Chương 162: SỢI DÂY ĐỎ KHÔNG CÓ TÁC DỤNG GÌ


Hơn nữa, Tô Hòa cũng không quên, lúc ấy vì bảo đảm, cô còn cố ý ký một phần khế ước quỷ thần chứng kiến với nhà họ Vương, bây giờ cô còn có t8hêm thân phận
thay trời hành đạo
, nếu như vi phạm phần khế ước kia, cô cần phải suy nghĩ kỹ về hậu quả.

Thấy Lý Thục Phân và Lý Ki3ến Thiết, Lý Kiều Kiều đều im lặng, Tô Hòa day trán mở miệng giải thích.


Bán thịt kho và mì đúng là rất tốt, nhưng hồi đó em đã bán9 phương pháp nấu thịt kho cho một nhà hàng ở tỉnh Xuyên Thục rồi, tuyệt đối không thể đưa cho anh họ được.


Không phải ý đó, vậy mẹ có ý gì?

Tô Hòa nhìn Lý Thục Phân, trong lòng có chút thất vọng với người mẹ ruột hoàn toàn không phân rõ phải trái đúng sai này, nhưng nói như vậy đã đủ nặng rồi, cô hỏi ngược lại một câu xong, không quay đầu lại đi vào phòng ngủ.
Khép cửa phòng ngủ lại, Tô Hòa quét sạch những thứ lộn xộn trong lòng ra ngoài, hết sức chăm chú, ép mình tiến vào ranh giới tâm linh trống rỗng, tháo sợi dây đỏ thắt trên cổ tay xuống, bắt đầu toàn lực tế luyện sợi dây đỏ.

Con người sống trên đời6 phải xem trọng uy tín, nếu như bởi vì một phương pháp nấu thịt kho mà khiến Tô Hòa em gánh cái tiếng
thất tín bội nghĩa
thì em cảm thấy k5hông đáng, mọi người thấy thế nào?


Nếu như người ở phủ Lỗ Thực tỉnh Xuyên Thục cương quyết phải so đo những thứ này, đem khế ước ban đầu hai bên ký ra kiện em ra tòa, kết cục cuối cùng sẽ là mất hết danh tiếng, tiền tài mất hết. Em không chịu nổi mất mặt như vậy, chắc chắn mọi người cũng không muốn thế.

Từ đầu đến cuối, Lý Thục Phân không hề để ý chuyện hợp đồng gì đó, bây giờ lại nhảy ra phá rồi, cho nên Tô Hòa phải gõ chuông báo động cho bà, để bà biết, nếu đến Thủ đô rồi, có rất nhiều chuyện không thể làm như ở thôn nhà họ Tô được nữa.
Bảo Lý Kiến Thiết bán
thịt kho
là Lý Thục Phân đề nghị, kết quả bây giờ bị Tô Hòa mạnh mẽ từ chối như vậy, ít nhiều Lý Thục Phân cũng có chút không nén được giận. Bà ngượng ngùng cười, đứng dậy vừa thu dọn bát đũa Tô Hòa ăn xong, vừa nói:
Kiến Thiết à, phương pháp nấu thịt kho là của Tiểu Hòa, nếu nó đã nói không thể cho rồi, vậy hai đứa nghĩ cách mới đi, trong nhà này cô không có tiếng nói, cháu thương lượng với Tiểu Hòa đi.

Sự tức giận trong lòng Tô Hòa bùng lên, Lý Thục Phân bày ra cái dáng vẻ như vậy không phải là cho cô nhìn sao?

Mẹ, mẹ có ý gì? Con có nói là không giúp anh Kiến Thiết và Kiều Kiều làm ăn sao? Phương pháp nấu thịt kho kia, con bán cho nhà họ Vương tỉnh Xuyên Thục ngay trước mặt mẹ, thu của nhà họ Vương tỉnh Xuyên Thục bao nhiêu tiền cũng không phải là mẹ không biết. Người ta bỏ ra số tiền lớn để mua phương pháp nấu thịt kho ấy, mẹ bảo con bán lại cho anh Kiến Thiết và Kiều Kiều, mẹ nghĩ con là cái gì?


Bây giờ con không chỉ là con gái của mẹ, mà là một chuyên gia hàng đầu, còn là Giáo sư đại học, là tấm gương sáng cho người khác. Nếu như con làm ra chuyện thất tín bội nghĩa như vậy, mẹ bảo sau này con đối mặt với học sinh như thế nào? Con là một bác sĩ, nếu như làm ra chuyện thất tín bội nghĩa như vậy, mẹ bảo con đối mặt với đồng nghiệp và bệnh nhân như thế nào? Mẹ bảo con để y đức và sư đức ở đâu?


Bây giờ cả ngày con qua lại với đủ loại người, nếu như nhà họ Vương ở tỉnh Xuyên Thục nhảy ra tố cáo con, mẹ bảo người khác nhìn con thế nào? Mẹ bảo con đặt chân ở Thủ đô thế nào?

Ba vấn đề dọa người liên tiếp của Tô Hòa làm Lý Thục Phân á khẩu không trả lời được. Bà cầm bát đũa trong tay, đi vào phòng bếp cũng không đúng, không vào phòng bếp cũng không đúng, cứ lúng túng đứng ở đó, liên tục giải thích,
Mẹ không có ý đó, mẹ thật sự không có ý đó, là mẹ suy nghĩ không chu toàn, mẹ không có học thức, con đừng tức giận!

Sợi dây đỏ này vốn chỉ là một miếng lụa đỏ và mấy tấm phù triện, bây giờ được ơn trạch sinh linh trời đất mở ra linh trí, trở thành một món pháp khí tạm thời chưa rõ công hiệu, Tô Hòa muốn xem xem rốt cuộc pháp khí này có tác dụng gì.

Dược linh trong cơ thể cô truyền ra từ đầu ngón tay, thấm từng chút từng chút vào trong sợi dây đỏ, cảm nhận thông tin huyền ảo truyền đến từ sợi dây đó, cho đến khi dược linh đi một vòng khắp sợi dây rồi, Tô Hòa mới từ từ mở mắt ra.

Công hiệu của sợi dây đỏ này nói ra thì thật không có ích gì, chỉ có công dụng dự đoán cát hung và phán xét thị phi giống như Nhĩ Báo Thần. Trong đó, công dụng phán xét thị phi thì giúp Tô Hòa đưa ra quyết định phù hợp với ý trời đất vào thời khắc mấu chốt nhất, tránh cho Tô Hòa bị trời phạt.

Ánh mắt Tô Hòa phức tạp nhìn sợi dây đỏ treo lơ lửng trên không trung ở trước mặt. Cô hy vọng cực cao vào cái pháp khí này, nhưng không ngờ nó lại không có một chút xíu tính tấn công nào cả.


Dù sao cũng là một cái pháp khí từng chịu ơn trạch của thiên đạo, mày có thể có tác dụng hơn chút không?
Tô Hòa lẩm bẩm một tiếng, buộc lại sợi dây đỏ lên trên cổ tay, nằm ở trên giường ngủ say, ngày mai còn có một đống chuyện lớn đang đợi cô nữa!

Trong quá trình tế luyện sợi dây đỏ, sự bực dọc trong lòng Tô Hòa đã sớm biến mất rồi, bây giờ tế luyện xong, tâm trạng Tô Hòa cũng không tệ lắm, trực tiếp phong bế giác quan thứ sáu, tiến vào mộng đẹp, mà Lý Thục Phân và Lý Kiến Thiết lại không thể ngủ ngon được.

Về cái xung đột do Tô Hòa không cho bà chút mặt mũi nào kia, trong lòng Lý Thục Phân ít nhiều cũng không thoải mái, nhưng bà không phải là người không biết nói lý lẽ. Nghe Tô Hòa nói rõ đạo lý xong, Lý Thục Phân đã biết mình đề nghị như vậy là thêm phiền phức cho cô rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.