Chương 146: HÀN TẤN BẤT NGỜ HÔN MÊ


Cố Chính Sinh tức giận nghiến răng:
Còn không thể tiết lộ ý trời cái gì. Tôi thấy ông cũng không biết tại sao thì có! Không b8iết thì không biết, còn giả vờ biết cái gì? Hừ…


Máu bầm chảy vào kim túi dẫn lưu càng lúc càng ít, bắt đầu từ dòng n3hỏ thành ba bốn giây một giọt rồi dần biến thành bảy tám giây một giọt. Trưởng khoa Ngoại Thần kinh vươn tay vạch mí mắt của 9Cố Trường Tranh lên, cầm đèn pin soi vào con ngươi anh, nói:
Tình trạng bệnh nhân ổn định, đợt hết máu bầm thì có thể gọi ch6uyên gia Tô tới rút kim, sau đó tiến hành băng bó.


Nhắc tới Tô Hòa thì Tô Hòa liền đến.
Tô Hòa ước lượng bình đỏ trong tay, đổ ra một hạt, nhét vào miệng Cố Trường Tranh, nói với Hạ Thuần Phong:
May mà không phụ sự mong đợi.

Hạ Thuần Phong thở phào nhẹ nhõm, mắt sáng rực nhìn bình đỏ trên tay cô như muốn làm nung chảy chiếc bình đó.
Tô Hòa đưa bình đỏ cho Hạ Thuần Phong thưởng thức. Cô tới gần giường phẫu thuật, khép ngón trỏ và ngón giữa lại đặt lên huyệt Thái Dương của Cố Trường Tranh, lại nhìn túi dẫn lưu chầm chậm bài tiết, sau đó lại vỗ đầu Cố Trường Tranh.
Trưởng khoa Ngoại Th5ần kinh còn chưa nói xong, cửa phòng phẫu thuật đã được mở ra, Tô Hòa cầm một cái bình màu đỏ trong tay, nở nụ cười. Có thể thấy, tâm trạng của cô rất tốt, viên thuốc trong bình lúc ẩn lúc hiện, va cồm cộp vào thành bình đỏ.

Bạn nhỏ Tô, xong rồi sao?

Hạ Thuần Phong vui mừng nhìn Tô Hòa, kích động hỏi.
Một vị chuyên gia trong lĩnh vực cơ giới có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với quốc gia!
Nhìn xa trông rộng thì phóng tên lửa cần động cơ, phóng vệ tinh lên trời cần động cơ, máy bay chiến đấu, chiến hạm cũng cần động cơ. Còn nhìn một cách thiển cận, nông nghiệp bình thường nhất cũng cần dùng máy: các loại máy như xe ba bánh, máy kéo, máy cày cũng cần động cơ!
Động cơ là một trong những mạch máu của công nghiệp, mà lý thuyết động cơ và kỹ thuật tiên tiến càng liên quan đến vận mệnh của quốc gia!

Cá nhân tôi cho rằng không cần thiết, mọi người xin ý kiến của người nhà bệnh nhân đi, dùng thiết bị theo dõi cũng không có chỗ xấu. Bệnh nhân cứ ở bệnh viên Nhân dân số một Thủ đô trước, buổi chiều tôi còn phải về khoa Y Đại học Thủ đô dạy, nên không ở lâu nữa. Tôi giao việc còn lại cho mọi người.

