Chương 261: CUỘC ĐẤU ĐĂNG BÁO CỦA LÃO LÀNG ĐỨNG ĐẦU!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1281 chữ
- 2022-02-04 03:39:46
Thanh Đại nói Tô Hòa là trưởng khoa Y học và giáo sư ở khoa Cơ khí của Thanh Đại, vậy Đại học Thủ đô có thể nói Tô Hòa là giáo sư khoa8 Y của Đại học Thủ đô, chịu trách nhiệm giảng dạy môn
Chẩn đoán lâm sàng
cho các sinh viên chưa tốt nghiệp, hơn nữa còn biên soạn g3iáo trình
Chẩn đoán lâm sàng
hiện đang là giáo trình mới và tiên tiến nhất cả nước, cho sinh viên hệ đại học. Ngoài ra Giáo sư Tô v9à một giáo sư trẻ khoa Y Đại học Thủ đô đã triển khai một dự án nghiên cứu ung bướu, kinh phí của dự án nghiên cứu khoa học này lên đ6ến chín con số!
Thanh Đại nói Tô Hòa đã triển khai sự hợp tác giữa ba ngành Y học, Cơ khí và Ngoại ngữ, vậy Đại học Thủ đô có5 thể nói rằng tất cả các ngành của Đại học Thủ đô đều đang chuẩn bị hợp tác với Giáo sư Tô chuẩn bị cho công cuộc bồi dưỡng nhân tài liên ngành, tích cực bồi dưỡng phần tử trí thứ cao cấp cho quốc gia.
Đầu năm nay hộ gia đình nào có được một cái mười nghìn tệ sẽ được mọi người hâm mộ lẫn ghen tị thật lâu, vậy mà một mình Tô Hòa đã có mười nghìn cái mười nghìn?
Bà cụ Lý bị sự miêu tả của Tô Kiến Quốc làm cho sợ đến mức không khép cằm lại được, bà đập đập cánh tay Lý Vệ Quân, hỏi:
Vệ Quân, mỗi ngày Kiến Thiết nhà mình kiếm được bao nhiêu tiền?
Lý Vệ Quân tính toán:
Mỗi ngày bán được hơn ba mươi tệ nhưng trời nóng nên có vài món không bán được, bắt đầu hư rồi, trừ cho tiền vốn mỗi ngày mua thức ăn thì tiền lời sẽ khoảng phân nửa, nhưng mà con và dượng nó mỗi ngày đều giúp đỡ nên cũng được chia một ít, cho nên mỗi ngày Kiến Thiết sẽ kiếm được khoảng bảy tám tệ đó!
Máy tính nhỏ trong lòng bà cụ Lý vang lên lạch cạch nhưng mà dù sao bà cũng không được đi học chính thức, cho dù có được học lớp xóa nạn mù chữ thì cùng lắm chỉ tính được phép cộng trừ trong vòng mười số thôi, ngoài mười số bà sẽ choáng váng. Bà lẩm nhẩm một lúc lâu sau, đầu đau như sắp nổ tung nên đành bỏ cuộc, nói với Tô Kiến Quốc:
Kiến Quốc, trong mấy người chúng ta thì con là người tính toán giỏi nhất, con tính giúp mẹ, Kiến Thiết phải bán đồ luộc bao lâu mới có thể kiếm được số tiền này của con bé Hòa!
Tất nhiên, Lý Vệ Quân cũng không có thói quen đọc báo.
Khoảng thời gian gần đây, Lý Kiến Thiết phát hiện bỗng dưng dượng anh cực kỳ thích đọc báo, đặc biệt là
Nhật báo Thủ Đô
và
Nhật báo Nhân Dân
, mỗi lần Tô Kiến Quốc cầm tới là đọc đi đọc lại mấy lần, hơn nữa cũng không phải đọc hết tờ báo mà chỉ đọc một phần nhỏ, đọc tới đọc lui, thậm chí còn cắt một vài phần trên tờ báo, mua quyển vở và keo dán những phần đã cắt ra lên vở. Buổi tối sau khi dọn quán, Tô Kiến Quốc còn cẩn thận mang quyển vở đó về nhà đọc cho Lý Thục Phân và những người khác nghe.
