Chương 247: THẦN DƯỢC ĐẾN TỪ PHƯƠNG ĐÔNG!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1282 chữ
- 2022-02-04 03:39:39
Khi cảm nhận được sức sống đang sục sôi trong cơ thể, những vị du khách nước ngoài kia vô cùng kinh ngạc. Họ đều gọi loại thuốc
B8ách Dịch Tiêu
trong chiếc hộp mang đậm phong cách nước Z kia là thần dược đến từ phương Đông!
Trong thời đại mà các thú 3tiêu khiển vẫn còn khá ít ỏi, những người bệnh nằm trên giường ngoài xem sách, đọc báo ra thì chẳng còn gì vui vẻ để nói.
Những bệnh nhân người nước ngoài cũng muốn đọc sách, nhưng sách ở cảng Thanh Châu đa số đều viết bằng tiếng nước Z, mà lại còn l6à tiếng nước Z dạng phồn thể. Cho dù đôi lúc cũng có vài quyển sách tiếng nước ngoài, nhưng đó đều là những tác phẩm nổi tiếng to5àn cầu mà bọn họ đã đọc không dưới bảy, tám lần rồi. Vì vậy, thú vui duy nhất của họ ở đây chỉ còn mỗi đọc báo.
Nhưng báo ở cảng Thanh Châu đều viết bằng chữ phồn thể, trong khi những du khách nước ngoài một chữ bẻ đôi cũng không biết. Cuối cùng, họ đành phải bỏ tiền ra mời sinh viên khoa ngoại ngữ của đại học nước Zcảng Thanh Châu đến phiên dịch. Sau khi những sinh viên đó dịch những bài báo ra tiếng nước Y, bọn họ mới bắt đầu đọc. Từ đó có thể thấy, những bệnh nhân nước ngoài đã sốt ruột lắm rồi!
Nơi đầu tiên phản ứng trước tin tức này là nước Y, một nước gần lãnh thổ nước Z. Tuy cảng Thanh Châu là của nước Z, nhưng vì trước đây nơi này từng nằm trong tay thực dân nước Y suốt mấy trăm năm, nên nước Y vẫn luôn cài cắm nhân viên của mình ở đây trên danh nghĩa
Khâm sai đại thần
.
Người đó tên là Tom. Sau khi nhận lệnh từ Nữ hoàng nước Y, ông ta lập tức đi thẳng đến bệnh viện Bác Nhân để đích thân xác minh độ chính xác của thông tin.
Sự thật nhanh chóng bày ra trước mắt ông ta, chứng minh bệnh viện Bác Nhân không hề nói dối. Hai người Scotland đi từ nước Y đến nước Z du lịch đã hồi phục được hơn nửa. Nếu trong kết quả xét nghiệm máu không ghi rõ lượng virus trong người họ đã được kiểm soát ở mức cho phép, e là chẳng có ai coi họ là bệnh nhân Parshall.
…
Giấy không gói được lửa, Nhật báo Nhân dân đã nhanh chóng đưa tin: Sau nhiều tháng nghiên cứu, các giáo sư khoa Y của Thanh Đại, đứng đầu là Giáo sư Tô Hòa đã điều chế thành công một loại thuốc có khả năng chống lại căn bệnh Parshall.
Khi tin tức này lan đến quốc tế, thay vì gây ra chấn động, nó lại phải chịu nhiều làn sóng chê bai, cười nhạo.
Bệnh nhân cảng Thanh Châu đâu?
Tom rất quan tâm đến tình hình dịch bệnh Parshall ở cảng Thanh Châu nên biết rõ chuyện bệnh nhân nhiễm virus Parshall không chỉ có hai người Scotland mà còn có một người bản địa nữa.
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân vui vẻ giải thích cho anh ta:
Người bệnh đó là người đầu tiên sử dụng thuốc
Bách Dịch Tiêu
. Nửa tháng trước, anh ta đã bình phục và được cho phép xuất viện rồi.
Nghe xong, Tom kinh ngạc không nói nên lời. Vừa nghĩ đến việc dạo gần đây ở nước Y mỗi ngày đều có mấy chục ngàn người thiệt mạng vì căn bệnh Parshall, trong khi bệnh viện Bác Nhân đã khống chế được dịch bệnh cách đây nửa tháng trước mà không nói, ông ta không kìm được tức giận.
Trước đây, vì một lý do đặc biệt mà nước Z đã liên tục phóng vệ tinh, khiến cho các nước trên thế giới đều nhìn nền khoa học bất khả thi của nước Z bằng con mắt e dè. Chẳng hạn như, dưới sự lãnh đạo của một nông dân nào đó, khoai tây trồng trên đất nước Z cho thể đạt sản lượng lên đến bốn mươi tấn; một bà lão nào đó cả ngày chỉ lẩm bẩm về lịch sử Đảng Cộng sản nước Z cho đám khoai lang nhà mình lại thu hoạch được một củ khoai siêu to khổng lồ nặng đến một tấn rưỡi... Những tin tức đó liên tục được phát trên vệ tinh, nhưng rốt cuộc chẳng ai thèm tin cả.
Thế nên, khi Nhật báo Nhân dân đưa tin giáo sư Thanh Đại đã nghiên cứu chế tạo thành công thuốc chữa bệnh Parshall, giới chức quốc tế đều tin rằng câu chuyện này cũng giống như những tin vịt được phát trên vệ tinh nước Z, không đáng tin cậy.
Nhưng khi bệnh viện Bác Nhân cảng Thanh Châu công bố báo cáo về phác đồ điều trị cho căn bệnh này, dư luận thế giới bắt đầu xôn xao bàn tán.
Từ khi đến cảng Thanh Châu, bọn họ bắt đầu phát bệnh. Lúc đầu họ còn tưởng là mình bị nhiễm bệnh ở đây, nhưng không ngờ căn bệnh này lại bắt nguồn từ quê hương của họ ở bên kia bờ Đại Tây Dương. Người thân, bạn bè ở quê nhà của họ lúc này đang trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, không biết sống chết thế nào.
Do đó, bọn họ vô cùng hoảng sợ... Ngay lập tức, họ liền viết thư, nhờ y tá của bệnh viện gửi đi để thông báo cho nước của họ biết về loại thần dược phương Đông có thể chữa khỏi căn bệnh Parshall.
Trong lúc đó, bệnh viện Bác Nhân cũng đã công bố rộng rãi hiệu quả của loại thuốc
Bách Dịch Tiêu
trong việc điều trị cho bệnh Parshall.
Nhiều nhà khoa học danh tiếng đến từ các nước phát triển còn chưa chế tạo được thuốc chữa bệnh Parshall, vậy mà các nhà khoa học nước Z lại làm được sao?
Đúng là gạt người!
Sao người nước Z không nói luôn là phi hành gia của bọn họ đã thành công đặt chân lên mặt trời luôn đi?
Fuck! Các người đã dập tắt được dịch bệnh Parshall từ lâu mà sao đến giờ mới nói? Mau giao phương pháp điều trị ra đây, tôi phải lập tức đưa nó đến nước Y, không thể để những người vô tội chết oan được!
Tom ra lệnh.
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân sợ toát mồ hôi, yếu ớt giải thích:
Trước đây chỉ có một bệnh nhân nhiễm virus Parshall hồi phục, nên chúng tôi không thể khẳng định là do phương pháp điều trị hiệu quả hay là cơ địa của bản thân người bệnh. Chúng tôi phải đợi đến lúc hai bệnh nhân khác hồi phục sức khỏe mới dám khẳng định hiệu quả thần kỳ của loại thuốc
Bách Dịch Tiêu
này!
Tom ngẩn ra:
Ý ông là, loại thuốc này thực sự có tác dụng?
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân gật đầu:
Đúng vậy, loại thuốc này được tạo ra bởi một vị giáo sư khoa Y của Thanh Đại, áp dụng phương pháp bào chế mà Đông y thường dùng. Sau khi thử nghiệm lâm sàng, chúng tôi có thể khẳng định với ông rằng loại thuốc này có hiệu quả rất tốt, nhưng giá thành hơi cao...
Tom xua tay, đang định nói
Chỉ cần cứu được mạng người, tiền bạc không quan trọng
, thì tò mò hỏi:
Giá cụ thể là bao nhiêu?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.