Chương 223: Thế giới này rất vô tình


Giống như thể cô đã sắp đứt hơi thật rồi.

Tân Nhị gia mỉm cười ngồi xổm xuống, giơ tay xoa đầu cô:
Bé cưng, anh đã nói vớ8i em rồi, chỉ cần em ngoan em muốn gì anh đều cho em tất.
Lúc này đây Vương Đình mới nhận ra, hóa ra, thế giới này lại lạnh lùng đến thế.

Nhị gia.
Họ đưa Vương Đình quay lại trước mặt hắn ta lần nữa.
Bao gồm cả những thứ trước đây em mong mỏi mà vẫn không sao có 3được.
Em nghĩ thế nào?
Vừa nói, một tay Tần Nhị gia vừa nâng cằm Vương Đình lên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đó rồi cảm thán9, đúng là một hạt giống tốt! Tần Nhị gia hắn chỉ thích thuần phục những cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp thế này.
Cô xoay người chạy về phía ngược lại, vừa chạy vừa la:
Cứu với! Cứu tôi!
.
Tần Nhị gia nhìn bóng lưng cô, âm trầm lắc đầu, đúng là đứa trẻ không nghe lời! Trước mặt cô gái xuất hiện mấy người mặc áo đen cơ bắp lực lưỡng, túm lấy hai cánh tay cô.
Sau đó khiến cho họ vừa yêu vừa hận mình, muốn dứt cũng không dứt được.
Sau đấy nữa là thời điểm tẩy não.
Không ai không biết Nhị gia là kẻ thể nào, ai lại muốn đưa mình vào tình cảnh nguy hiểm, nhảy vào cái vũng nước đục này chứ.
Vương Đình không ngừng nhìn đám người xa xa bằng ánh mắt cầu cứu, nhưng họ lại xem như không thấy.
Vương Đình bị đưa đến bên cạnh Tân Nhị gia, sắc mặt hắn ta không hề thay đổi, vẫn hứng thú nhìn cô, tay hắn nắm lấy dưới cằm Vương Đình, nhìn cô:
Nếu em còn dám manh động la hét lung tung, tôi sẽ cắt lưỡi em đấy.
Nhị gia muốn thương em thì em phải cho Nhị gia cơ hội thương chứ.
Tần Nhị gia dịu dàng vuốt ve gò má của Vương Đình, những lời hắn ta nói khiến cho Vương Đình càng sợ hãi.
Đồ ăn rất ngon nhưng cô không cảm nhận được mùi vị nữa rồi.
Đối với cô, cảm giác đói bụng là cảm giác mãnh liệt nhất.

Tôi...
tôi đồng ý với anh, cho tôi nước...
cho tôi nước.
Vương Đình yếu ớt nói, bây giờ cô không thể không đồng ý được, không 5có đồ ăn thì cô sẽ chết mất.
Trong phòng ăn, Tân Nhị gia gọi toàn món ăn ngon, bốn món mặn và một món canh, chỉ để cho một mình Vương Đình ăn:
Em ăn chậm một chút, Đình Đình à! Nhai kỹ nuốt chậm mới cảm nhận được hương vị của món ăn, hơn nữa ăn uống như vậy cũng tốt cho sức khỏe hơn.
Nhưng đối với một người đã đói lả đến mức sắp xỉu đến nơi thì mấy lời của đối phương chỉ như gió thoảng bên tai.
Sau khi nhìn thấy bàn đầy thức ăn như vậy, Đình Đình cũng chẳng còn lòng dạ nào mà để ý những thứ khác nữa.

Đi, anh dẫn em đi ăn đồ ngon!
Tần Nhị gia mỉm cười, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Một người đã bị ném vào địa ngục, vậy thì khi cho người đó ấm áp, dù chỉ là một chút thôi là đã có thể sưởi ấm được họ.
cho.
Cô không biết, mình phải làm sao bây giờ?
Vậy chúng ta đi! Xem người em bẩn thỉu chưa kìa, anh sẽ mua quần áo đẹp cho em.
Tần Nhị gia đứng dậy, nhìn Đình Đình không dám có bất kỳ cử động nhỏ nào.
Nhưng Vương Đình chẳng hơi đâu mà để ý, dù cơm đã rơi vào đồ ăn nhưng khi bình tĩnh lại, cô vẫn tiếp tục ăn ngấu nghiến.