Sau khi Lý Kiến Thiết biết dượng mình có thói quen này thì ngay hôm sau đã nói với người đưa báo, đặt hết tất cả các loại báo có thể đặt, dù sao tiền mua báo cũng không bao nhiêu nhưng Tô Hòa đã dạy anh cách mở cửa hàng món luộc Quan Đông!
Lý Kiến Thiết là một người có lương tâm, mỗi khi Tô Kiến Quốc đọc báo, anh sẽ rót một tách trà nóng cho ông, thậm chí đến bố ruột anh là Lý Vệ Quân cũng chưa bao giờ được hưởng thụ quyền lợi này.
...
Cách đây mấy năm, Tô Kiến Quốc đã được học ở lớp xóa nạn mù chữ nên dù không biết được nhiều chữ lắm nhưng cũng không đến mức thất học, bây giờ ông còn được hai trường đại học đứng đầu cả nước là Thanh Đại và Đại học Thủ đô bao vây, ảnh hưởng sâu sắc bởi phong cách học tập mạnh mẽ nên đã mua một quyển từ điển Tân Hoa, lúc quán món luộc Quan Đông không đông khách sẽ lật xem, còn có thói quen đọc báo.
Tô Kiến Quốc đang ngồi dưới gốc táo, dùng tiếng địa phương tỉnh X trộn lẫn với tiếng phổ thông đọc tiếp:
Giáo sư Tô Hòa là tấm gương nghiên cứu khoa học của Khoa Y Đại học Thủ đô chúng tôi, được nhà nước đánh giá cao, kinh phí tài trợ cho hạng mục nghiên cứu khoa học của cô ấy lên đến chín con số!
Bà Lý vui vẻ hỏi:
Chín con số là bao nhiêu tiền?
Nói tóm lại, Đại học Thủ đô chưa bao giờ thua trong việc chơi chữ!
Cho dù Thanh Đại nói thế nào, Đại học Thủ đô đều có thể nghĩ ra các biện pháp đối phó. Hôm nay bạn đăng trên
Nhật báo Nhân Dân
, ngày mai tôi sẽ tuyên truyền trên các tờ báo trọng điểm của các tỉnh trên cả nước, bạn hát xong đến tôi lên sân khấu, nhộn nhịp quá.
Giáo sư Tô Hòa là giảng viên ưu tú của Thanh Đại chúng tôi, là giáo viên mẫu mực của Thanh Đại...
Lý Kiến Thiết nhướn mày, có vẻ như anh đã đoán được gì đó.
Mỗi ngày sau khi dọn quán xong Lý Kiến Thiết đã mệt không chịu nổi, về đến nhà rửa mặt, vừa nằm lên giường là ngủ ngay nên không biết mỗi ngày Tô Kiến Quốc đã đọc cho người trong nhà nghe cái gì.
Kết quả là hôm nay, sự tò mò đã chiến thắng cơn buồn ngủ, anh lặng lẽ đi đến cửa sổ, nghe Tô Kiến Quốc ngồi dưới gốc táo già trong vườn đọc báo cho Lý Thục Phân, Miêu Xảo Trân, bà cụ Lý và Lý Vệ Quân nghe!
Mọi người không biết ý nghĩa của kinh phí tài trợ nghiên cứu khoa học nên còn tưởng rằng tất cả chỗ tiền này đều là tiền Tô Hòa kiếm được nên hận không thể bảo Tô Hòa đi mua Cố Cung ngay.
Lý Kiến Thiết không thể nghe thêm nữa, đẩy cửa đi ra:
Tối rồi mà mọi người chưa chịu ngủ, ngồi đây tính toán làm gì? Bà ngoại, chẳng lẽ bà còn mơ cháu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn con bé Hòa hả... Con bé Hòa làm việc ở Thanh Đại và Đại học Thủ đô, tiền lương một người đã bằng năm người, cháu không kiếm được tiền như người ta đâu!
Câu hỏi này làm mọi người đều ngơ ngác, may mà trong khoảng thời gian gần đây Tô Kiến Quốc đang
học hành chăm chỉ
nên ông đếm ngón tay tính cho mọi người nghe:
Mười tệ là một số không, một trăm tệ là hai số không, một nghìn tệ là ba số không, mười nghìn tệ là bốn số không, chín con số thì sẽ gồm tám số không cho nên kinh phí tài trợ nghiên cứu khoa học cho con bé Hòa là mười nghìn cái mười nghìn!
Mười nghìn cái mười nghìn!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.