Chương 220: Ra tay với mục tiêu


Đây chỉ là A • chuyện sớm muộn mà thôi.

Chỉ trùng hợp là cô ấy cũng ở đây!
Âm Tam nói những lời này, nghe vào tai cũng không phải không có lý8! Theo như những gì hắn nói thì mọi việc xảy ra đều rất hợp tình hợp lý.

Vậy, em có muốn kiếm tiền không? Em xinh đẹp như vậy nhất định có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Hay là em đi theo anh đi?
Nghe thấy Tần Nhị gia nói đến mức này, cô gái cũng không phải dạng ngu ngốc, lúc này dường như cô đã cảm thấy có gì không ổn nên liền lùi lại phía sau,
Không cần đâu ạ, người nhà em vẫn còn đang đợi em về.
Cô nói xong liền có ý muốn rời đi.
Tuyệt đối đừng lãng phí những phút giây tươi đẹp của cuộc sống!
Ở suối nước nóng bên cạnh, hai cô nàng Đông Túy và Trâu Noãn cũng đang nói chuyện rôm rả.

Có phải cậu bị trúng độc nặng rồi không, Tiểu Tam
Tần Nhị gia nhìn3 hắn với ánh mắt lo lắng.
Âm Tam vẫn nhắm hờ đôi mắt, dáng vẻ rất hưởng thụ:
Tôi nói rồi, anh không tin tôi thì có thể tự mình đi kiểm chứng9.
Tần Nhị gia lấy một điếu thuốc ra, ngậm lấy, hắn ta nhìn về phía Âm Tam đang ở cách chỗ mình không xa.
Lúc này, Tần Nhị gia đang tìm kiếm mục tiêu, mấy cô nàng đi một mình vào buổi tối chính là mục tiêu của hắn ta.
Nhân lúc bọn họ còn chưa phát hiện ra và các cơ quan liên quan vẫn chưa hay biết.

Được, tôi biết rồi.
Đông Túy nói một cách thản nhiên.
Nhưng Tân Nhị gia lập tức giữ chặt lấy cánh tay của cô, đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
Hẳn kéo cô gái đang định bỏ trốn này đi về phía xe.
Nét mặt cô gái lạnh lùng, cơ thể gầy gò, chính là cô ta! Chỉ trong nháy mắt, Tần Nhị gia đã xác định xong mục tiêu.
Hẳn mở cửa, bước xuống xe, đi về phía cô gái:
Này, em gái, anh hỏi chút, trạm xăng chỗ em ở đâu vậy?
Hắn đi đến trước mặt cô gái, cô gái không hề có chút đề phòng, hoặc là cô chưa từng trải qua chuyện thế này.
Cô gái sợ sệt nhìn hắn ta, có vẻ không dám nhận.
Nhưng trong ánh mắt hiện rõ sự khát vọng với đồng tiền.
Để thể hiện tấm lòng biết ơn của anh, cho em một trăm tệ này.
Ở đây tương đối hẻo lánh, người bình thường căn bản không chú ý đến.
Mà cho dù có chú ý đến thì hành động cũng chỉ trong nháy mắt.

Ở phía trước, đi thẳng đến cuối đường là nhìn thấy.
Cô gái trả lời một cách hời hợt, vẻ mặt đầy cáu kỉnh.
Tân Nhị gia cười hì hì nói:
Được, anh biết rồi, cảm ơn em nhé, em gái.

Đông Nương, lần này chúng ta đúng là không quay đầu được nữa rồi, chỉ có thể quyết chiến đến cùng thôi.
Thật ra Trâu Noãn cũng là người được tự do, nếu như trong khoảng thời ba ngày này, cô muốn rút lui thì vẫn có thể rời đi.
Nhưng vì Đông Túy, vì trách nhiệm nặng nề phải gánh vác, cô không thể.
Nhìn qua là biết cô gái này nhất định là con nhà nghèo.

Không sao, đây là anh cảm ơn em, em cứ nhận lấy, nếu không anh sẽ giận đấy! Em tên là gì? Trông em thật xinh đẹp.
Tần Nhị gia cầm lấy tay cô gái, đặt tiền vào tay cô, nói một cách dịu dàng.
Bọn họ đến thị trấn Lâm Thành của tỉnh bên cạnh.
Vì là ở vùng nông thôn nên bình thường hệ thống quản lý khá lỏng lẻo, hơn nữa thuận lợi cho việc rút lui, lại có rất nhiều người còn có hạn chế về mặt nhận thức.
Tần Nhị gia không kìm được cầm lấy tay cô gái, tiếp tục nói:
Đình Đình à.
Có phải em không đi học không?
Bị hỏi tới nỗi đau trong lòng, Đình Đình buồn bã gật đầu.

Nhiệm vụ của chúng ta là không từ bất kỳ thủ đoạn nào để vô trùng' mục tiêu.
Chuyện bắt cóc một người lại nói thành
về
, họ coi một con người giống như con mồi vậy.
Bình thường, Tần Nhị gia rất hiếm khi đích thân đi săn mồi, nhưng vì lần này dẫn theo mấy người mới quan trọng nên hắn ta bắt buộc phải lấy bản thân làm gương.
Lần này đúng là đang chơi' một vụ án hình sự thật sự.
Việc đã tới thì cứ bình tĩnh đón nhận thôi, thái độ của cả hai càng trở nên xem nhé mọi việc, vốn dĩ là những kẻ lừa đảo, càng xấu xa sẽ càng xuất sắc.
Sau hôm đấy một ngày, mọi người đã chuẩn bị xong kế hoạch hành động lần một.
Nếu như cô ấy thật sự có vấn đề thì tùy anh xử lý.
Nhưng mà Nhị gia, tôi tin rằng anh cũng giống tôi, sẽ thích cô nàng này thôi, bở6i vì cô ấy rất giống chúng ta.
Nhìn dáng vẻ lười biếng của Âm Tam, dù Tần Nhị gia vẫn còn thấy không yên tâm nhưng cũng không nói gì nhiều.
Một cô gái lọt vào tầm mắt hắn ta, cô gái đó khoảng tầm mười sáu mười bảy tuổi, lưng đang đeo ba lô, chắc là đang trên đường về nhà, Tần Nhị gia nghĩ một lúc, rồi quyết định không ra tay.
Cũng không phải là không thể ra tay, chỉ là, mọi người đều hiểu cái đạo lý
mềm nắn rắn buông
.
5
Anh em mình quen nhau bao nhiêu lâu như vậy, tôi vô cùng tin tưởng vào mắt nhìn người của cậu.
Thôi vậy, lo tắm suối nước nóng đi, đừng để lãng phí những giây phút hưởng thụ quý giá này.
Những chú cá nhỏ trong hồ không ngừng rúc miệng vào người cả hai, cảm giác ngứa ngứa đó rất thoải mái.

Em...
Em tên Vương Đình.
Nhìn kỹ thì cô gái cũng thật xinh đẹp.
Vì thế, Tần Nhị gia lại bắt đầu tìm một mục tiêu
dễ nuốt
hơn.
Đúng vào lúc này, phía đối diện lại có một cô gái đang đi tới, cô gái mặc bộ quần áo rách nát, cô gái này cũng chỉ tầm mười sáu, mười bảy tuổi, sau lưng gánh một bó củi, nhìn qua thì có vẻ là người thường xuyên ở nhà làm công việc đồng áng, đến giờ này thì chắc hẳn người này đã thấm mệt.
Một việc vốn nặng nề như vậy lại được cô lại nói ra với thái độ vô cùng ung dung đến thế, cũng đúng, dù thế nào cũng phải giải tỏa áp lực trong lòng.

Đúng vậy thật! Hơn nữa, chúng ta còn có ô dù.

Bà không cảm thấy lần này chúng ta chơi kích thích hơn nhiều so với những lần trước hay sao? Đúng chất làm việc ác.
Người bình thường không có cơ hội hưởng thụ cảm giác này đâu.
Đông Túy ngả người lên tảng đá phía sau lưng, cô nhắm mắt lại, nói một cách thoải mái.
Lần hành động này có tổng cộng bốn người gồm Đông Túy, Âm Tam, Tổ Quỷ và Tân Nhị gia.
Chiếc xe dừng bên ngoài thị trấn, cách đó không xa, những mái nhà nhấp nhô cao thấp xen kẽ nhau hiện ra trước mắt mọi người.
Trời sắp tối rồi,
Nhiệm vụ lần này không có phần công cụ thể, mọi người cứ tùy cơ hành sự.
Nếu chúng ta thất bại một lần thì sẽ không thể ở lại nơi này được nữa.
Bởi tin tức thường sẽ bị phát tán rất nhanh, cho nên mỗi nơi chỉ có duy nhất một cơ hội hành động.

Đã hiểu hết chưa? Bây giờ, mọi người có thể xuống xe rồi.
Tân Nhị gia vỗ vào vô lăng, ra dấu bắt đầu hành động.
Ba người Đông Túy, Âm Tam và Tổ Quỷ đồng loạt xuống xe.
Chỉ còn Tần Nhị gia và chiếc xe van của hắn ta dừng bên vệ đường.
Hắn ta đưa mắt nhìn đoàn người thưa thớt qua lại trên đường, trời bắt đầu tối dần, bóng tối càng khiến cho tội ác bành trướng hơn.
Cô gái không thể kìm lòng được nữa, nghĩ rằng mình gặp được người tốt, nét mặt cũng dần trở nên thả lỏng hơn, đối với cô mà nói, hắn ta có thể dễ dàng cho cô một trăm tệ như vậy thì hắn chính là đại ân nhân của cô.
Chắc chắn hắn ta là một người rất giàu có, rất thần bí, rất cao thượng.
Chúng đang ăn những tế bào chết trên cơ thể con người.
Hai người thả lỏng bản thân, nằm thư giãn trong suối.
Cô gái hoảng hốt lo sợ, muốn hét lên, nhưng ngay lập tức bị Tần Nhị gia bịt chặt vào miệng, sức lực của cô gái cũng không vừa, cô đá thẳng vào
cậu nhỏ của Tần Nhị gia một cái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Túy Hạ Hàm.