Chương 225: Cô gái massage người nước ngoài
-
Đông Túy Hạ Hàm
- Miêu Lão Sư
- 1453 chữ
- 2022-02-06 11:28:25
Là Iphone 7 mẫu mới nhất.
Em rất thích hợp với chiếc điện thoại này.
Tần Nhị gia vừa nói, vừa đặt chiếc Iphone 7 và8o tay Vương Đình.
Được đẩy, một trăm hai mươi nghìn tệ thì anh định chia cho tôi bao nhiêu? Ba mươi nghìn tệ?
Âm Tam nghĩ ngay đến chuyện chia chác.
Mặc dù hắn không thiếu tiền, nhưng con người mà, ai chẳng muốn kiếm được càng nhiều tiền càng tốt.
Những điều này đều không quan trọng, quan trọng là họ đều không lọt được vào mắt của Tần Nhị gia, vậy thì rõ ràng, chỉ bằng bán lại những người đem đến cho hắn ta lợi nhuận thấp cho những kẻ bên dưới luôn.
Lũ này, đúng là xem con người như hàng hóa để buôn bán.
Cô gái như con chim nhỏ nép vào người Tần Nhị gia, khoác lấy cánh tay hắn ta, mang dáng vẻ yểu điệu thẹn thùng, chân đi giày cao gót, trang điểm nhã nhặn, mặc chiếc sườn xám màu xanh lam nhạt, khoác thêm một chiếc áo khoác lông màu trắng.
Cô ấy nhìn Đông Túy, ánh mắt có phần lảng tránh.
Hắn ta hỏi cô:
Thành phố này có đẹp không? Em thấy mấy hôm nay thế nào?
Tân Nhị gia thăm dò ý của Vương Đình, Vương Đình cười e lệ,
Dạ, rất đẹp.
Em rất vui.
Ban đầu, cô đã đến thành phố này như thế nào đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng bây giờ là cô nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn thế giới mà cô từng sinh sống.
Ngày mai, Nhị gia đưa em đi chơi.
Em phải giữ gìn thể lực đấy.
Hắn ta vẫn không nói hắn ta muốn cô làm gì, nhưng lại cho cô những thứ mà cả đời này cô cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Đi dạo loanh quanh hết gần một ngày, đến tối, h6ai người đến nhà hàng dùng bữa.
Không gian bên trong nhà hàng rất tao nhã, ánh đèn mờ ảo, trong nhà hàng có một cô 5gái ngồi trên chiếc ghế hình mặt trăng gảy đàn tranh, bầu không khí trong phòng rất dễ chịu.
Tần Nhị gia biết, đối phó với phụ nữ không được vội vàng, phải mềm nắn rắn buông, phải làm từ từ.
Ngày hôm sau, Tân Nhị gia đưa Vương Đình đến khu vui chơi.
muốn nhận về thì phải đánh đổi bằng thứ khác.
Em đồng ý không?
Khi Đông Túy và Âm Tam gặp lại Vương Đình thì đã là chuyện của một tuần sau rồi, bọn cô đang chuẩn bị đi ăn cơm thì lại bắt gặp Tần Nhị gia và một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang đi ở chiều đối diện, Đông Túy nhìn kỹ mới nhận ra, người phụ nữ đó chính là Vương Đình.
Trang trí theo phong cách cổ xưa mà độc đáo.
Tần Nhị gia gắp thịt cho Vương Đình:
Ăn nhiều vào, Đình Đình.
Bên nước X rất nghèo nên sẽ có người lớn vượt biên, nhập cảnh trái phép sang bên này.
Do vướng phải rào cản ngôn ngữ cho nên những người này có khả năng bị người khác lừa là rất cao.
Ngồi quán ven đường uống hai ba cốc rượu, đã!
Dạo này anh chơi vui quá nhỉ, không ngờ cô em kia đã bị anh thuần phục rồi.
Âm Tam vừa uống rượu vang theo thói quen, vừa nói chuyện phiếm với hắn ta.
Đúng thật là dạo này tiêu không ít tiền, nhưng mà, đồ tốt thì đáng để tiêu tiền! Vừa nãy đã có người đặt đêm đầu tiên của cô em này rồi, cậu có biết giá là bao nhiêu không? Một trăm hai mươi nghìn tệ! Một lần đã thu được vốn về rồi.
Nét mặt của Tần Nhị gia tràn đầy vẻ đắc ý, quan hệ của hắn ta rộng, hơn nữa trong hội đều là những kẻ có chức có quyền có tiền.
Hắn ta vừa nói, vừa đưa tay vỗ nhẹ vào Vương Đình.
Vâng...
Vương Đình bỗng rùng mình, gật đầu, một mình đi về phòng.
Chúng ta đi thôi.
Ba người lại tụ tập cùng nhau, ngồi ở một quán nhậu ven đường.
Tần Nhị gia uống một ly rượu, tặc lưỡi:
Quả nhiên, tôi vẫn thích cái cảm giác này hơn.
Được thôi, chỉ cần Văn Sênh đồng ý giúp tôi một việc, ba mươi nghìn tệ không thành vấn đề.
Tần Nhị gia chuyển ngay câu chuyện về phía Đông Túy, Đông Túy hỏi với giọng ngờ vực:
Nhị gia muốn em làm gì ạ?
Đông Túy vừa ăn thịt xiên, vừa hỏi hắn ta.
Có ba người con gái bắt được từ bên nước X sang khá khó thuần phục, do ngoại hình bình thường, tôi muốn bán đám ấy đến tiệm massage khác, đã liên hệ xong rồi, đến lúc đấy thì Văn Sênh cùng Tế Quỷ áp tải bọn họ một chuyến nhé.
Xem ra đường dây buôn bán của Tần Nhị gia không chỉ đơn giản có vậy, hắn vốn có rất nhiều thủ đoạn.
Không, có thể đối với cô ấy thì như thế mới là cuộc sống tốt hơn.
Cô ấy không còn quyền lựa chọn.
Vương Đình cũng đã được nghe nói về mẫu điện thoại mới này, có mấy người ở quê đi tới vùng khác l3àm việc đều nói người trong thành phố rất giàu, một cái điện thoại tới hơn bảy nghìn tệ, hình như chính là cái loại Iphone 9này.
Không ngờ bây giờ chính cô cũng có thể được dùng nó...
Dựa vào sắc đẹp của em, lẽ ra em nên được sống trong tầng lớp thượng lưu ở thành phố này, chứ không phải sống ở vùng thôn quê lạc hậu kia.
Nhưng...
Đối với Vương Đình, cho dù cô có liều mạng trở về thì cũng chỉ là quay lại với cuộc sống trước đây, không có gì thay đổi cả.
Chỉ cần em đồng ý, em có thể luôn sống trong cuộc sống như thế này.
Tất cả giống như một giấc mơ vậy.
Ngày hôm đó, Vương Đình chơi rất vui, mấy ngày tiếp theo Tần Nhị gia đều đưa cô đi ăn đi chơi, khiến cô thấy được sự phồn hoa rực rỡ và đẹp đẽ của thành phố này.
Bọn tôi chỉ đành tự mình kiếm đồ ăn vậy.
Đừng nói thế chứ.
Thể này đi, hai người đợi tôi một lát, tôi nói chuyện với hai người chút.
Tần Nhị Tam nói xong quay sang nói với Vương Đình:
Em về phòng trước đi, nhớ những gì anh dặn đấy! Có chuyện gì thì gọi điện cho anh.
Chỉ là cô không thể ngờ rằng, sau khi lột bỏ vẻ ngoài của vịt con xấu xí, cô ấy lại biến thành một...
con thiên nga dơ bẩn.
Vương Đình đứng ở giữa khu vui chơi, nhìn những thiết bị trò chơi xung quanh.
Trước đây cô chỉ được nhìn thấy những thứ này trên tivi, chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày những thứ này lại trở thành thật, xuất hiện trước mắt cô...
Những cô gái xinh đẹp như Vương Đình, lại còn là lần đầu, đương nhiên xứng để đòi cái giá đấy.
Đông Túy không khỏi khẽ thở dài, ý chí của con người đúng là yếu đuối, một cô gái đang yên đang lành cứ như vậy bị cuốn vào hổ lửa.
Ô, Tiểu Tam, Văn Sênh, hai người đang định đi đâu vậy?
Tần Nhị gia chào hỏi hai người.
Bọn tôi đang định ra ngoài đi ăn, dạo này Nhị gia đúng là người bận rộn, không còn có thời gian tiếp đãi bọn tôi.
Đông Túy gật đầu đồng ý,
Được, em biết rồi.
Lúc nào chuyển đi?
Khoảng sáng ngày mai sẽ đưa người qua đây, đến chiều là cô có thể đưa người qua bên kia được.
Được, em biết rồi.
Ngày mai cô phải đích thân áp tải một nhóm người, Đông Túy nghĩ chuyện này không phải chuyện nhỏ.
Cô phải báo cho bên Hạ Hàm để bọn họ lên kế hoạch, cứu những người đấy ra.
Nếu không, một khi bọn họ bị bán vào tiệm massage thì đúng là sẽ chẳng bao giờ thấy được mặt trời.
Nhưng nếu làm như vậy Tân Nhị gia có nghi ngờ không? Đúng rồi, Tế Quỷ đi cùng cô, cô có thể bảo Tế Quỷ làm chứng cho mình, nhưng Tần Nhị gia có tin tưởng Tế Quỷ không? Hắn ta có tin cô không? Nếu có sơ xuất thì có nên để Tế Quỷ gánh tội thay mình không? Suy cho cùng thì Tế Quỷ cũng đã có lần nhìn thấy cô và Hạ Hàm ở cùng nhau...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.