Nói xong, Tô Hòa vẫy tay, đi về phía cửa số ba của phòng phẫu thuật. Cởi bỏ tất cả khẩu trang, mũ, quần áo vô khuẩn ra, vén đại tóc hơi dính mồ hôi ra sau gáy, ra khỏi phòng cấp cứu, đi về phía trạm xe buýt.
Về Thanh Đại ăn cơm nghỉ trưa, bổ sung tinh thần, buổi chiều còn phải đến khoa Y Đại học Thủ đô dạy Chẩn đoán lâm sàng nữa!
Tiếng vỗ vang vọng trong phòng phẫu thuật, khiến tất cả các bác sĩ và y tá giật mình. Bọn họ nhìn chằm chằm về phía giường phẫu thuật bên này rồi thấy kim trên túi dẫn lưu
bất ngờ
hút ra một dòng máu đen, sau đó Tô Hòa rút kim ra.
Túi dẫn lưu bị rút ra, Tô Hòa đưa túi và kim dẫn lưu cho một y tá, còn mình thì bắt đầu băng bó vết thương cho Cố Trường Tranh.
Bởi vì là phẫu thuật xâm lấn tối thiểu, nên không được dùng quá nhiều gạc và vải để băng bó. Tô Hòa chỉ dùng bông vải khử trùng lau qua miệng vết mổ, sau đó dùng một miếng vải có tác dụng cầm máu khử trùng đặt vào, dùng băng keo y tế dán một chữ
thập
trên đầu của Cố Trường Tranh.
Vì Tô Hòa phải đi trước nên không bị cầm chân ở trong bệnh viện như Cố Chính Sinh và Hạ Thuần Phong.
Cố Chính Sinh và Hạ Thuần Phong có giao tình với nhà họ Cố nên đương nhiên cần phải thu xếp cho Cố Trường Tranh đâu ra đấy thì mới có thể rời đi. Nhưng không ngờ Cố Trường Tranh mới vào phòng bệnh thì bệnh viện Nhân dân số một Thủ đô nhận được một cuộc điện thoại từ Trung ương.
Chuyên gia máy móc trong nước, chuyên gia chế tạo động cơ, nhà khoa học cao cấp nhất lĩnh vực nghiên cứu động lực và nguồn năng lượng - Viện sĩ Hàn Tấn, hôm qua do nghiên cứu suốt đêm mà bất ngờ hôn mê, đã được đưa đến trị liệu ở bệnh viên Quân khu nhưng không có kết quả. Vì vậy, chuyển gấp đến bệnh viện Nhân dân số một Thủ đô tiến hành kiểm tra chẩn bệnh. Nhân vật đứng đầu Trung ương đặc biệt quan tâm việc này, cũng yêu cầu Hạ Thuần Phong, Cố Chính Sinh hiện đang ở bệnh viện Nhân dân số một Thủ đô theo dõi phối hợp toàn bộ quá trình. Ngoài ra, mười chín vị chuyên gia y học giỏi nhất cả nước cũng đang trên đường chạy tới để hội chẩn.

Phẫu thuật hoàn tất. Hạ lão, phiền ông chuyển thuốc viên kia cho người nhà họ Cố, cứ hai tiếng thay vải cầm máu một lần. Bao giờ phát hiện trên vải cầm máu không còn máu nữa thì lại đổi một lần, sau đó thì không cần để ý nữa.


Thuốc của tôi có thành phần an thần gây ngủ. Bệnh nhân cần ngủ bảy mươi hai tiếng, giữa chừng có thể tỉnh lại nhưng thời gian sẽ không dài. Trong vòng ba ngày không được ăn, có thể đút nước, nhưng phải chú ý bệnh nhân không thể tùy tiện vận động. Bệnh viện phối hợp bổ sung dinh dưỡng thích hợp, không cần quá lo lắng. Sau ba ngày có thể đi lại, tránh vận động mạnh. Trong bình đỏ kia có tất cả bảy viên thuốc, sau khi uống hết bảy viên đó thì không cần kiêng gì nữa, bệnh nhân muốn ra ngoài nhảy disco cũng không vấn đề gì.

Trưởng khoa Ngoại Thần kinh không yên tâm liền hỏi:
Chuyên gia Tô, vậy mấy thiết bị theo dõi mấy ngày nay cần thì sao ạ?

Hàn Tấn là người đứng đầu lĩnh vực nghiên cứu động cơ trong nước, đương nhiên sẽ được nhân vật đứng đầu Trung ương quan tâm. Bởi vì bây giờ ông bất ngờ hôn mê, nên tất cả hai mươi mốt vị chuyên gia y học đứng đầu cả nước cần ngồi lại, liên hợp với nhau để chẩn bệnh và đưa ra cách trị liệu hiệu quả nhất.

Phòng Tô Hòa không lắp điện thoại, người của Văn phòng Trung ương không liên lạc được với cô nên đành phải phái người tới Đại học Thủ đô một chuyến. Kết quả, Tô Hòa cũng không ở Đại học Thủ đô mà ở Thanh Đại đối diện Đại học Thủ đô, vì thế lại phải chạy tới Thanh Đại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.