Chương 1 : Minh Khang
-
Du Hành Giả Huyền Thoại
- pimpimbm
- 1332 chữ
- 2019-09-01 11:14:38
- A !!!
Minh Khang giật bắn người ngồi dậy, hắn vừa trải qua một sự việc kinh khủng nhất trong đời mình.
Hắn, Minh Khang. Nắm nay 16 tuổi, hiện đang học lớp 10, là một con mọt của game và anime. Thông thường thì khi không đi học hắn sẽ ngồi lì ở trong nhà lướt net, châm ngôn cuộc sống của hắn là " Đời như game nên ta phải chơi game, đời không như anime nên ta càng phải coi anime ".
Thế đấy, hắn chính là một điển hình của thanh niên ăn no chờ chết trong xã hội này.
Cứ ngỡ hắn sẽ như thế mãi cho đến khi...
Ầm !!
- Tất cả đứng yên đó ! Cấm la hét !
Ba thằng đàn ông cao to vạm vỡ bỗng nhiên phá cửa xông thẳng vào nhà hắn, bọn chúng đều mang mặt áo đen và mang một cái mặt nạ trên mặt.
Không có gì khó để nhận ra mấy tên này chính là một lũ cướp, và không may gia đình của Minh khang lại là đối tượng của chúng lúc này.
Cha Minh Khang đang ngồi đọc sách thì cứng đơ ra nhìn bọn cướp, ông xanh mặt khi thấy ba khẩu súng đang chỉa thẳng vào mình.
- Số 2, mày vào trong lôi thằng con ổng ra !!
Một tên có thân hình béo mập hất hàm nói.
Có vẻ bọn cướp đã điều tra kỹ càng gia đình Minh Khang, biết nhà hắn giàu có hơn nữa chỉ có hai người nên mới hành động.
- Mau buông tôi ra, mấy người là ai ? Sao lại bắt tôi ?
Tên cướp bên trái gọi là Số 2 ừ một tiếng rồi đi vào phòng, hai phút sau hằn đi ra, trên vai còn vác theo một chàng thanh niên điển trai đã bị trói thành bánh tét.
- Thả tôi ra !!
Minh Khang không ngừng la hét vùng vẫy.
- Ồn ào !!
Số 2 vô cảm nói rồi ném hắn một cái phịch đến trước mặt cha hắn.
- Minh Khang, con không sao chứ !!
Ông Minh Nhật thấy vậy vội lao đến bên con mình, đem hắn đưa ra phía sau, ông chống mắt lên hỏi bọn cướp.
- Các ngươi muốn gì ? Nếu muốn tiền thì lên trên lầu phòng hai, mật mã két sắt là..
- Im đê ! Làm như tao cần chút tiền bẩn của mày vậy.
Tên mập lên tiếng, hắn đi lại salong ngồi xuống rồi vỗ vỗ vào má ông Minh Nhật.
Hai tên kia thì vẫn đứng im tại chỗ, hai khẩu sung lúc nào cũng chỉ thẳng vào hai cha con.
- Mày biết tao cần gì mà ! Khôn hồn thì giao bản vẽ của khẩu IF9 ra đây, nếu không thì...
- Mày đừng có mơ ! Tao tuyệt đối sẽ không giao nó cho tụi bây.
Không để tên mập nói hết thì ong Minh Nhật đã hét lên.
- Ồ thế à ! Ông không lo cho mình thì cũng nên nghĩ đến thằng con của ông chứ, hay là ông đang đợi bọn Cửu long tổ đến cứu mình. Haha
Tên mập cười lên một cách đầy châm biếm.
- Mày cười cái gì ?
Một cảm giác bất tường bỗng dâng lên trong lòng ông Minh Nhật.
- Haha, bọn tao đã chuẩn bị hết rồi mới dám tìm mày chứ, tiến sĩ Minh Nhật ! Bọn kia chắc giờ đang sầu khổ bảo vệ thủ tướng rồi, hơi sức đâu mà lo cho ông, haha.
- Mày....
Mặt ông Minh Nhật xanh lại, ông là một trong những thành viên cao cấp trong quân đội chuyên về nghiên cứu vũ khí. IF9 là một phát minh vĩ đại của ông, nó vượt xa tất cả vũ khí trên thế giới. Là con bài cuối cùng để bảo vệ tổ quốc, ông tuyệt đối không thể giao nó ra.
Nhưng...
