây ảo giác còn sót lại trong cơ thể, Vương Ma Tử cũng vậy. Nguyên nhân cái chết của ba người này đều rất giống ngoài ý muốn, nhưng đều hết sức ly kỳ, càng khó có thể dự đoán. Nếu như ba vụ án có liên quan thì thủ đoạn, phương thức và động cơ của hung thủ có lẽ không khác gì nhau nhiều, nhưng tới vụ Nghiêm Bảo Bình thì lại phát sinh khác biệt. Cho dù bươm bướm có cắn hay là không, trong cơ thể có chất gây ảo giác hay không, bọn họ đều chết, chẳng lẽ cái chết của ba người này vốn không do cùng một hung thủ gây ra sao? Cũng không phải vì mục đích giống nhau ư?
Trần Thiên Vũ hoài nghi, lại về điểm bắt đầu, căn cứ vào lời nói của bác Nghiêm, người chết đã nhìn thấy một con diều rồi lập tức nổi điên. Ông trực tiếp báo cho Tiểu Quả Viên vẫn còn ở trong bệnh viện, để cậu bé nhanh đi tìm con diều kia, nếu như chậm một chút thì có khả năng người thả diều sẽ đi mất, nếu muốn tìm được một con diều như vậy thì thật sự là gần như không thể.
Hiện trường không có gì khác, Trần Thiên Vũ và Hứa Kiệt cùng trở về Cục Cảnh sát, ở đó, Hứa Kinh Nam đã thu được kết luận kiểm tra thi thể sơ bộ.
Kết quả này khiến Trần Thiên Vũ hơi bất ngờ, theo lý mà nói, chắc là sẽ có, hơn nữa qua camera hành trình, trạng thái tinh thần của Nghiêm Bảo Bình rõ ràng là không bình thường, làm sao lại không có chứ?
Nhưng Hứa Kinh Nam vô cùng khẳng định:
Quả thực không có, bọn em đã xét nghiệm kỹ càng, đặc biệt còn nhằm vào những thứ dễ dàng làm cho người ta sinh ra ảo giác như các chất ete hay cồn. Trong máu của Nghiêm Bảo Bình chỉ có lượng nhỏ thuốc ngủ, chắc là trong quá trình chữa bệnh ở bệnh viện, các y bác sĩ đã tiêm vào giúp bà ấy dễ ngủ, việc này đã được chứng thực bởi bác sĩ rồi. Hơn nữa, số lượng còn sót lại ấy chắc chắn sẽ không gây buồn ngủ, càng sẽ không gây ra ảo giác.

Nguyên nhân cái chết của Nghiêm Bảo Bình là chịu ngoại lực va chạm dẫn đến gãy xương toàn thân, cơ quan nội tạng xuất huyết, đến mức bị sốc, cuối cùng tử vong, nhất trí với kết luận điều tra ở hiện trường. Bởi vì ngoại thương tương đối nghiêm trọng, không cách nào xác định trên người bà ấy có vết thương tương tự như bươm bướm cắn hay không, bởi vì có chỗ đã bị tổn thương nặng do tai nạn nên không thể nào khôi phục như lúc ban đầu.
Trần Thiên Vũ thì quan tâm một chuyện quan trọng hơn:
Kinh Nam, cậu có kiểm tra thấy chất gây ảo ảnh trong máu của bà ấy không?

Kinh nghiệm của Trần Thiên Vũ nói cho mình rằng loại xác suất này vô cùng nhỏ, nhưng tất cả đều phải dựa vào sự thật để nói chuyện. Ông bảo Hứa Kinh Nam thực hiện giống như những thi thể trước đó, không được chỉ kiểm tra một lần mà là phải tiếp tục kiểm tra lại, xem còn có thể tìm ra thứ gì ở trên người Nghiêm Bảo Bình hay không.

Chỗ của Tiểu Quả Viên truyền đến một tin tức tốt, đã tìm được con diều rồi!

Sau khi tiếp nhận mệnh lệnh, cậu bé lập tức đi tới bãi cỏ tìm kiếm, dưới sự chỉ dẫn của bác Nghiêm, cậu bé nhanh chóng phát hiện ra con diều khiến Nghiêm Bảo Bình có hành động điên rồ. Tiểu Quả Viên nhìn thấy một đứa bé trai đang chơi đùa, khoảng chừng tám, chín tuổi, kéo diều chạy tới chạy lui trên đồng cỏ, cực kỳ vui vẻ, hẳn là không cảm thấy con diều của mình gây ảnh hưởng cho người khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.