Chương 3 : Phúc lợi xuyên việt


Minh Khang vừa đi sâu vào con hẻm vừa nhớ lại thông tin về mấy cái phúc lợi của mình. Theo như đoạn tin tức trong đầu thì hắn biết mình đã nhận được ba món quà từ Xuyên việt giả sự vụ sở, bao gồm một dược tề, một viên thuốc và một sức mạnh.
Dược tề chính là một loại virut kháng thể đến từ thế giới Resident evil, sau khi sử dụng nó thì tất cả các hạng mục tố chất của cơ thể sẽ tăng lên gấp năm lần, hơn nữa nếu may mắn ó có thể thức tỉnh được dị năng Niệm lực. Là một thành quả cấp cao của khoa học công nghệ tương lai.
Minh Khang cũng đã từng xem qua bộ anime Risedent evil này, ấn tượng sâu sắc nhất của hắn chính là về cô gái Alice, cô cùng từng sử dụng qua kháng thể của T virut rồi trở nên mạnh mẽ phi thường. Minh Khang cũng đã bao lần ao ước mình có được sức mạnh như thế, không ngờ bây giờ nó lại sắp thành sụ thật. Hắn không thể kìm nén cảm giác hưng phấn của mình.
Còn về viên thuốc, Minh Khang nhìn nó trên tay mình mà biểu cảm vô cùng quái dị. Nó có một cái tên rất " kiêu " gọi là Harem đan, tác dụng là có thể khiến cho bất kì cô gái nào nhìn hắn lần đầu cũng sẽ có thiện cảm cực cao, thậm chí là xuất hiện tiếng sét ái tình cũng không phải việc lạ.
Nhưng nếu chỉ có vậy thì biểu tình của Minh Khang sẽ rất vui chứ không phải quái dị như thế rồi, tiếc là viên thuốc này có một tác dụng phụ rất kinh người. " Mê gái " bất cứ ai ăn nó vào đều sẽ xuất hiện sự mê gái cực cao, thậm chí có thể bất chấp tính mạng vì gái.
- A ! Với người khác thì chắc sẽ rất do dự đây, nhưng may mà ta vốn đã mê gái từ trước rồi, căn bản không có gì phải xoắn hết.
Minh Khang nở một nụ cười nham nhở rồi nuốt viên thuốc vào, nó vừa vào miệng thì lập tức tan ra hóa thành một cổ nhiệt lưu di động xung quanh hắn, cuối cùng lại tập trung vào hạ bộ Minh Khang rồi biến mất đi.
Vội vàng vạch ra thằng nhỏ của mình, thấy nó không có xuất hiện cái gì bất thường thì Minh Khang khẽ thở phào. Xong hắn rất nhanh đưa mắt nhìn về phía vật còn lại trong tay mình, đó là một ống tiêm dài khoảng 10cm, bên trong còn có một chất lỏng màu xanh lam vô cùng đẹp mắt.
Không chút do dự nào, Minh Khang tiêm ngay nó vào tay mình, hắn bơm nó vào từng chút từng chút một cho đến khi hết sạch.
Khác với viên thuốc, chất lỏng đi vào người hắn thì một cảm giác tê dại ngứa ngáy cũng dần lan ra. Minh Khang cắn chặt răng chịu đựng, chút ít đau đớn này có là gì với những thứ hắn vừa trải qua, hắn mãi mãi cũng không muốn có cái cảm giác bất lực kia nữa, hắn sẽ đánh đổi tất cả để bảo vệ những người mình yêu quý.
Ta, Minh Khang sẽ thề với trời sẽ không để bất kì người thân nào bị thương tổn nưa. Tuyệt đối không !!
Minh Khang gầm thét trong lòng, từ hai mắt hắn một luồng ý chí mạnh mẽ bộc phát ra, đánh tan đi cơn tê dại trên thân thể.
Theo cơn thống khổ qua đi, một cảm giác tràn trề sinh lực ào vào cơ thể Minh Khang, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh đến từ từng tế bào của mình.
Mặc dù thân thể bên ngoài không có biến đổi gì nhưng Minh Khang có thể tinh tường biết rõ là bản thân đã khác xưa rồi.