Ông Minh Nhật nhìn về phía đứa con trai của mình, nó là đứa con duy nhất của ông, ông đã hứa với vợ là sẽ chăm sóc nó cho thật tốt.
- Lão già, đừng chần chờ như đàn bà vậy. Muốn gì thì làm đê, đừng quan tâm con.
Minh Khang nằm nghe nãy giờ cũng đã hiểu được phần nào. Hắn cũng biết công việc của cha mình, nên dù có thế nào hắn cũng sẽ ủng hộ ông. Không vì thứ gì khác, chỉ vì ông là cha hắn.
- Haha, con ngoan. Ha ha !
Ông Minh Nhật nghe con nói vậy thì cười lên trong nghẹn ngào, con ông còn không sợ thì ông còn lo lắng cái gì.
- Hai cha con tình cảm quá nhỉ ? Để xem lão chịu được bao lâu !!
Tên béo vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn không tin ông ta có thể kiên cường như vẻ ngoài của mình.
Bụp.
Hắn khẽ liếc mắt ra hiệu, số 2 hiểu ý ngay lập tức bóp cò bắn vào chân Minh Khang.
Viên đạn không chút lưu tình găm vào chân hắn, uy lực của nó mạnh đến mức tạo ra một lỗ máu to như cái chén trên chân Minh Khang.
Cắn chặt môi đến mức bật máu, Minh Khang không rên một tiếng mà trợn mắt nhìn tên béo. Đó là một ánh mắt căm hận đến cùng cực, một luồng sát ý kinh thiên từ ánh mắt Minh Khang bạo ra.
Tên béo nhíu mày, một thằng nhóc sao lại có sát ý mạnh thế này?
" Tuyệt đối không thể để nó sống !"
Một ý nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu tên béo, đây là sự cảnh báo đến từ bản năng từ bao lần vào sinh ra tử. Và hắn lựa chọn tin tưởng nó không hề nghi ngờ.
- Số 3, giết nó !
Tên béo bỗng gầm lên. Tên cướp còn lại, số 3 giật mình nhìn xếp mình đột nhiên nổi điên. Tuy khó hiểu nhưng hắn vẫn làm theo mệnh lệnh.
Trong ánh mắt bất lực và đau khổ của ông Minh Nhật, lồng ngực Minh Khang bị viên đạn vô tình xuyên qua. Ông đau khổ nhắm lại đôi mắt của mình, hai hàng huyết lệ chảy trên gương mặt tang thương của ông. Để rồi khi mở ra, trong ánh mắt của ông chỉ còn lại sự lạnh lùng vô tận.
- Ha.. khục.. ha ha. Bọn mày nghĩ mình ăn chắc tao sao ? Ha ha
Máu tươi không ngừng chảy ra, sinh mệnh không ngừng trôi đi nhưng ánh mắt Minh Khang vẫn bình thản vô cùng.
Từ trên người hắn, một luồng sức mạnh kỳ dị bỗng bạo lên.
Hàng trăm hàng ngàn kim sắc ký tự theo đó bay ra, chúng nhanh chóng lan tràn khắp cả căn phòng.
- Đây là thứ quỷ gì ?
- Không được..
..
Ba tên cướp trợn trắng mắt nhìn khung cảnh xung quanh, theo các ký tự bay ra thì cơ thể chúng đều bị định trụ, kể cả ông Minh Nhật cũng vậy, tất cả đều không thể cử động thân thể mình.
- Đây là... Minh Khang, không được !! Con không được sử dụng nó..
Ông Minh Nhật hoảng hốt hét lên, đây là dị năng của vợ ông mà, năm đó bà ấy cũng vì cứu ông mà sử dụng nó.
Thuấn di, dịch chuyển tất cả mọi thứ mình muốn trừ bản thân, cái giá phải trả chính là sinh mệnh của người sử dụng.
Ông Minh Nhật không thể ngờ là con mình cũng sở hữu dị năng này, nó sẽ chết. Bản năng của một người cha đang gầm thét trong tim ông.
- Khụ.. dù sao.. khụ.. cũng sẽ chết ! Ông già... bảo trọng.
Minh Nhật ở một nụ cười thê lương, hắn nhìn hình ảnh cha mình đang dần mờ đi. Là ông đang biến mất hay hắn sắp chết rồi. Minh Khang không biết nữa, ánh mắt hắn cứ không nghe lời mà khép dần, khép dần...
Hai giọt trân lệ chảy dài ra... dài ra...
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại