Chương 2: Nhập động phủ


-"Tới rồi, đây là chắc là động phủ của 1 tên tiền bối nào đó, chúng ta vào xem nào!"
Đông Thủy Hà hưng phấn thốt lên, chân thì nhanh chóng bước vào trong.
Bên trong động phủ chứa rất nhiều bảo vật cũng có 1 đống thứ kỳ lạ, trên vách động phủ còn viết "Mỗi người được tùy ý chọn 1 món, nhiều hơn sẽ CHẾT" mấy chữ đầu thì cũng thôi đi, chữ CHẾT cuối cùng thì lại tràn ngập sát khí, thấy nó thì ít nhất người thông minh sẽ tuân thủ điều này, còn những tên tiểu tặc cùng đám tham lam ngu ngốc kia thì ai mà biết được chúng sẽ làm gì.
-" Oa, có Tụ Khí Đan này, lại còn Hóa Long đan, Tôn Giả Đan, Bách Liệu Đan, Thiên Niên Đan, lại còn có Long Hình Thảo, Thiên Lôi Mộc,Thiên Hỏa Đằng, Phượng Mao, Lân Giác, Long Nha, các loại bảo vật,Đan Thần Đại Điển, Khí Thần Đại Điển, Trận Thần Đại Điển,.... lại còn có 1 đống thần binh, Thiên Hải, ta nên chọn cái nào đây?" - Thấy đống bảo vật chất đống kia thì Đông Thủy Hà liền sáng cả mắt lên nhưng cũng do dự không biết chọn cái nào.
-" Hờ, ngươi thích gì thì ngươi chọn thôi, ngươi tu Mộc Đạo thì lấy Mộc Thần Đại Điển kìa, hoặc ngươi ưa thích dùng kiếm thì đằng kia có 1 cây thần kiếm hệ Mộc kìa, hình như là Thiên Đằng Kiếm thì phải."
-"Giờ ta mới cảm thấy ngươi thật là vô dụng, Thiên Hải à! Ngươi tỏ ra có ích chút được không? Này, ta đang nói với ngươi đấy, làm ơn chú ý đi, hay là lại nhớ đến con nào rồi?" - Đông Thủy Hà dậm chân nói, trong giọng nói còn có mùi chua chua.
-"Ta chỉ đang tính là sẽ nói với gia tộc chuyện này thôi, dù gì thì mỗi người chỉ được một món, kêu mọi người lên lấy cho đỡ lãng phí đi, đống bảo vật này bỏ lại thì tiếc, thôi thì phát cho mỗi người một thứ, tiện thể tăng lên thực lực của gia tộc. Mà ngươi ăn giấm cái gì? Ta là đang suy nghĩ về đại sự lại đem suy diễn thành mấy thứ linh tinh, ta làm gì nhớ đến ai? Có chăng thì đôi lúc nhớ ngươi thôi!" Nam Thiên Hải khó hiểu nói
-"Thật không? Ngươi thật nhớ đến ta chứ?"
-" Hả, Thủy Hà, ta đang nói chuyện lớn ngươi lại đi chú ý vào cái gì vậy? À mà ta thấy cái vòng tay kia đẹp đấy chứ! Ngươi xem thử thế nào."
"Tinh Thảo" - đó là tên của chiếc vòng tay, nhìn rất tinh xảo, tác dụng của nó thì có thể tạo ra quang mang hộ chủ, có chức năng hồi sức cho 1 người bất kỳ ( bao gồm bản thân ) 3 lần/ ngày, lại còn là không gian thần khí, bên trong tự thành 1 tiểu thế giới giúp gia tốc tu luyện Mộc Đạo.
-"Tốt, ta chọn cái này" Đông Thủy Hà, không nghĩ ngợi gì mà chọn lấy cái vòng tay tên " Tinh Thảo" mấy thứ như này đối với nữ hài tử quả thật có sức sát thương rất lớn.
-" Ngươi cũng chọn thứ gì đi Thiên Hải, sao lại đứng đơ ra đấy? "
-" Rồi rồi, ta tu Phong Đạo nên ta sẽ lấy Phong Thần Đại.... Á, cái quần què gì đang xảy ra vậy?"
-" Thiên Hải, Thiên Hải, ngươi có nghe thấy không, Thiên Hải? Thiên Hải, ngươi đâu rồi, đừng bỏ ta ở đây một mình mà, Thiên Hải, Thiên Hải..." Đông Thủy Hà hốt hoảng, trên mắt chảy xuống những dòng lệ.

BỘP
-" Ai da, ta đang ở chỗ nào đây hả trời?"
-" Ngươi đang ở nơi ngươi lột xác để trở thành nhân vật chính." Một giọng nói vang lên, từ trong động phủ bước ra 1 tên thanh niên cực kỳ tuấn tú, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, xuất trần tuấn lãng, các thứ các kiểu.
-" Ngươi là ai? Những dòng chữ đó là gì? Sao lại xuất hiện trong đầu ta? Với lại ngươi không phải cũng quá tự luyến đi chứ hả? " Nam Thiên Hải ngờ vực hỏi.
-" Ngươi hỏi ta là ai sao? Ta là người viết nên bộ truyện này, và ta chọn ngươi làm nhân vật chính, nói đơn giản thì ta chính là Đấng Sáng Tạo của thế giới này, cũng là người điều khiển thế giới này. Còn về phần tự luyến thì, đây là sân chơi của ta, luật của ta, ta muốn ta đẹp như thế nào thì ta sẽ đẹp như thế ấy. Ngươi rõ chưa? Ngươi biết vì sao ngươi tu Phong Đạo không?" Thanh niên mở miệng nói.
-" Bởi vì bổn thiếu gia sinh ra với Thần cấp Phong Hệ Đạo Tâm, tu Phong Đạo là chuyện đương nhiên thôi!" Nam Thiên Hải tự hào nói.
-" Sai, sai , sai quá sai, ngươi tu Phong Đạo bởi vì ngươi là nhân vật chính của ta, mà ta tên Phong nên ta mới cho ngươi tu Phong Đạo, hiểu?" Phong nói, trên mặt thì thể hiện rõ sự khinh bỉ.
-" Ây dà, ngươi có phải là não có vấn đề không, sao ta cảm thấy ngươi giống như một thằng khùng vậy?" Nam Thiên Hải một mặt mộng bức nói.
-" Ngươi không tin sao? Tốt, cho ngươi xem!" Nói rồi Phong lấy ra một thứ gì đó mà Nam Thiên Hải không biết nói như thế nào, nhưng chỉ nghe Phong nói nó gọi là Laptop. Hắn bấm bấm vào mấy cái hình với những ký tự siêu lạ Nam Thiên Hải đọc mà chả hiểu gì.
-" Á, tu vi của ta, tu vi của ta làm sao lại mất hết rồi? Ngươi đã làm gì? Cái .... sao ta đã thành Phong Đế rồi, ấy... lại thành Phong Tôn, ủa sao lại bình thường rồi? Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì vậy tên tự luyến?" Tu vi của Nam Thiên Hải xáo động liên tục, một khắc ( 15' ,chắc thế ) sau mới trở lại bình thường.
-" Tự luyến cái quần què, ngươi mới tự luyến, cả nhà ngươi đều tự luyến. Ta tên là Phong. Còn vừa rồi là ta cho ngươi thấy năng lực của ta. " Phong tức giận chửi thẳng vào mặt của Nam Thiên Hải
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đừng Lo, Ngươi Là Nhân Vật Chính.