Chương 60: Giương đông kích tây (2)


Kim Hoán Chiêu yên lặng thở dài, cầm móc sắt chuẩn bị kéo cửa cuốn của quán xuống.

Nghĩ ngợi nhiều như vậy cũng chẳng làm đượ8c gì, mọi chuyện cứ dựa theo ý trời đi!



Quách Kiệt vô cùng lo lắng, cùng Vạn Vĩnh Khôn chạy như bay xuống khu Na3m Hạ Trang, đồng hồ tốc độ của xe máy đã lên đến hơn 150 dặm, không chỉ thân xe mà cả thân thể hai người dường như đang bay trên đườ9ng vậy. Người đi bộ chỉ thấy có tia điện xẹt qua, còn các chiếc xe khác đang đi trên đường thì hầu như chạy sát qua, khiến Quách Kiệ6t bị dọa chết khiếp.

Lái xe máy có thể nói là kỹ năng mà Vạn Vĩnh Khôn đã thành thạo từ nhỏ, mặc dù là đường núi nhưng lại c5ó thể lái như trên đất bằng, có nhiều lúc, anh còn chạy như bay trên bờ ruộng chỉ rộng vài centimet, chuyện này đối với nhiều người thành phố mà nói là chuyện không thể tưởng tượng nổi, bởi vì không chỉ cần can đảm mà còn phải có kỹ thuật tốt nữa.

Cũng may mà bọn họ đã nhanh chóng thấy được chiếc xe Emma quen thuộc đang vùi đầu chạy về phía trước trên đường lớn, Thượng Mẫn Lệ vừa đeo tai nghe để nghe nhạc vừa chạy rất tự tại. Cô càng không hề phát hiện tiếng có tiếng xe máy lao như gió gần đó, mãi tới khi chiếc xe máy này thắng gấp lại và quay đầu xe lần nữa, Thượng Mẫn Lệ mới ngẩng đầu lên với vẻ nghi hoặc, khó hiểu nhìn hai người đàn ông sốt ruột trước mặt.


Các anh đang bận như vậy mà còn gấp gáp chạy tới đây làm gì?
Thượng Mẫn Lệ lấy tai nghe xuống, lại nói đùa một câu:
Muốn mời em đi ăn khuya hay là muốn rủ em đua xe đấy?


Quách Kiệt tất nhiên không để ý tới lời nói đùa của cô, cậu ta chỉ thân thiết nói:
Dọc đường đi, em có thấy có chuyện gì kỳ lạ không? Có người nào theo dõi em không?...
Cậu ta liên tục đặt câu hỏi như súng bắn liên thanh vậy, thật ra thì không có ai theo dõi cả, cậu ta và Vạn Vĩnh Khôn đuổi theo cả đoạn đường, không phát hiện ra ai khả nghi.

Thượng Mẫn Lệ kinh ngạc nói:
Theo dõi? Theo dõi em làm gì... Các anh xem, cả con đường này đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi, xe cộ qua lại cũng không ít, không thấy có chuyện gì khác thường cả.
Cô rất thông minh, tất nhiên sẽ không đi đường nhỏ, đi đường lớn sẽ an toàn hơn, cô hiểu rõ điều này. Cô ở đảo Loan Nguyệt này không phải chỉ mới một hay hai ngày, sao lại không hiểu điều đó chứ?

Tất nhiên là chuyện mấy ngày trước chỉ là ngoài ý muốn.

Quách Kiệt và Vạn Vĩnh Khôn liếc mắt nhìn nhau, tính toán xem bước kế tiếp nên làm gì, vẫn là Vạn Vĩnh Khôn cẩn thận hơn, anh suy nghĩ một lúc mới nói:
Để đảm bảo an toàn, tôi thấy tôi vẫn nên đưa hai người về nhà thì hơn...


Thượng Mẫn Lệ tỏ vẻ do dự, không biết rốt cuộc hai người này muốn làm gì nhưng cô biết ít nhất họ không có ý xấu, cho nên cuối cùng cô ấy vẫn gật đầu đồng ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.