Hắn bây giờ không còn là con mọt game yếu nhớt như ngày nào..
Không còn là một tên hèn nấp sau lưng cha mình nữa...
Hắn... đã có sức mạnh của bản thân mình. Mặc dù không phải là mạnh nhât nhưng Minh Khang tin, bất kì ai muốn động đến hắn thì hắn sẽ cho chúng thấy một cái giá thật đắt cho viêc mình làm.
- Cút đi tên nhóc ! Mấy kẻ yếu nhớt như ngươi không thể vào nổi một quyến tộc nào đâu. Ha ha
Ầm !!
- Đừng mà, xin hãy cho tôi một cơ hội đi !
Vô số các âm thanh ồn ào bỗng vang lên làm Minh Khang định thần lại, hiếu kỳ đi về hướng vừa ohats ra tiếng động hắn nhìn thấy một chàng thanh niên đang vừa kêu la vừa đập tay vào một cái cửa gỗ. Trên cửa còn ghi là " Apollo quyến tộc".
Cậu thanh niên kia khoảng chừng 14, 15 tuổi, mặc lấy trang phục mạo hiểm giả bình thường, có lấy một đầu tóc ngắn trắng tinh cùng một đôi mắt như hồng ngọc, chỉ nhìn qua bất cứ ai cũng sẽ liên tưởng đến một chủng loài : Thỏ.
Lúc này cậu ta đang dùng biểu cảm vô cùng thất vọng tiến hành cầu xin những người phia sau cánh cửa, âm thanh nghẹn ngào, nước mắt rơi như mưa, bất kì ai nghe thấy chấc đều sẽ vô cùng xúc động.
- Đây.. chẳng lẽ là Bell sao ?
Minh Khang trợn mắt nhìn Bell. Hắn không ngờ mình lại gặp gỡ main chính sớm như vậy, Bell lúc này thậm chí còn chưa gia nhập vào Hestia quyến tộc nữa.
Nghĩ tới đây ánh mắt Minh Khang bỗng sang lên, Hestia quyến tộc, một sự lựa chọn không tồi !
- Cậu là..?
Bell nghe thấy tiếng người phía sau mình thì uể oải quay đầu lại, trên gương mặt thanh tú còn vương đầy nước mắt chăm chú nhìn vào Minh Khang.
- Chào cậu, tôi tên là Kan. Rất vui được gặp cậu !
Minh Khang rất thân thiện tiến đến trước mặt Bell rồi đưa tay ra, hắn quyết định sẽ dùng tên Kan để sinh sống sau này. Ký ức thì hãy để nó trôi qua đi.
- Chào anh !! Tôi là Bell, rất vui được biết anh.
Bell rụt rè đưa tay ra khẽ chạm vào tay Kan, gương mặt nhút nhát hệt như một thiếu nữ vậy.
Kan thấy vậy thì ánh mắt khẽ chớp " Tên này có phải bị gay không đây? "
Trong lòng thì thầm đậu đen Bell nhưng bên ngoài hắn vẫn không hề đổi sắc, khẽ nở một nụ cười tươi hắn bắt đầu trò chuyện với Bell.
Hai người vừa đi vừa cười cười nói nói, mà thật ra thì đa số là Kan nói còn Bell nghe, chỉ thỉnh thoảng cậu ấy mới chen vào một vài câu mà thôi.
Không ai biết rằng hai nhân vật huyền thoại đương thời đã gặp nhau như thế này, một đoạn phong vân dậy song đã sắp nổi lên. Liệu Orario sẽ thay đổi ra sao ? Dungeon thế giới sẽ biến đổi thế nào ?
Vòng quay vận mệnh đã bắt đầu lăn bánh... thời đại của các huyền thoại đã mở ra !!!!
♤♡♢♧♤♡♢♧♤♢♢♧
Mọi người đừng thắc mắc về vấn đề ngôn ngữ, cứ mặc định như một phúc lợi tặng kèm đi.
Và từ c4 về sau sẽ sử dụng Kan làm tên main, Khang = Kan.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Du Hành Giả Huyền Thoại.