Chà, đói bụng lắm hả.
Hai người rời khỏi nhà hàng, trước cửa là chiếc xe riêng của Tân Nhị gia đang đỗ, BMW A6.
Đình Đình nhìn chiếc xe này đến ngẩn người, Tần Nhị gia mở cửa ghế phụ cho cô:
Lên xe đi.
Ánh mắt Vương Đình vẫn tránh né như trước, bỗng nhiên trong mắt cô lóe lên, ăn no rồi sẽ có sức để trốn.
Nhìn mà thương quá đi!
Tần Nhị gia cảm thán, vừa ngắm cô lại vừa tặc lưỡi, dường như hắn hoàn toàn quên rằng, Vương Đình như vậy đều là do hắn ta ban cho.
Vương Đình cũng không buồn để ý đến hắn ta, lúc này đây, cô chỉ biết há to miệng nhai nhồm nhoàm đồ ăn trước mặt.
Cô sợ, nếu như chọc giận hắn ta, cô có thể sẽ bị bắt nhốt vào căn phòng kia không ra được.
Cô sợ! Giờ cái bụng đã được lấp đầy, rốt cuộc cũng có tinh thần hơn một chút.
Giờ cả người cô đều mệt lả.
Tần Nhị gia ôm ngang Vương Đình lên, dáng người cô gái này rất cân đối, Tần Nhị gia dễ dàng ôm cô lên.
Bàn tay khẽ run lên.

Được rồi, lên xe đi.
Cô khiếp đảm chầm chậm đi theo sau lưng Nhị gia.
Tần Nhị gia thầy cô như vậy thì cười cợt.
Họ ghìm chặt cô lại!
Buông tôi ra! Buông ra! Tôi không muốn quay lại đó.
Cô vừa giãy giụa vừa la, nhưng căn bản không ai thèm để ý.
Nơi này khá là hẻo lánh, hơn nữa người xung quanh đều là người dưới trướng Nhị gia.
Cô đưa tay ra cầm lấy cái bánh bao bên cạnh, há miệng cắn hai miếng lớn, cái bánh bao bằng nắm tay bị cô ăn hết một nửa chỉ trong chớp mắt.
Nhìn thấy thịt trên bàn, cô không kiềm chế nổi mà gắp lấy, nhét vào miệng nhai ngấu nghiến, ăn như hổ đói.

Hiểu chưa? Đình Đình?
Tần Nhị gia nhẹ nhàng hỏi.
Vương Đình sợ hãi gật đầu.
Đúng là cách ăn uống không khác gì quỷ chết đói đầu thai! Tân Nhị gia mỉm cười nhìn cô gái bên cạnh, cô càng thê thảm thì Tản Nhị gia lại càng đắc ý.
Vương Đình không để ý, bởi vì ăn quá nhanh, cả đống đồ ăn nghẹn trong cổ họng, cô ho khan dữ dội:
Khụ, khụ.
Cơm trong miệng phun hết cả lên bàn, bắn cả vào thức ăn.
Đình Đình vẫn cảm thấy chỉ một giây sau hắn ta sẽ bán đúng mình, cho nên giờ đây, trong mắt cô tràn ngập sự đề phòng.
Tần Nhị gia mỉm cười nhìn cô, dáng vẻ gian xảo:
Mau đi thôi, nếu không Nhị gia sẽ tức giận đấy.
Nghe Tản Nhị gia nói vậy, Vương Đình hoảng sợ.
Những hành động khác đều là hành động theo bản năng.
Mãi đến khi cả bàn ăn càn quét gần như sạch sẽ, cuối cùng Vương Đình cũng uống một ly nước trái cây, trên mặt còn dính dầu mỡ và hạt cơm.
Cô muốn trốn, nhưng cô biết, cô không trốn được, cô không biết phải về nhà thế nào.
Cô cũng biết người của Nhị gia ở quanh bốn phía đang để ý động tĩnh của cô, một khi cô có hành động gì khác lạ, cô sẽ bị bắt ngay tại
Cô bỗng dưng hiểu ra, người đàn ông này không phải là người cô có thể trêu chọc và cô cũng chẳng có cách nào phản kháng.
Trước mặt Nhị gia, cô như giun như dế.
Cuối cùng, trong mắt cô cũng khôi phục được chút sức sống, lúc này khi đối diện với ánh mắt của Tần Nhị gia, cô thấy sợ hãi, khủng hoảng, cũng có cả tức giận.
Chính người đàn ông này đã lừa bắt cô đi.
Khiến cô không thể về nhà, hơn nữa, cô không biết hắn ta muốn bắt cô làm gì?
Ăn no rồi sao, Đình Đình?
Tần Nhị gia nhìn Vương Đình ăn cơm xong thì hỏi.
Vương Đình gật đầu.
Ngoan!
Tần Nhị gia thoải mái nói.

Vương Đình ngồi vào xe, mặc dù cô chưa ngồi BMW bao giờ, nhưng ở trong trận cô cũng từng nhìn thấy có người lái BMW, có người nói đây là xe sang, giá mấy trăm ngàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Túy Hạ Hàm.