Chương 310: Phát biểu ở đại học khoa học kỹ thuật quốc phòng



Ban nãy Hiệu trưởng Chử nói tôi có rất nhiều điểm sáng, tôi cảm thấy nếu như muốn hiểu tôi, ý tôi là hiểu con người tôi thì các bạn phải hiểu 8tính cách và nói ra được những điểm không sáng của tôi. Ví dụ như tôi là người cực kỳ bao che khuyết điểm, tính tình nóng nảy, không dễ trêu..3.


Thấy có người khẽ thì thầm, Tô Hòa nói một cách thản nhiên:
Tính cách của tôi là vậy, có người khen tôi thẳng thắn, có người lại m9ắng tôi ỷ mạnh hiếp yếu, tôi sẽ không so đo những chuyện đó nhưng mà những người mắng tôi ỷ mạnh hiếp yếu đã nằm trong sổ đen của tôi từ lâu.
6

Vì để chứng minh độ tin cậy những lời mình đã nói, Tô Hòa còn cố ý lấy một quyển sổ được bọc bằng bìa cứng màu đen trong chiếc túi cô5 mang theo ra để mọi người xem, cô vẫy vẫy quyển sổ vài lần rồi mới cất lại vào túi.

Cho dù tiếp theo bạn chuẩn bị tìm việc làm hay tiếp tục nghiên cứu sinh thì đều cần giữ vững thái độ học suốt đời. Nếu bạn không giữ vững thái độ đó, vậy có thể bây giờ bạn là một người ưu tú trong ngành, nhưng năm năm sau, mười năm sau, bạn sẽ bị thế giới này đào thải, cuộc sống tàn khốc thế đấy.


Hơn nữa các bạn cũng đừng quá quan trọng tấm bằng tốt nghiệp mà hôm nay các bạn đã được nhận, bởi vì có thể vài năm sau nữa, người đánh bại bạn sẽ là sinh viên cũng tốt nghiệp từ Trường Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng. Họ vào trường muộn hơn các bạn, nhìn như thiệt thòi về mặt tuổi tác nhưng thực tế họ lại dễ dàng hệ thống lại những kiến thức mới trong ngành, đây là ưu thế mà bạn có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp.


Học cách tự rèn luyện bản thân, phải là một người tỉnh táo từng phút từng giây để đảm bảo bản thân không phạm sai lầm được suy trì ở mức độ cao nhất. Không được cho rằng việc xấu rất nhỏ nên làm, không được cho rằng việc thiện rất nhỏ nên không làm, đây là những điều tôi muốn nói với sinh viên tốt nghiệp. Ngoài những lời này ra, bởi vì các bạn là sinh viên Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng nên tôi muốn tặng các bạn một câu: Lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ.

Cô rất muốn nhét chiếc micro vào miệng hiệu trưởng.
Nhưng hàng nghìn mái đầu đang nhìn chằm chằm vào cô nên chắc chắn cô sẽ không làm bất kỳ hành động không thích hợp nào. Cô chỉ vừa mỉm cười vừa nhân lúc mọi người không chú ý rút dây micro của Hiệu trưởng ra, sau đó vờ như không có chuyện gì, phát biểu tiếp.

Từ lần đầu tiên các bạn bước chân vào cổng trường Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng, các bạn đã nên biết nhiệm vụ và sứ mệnh của mình - Cống hiến cả đời cho sự nghiệp quốc phòng đất nước! Quốc phòng là một ngành học có mức độ nguy hiểm cao, đặc biệt là những bạn chuẩn bị bước ra tiền tuyến, các bạn phải chuẩn bị tâm lý thật tốt thật vững để đối phó với tất cả các tai nạn có thể xảy ra.


Ở Đại học Thủ đô tôi phụ trách công việc bảo vệ luận văn khi các sinh viên tốt nghiệp. Khi sinh viên thông qua kiểm tra đánh giá của tôi, tôi sẽ chúc các em ấy một câu
Chúc em có tương lai tươi sáng
nhưng hôm nay tôi sẽ không chúc các bạn như vậy, bởi vì tôi muốn tặng các bạn một câu chúc giản dị nhưng đúng với mong ước của các bạn hơn.
Tô Hòa trầm giọng nói trước micro:
Chúc cả đời bình an.

Vỏn vẹn năm chữ nhưng lại nặng ngàn quân. ()

Trước khi thi đại học, những gì mỗi người được tiếp xúc về cơ bản đều giống nhau nhưng sau khi bước chân vào đại học, bởi vì chọn trường học và chuyên ngành không giống nhau nên tri thức tự nhiên cũng khác đi. Về chuyên ngành của mọi người tôi cũng xin không múa rìu qua mắt thợ, hôm nay sẽ nói đến chuyện sau khi thi đậu đại học rồi, những gì tất cả mọi người đều nên học.


Học, học nữa, học mãi, học cách tự rèn luyện bản thân mình. Học, học nữa, học mãi giúp bạn bắt kịp thời đại, mãi mãi không bị bánh xe thời đại bỏ rơi, còn tự rèn luyện bản thân làm bạn tránh khỏi việc phạm sai lầm.


Từ khi các bạn lấy thân phận là một người trưởng thành bước chân vào đại học, các bạn cũng là một phần tử trưởng thành của xã hội, bạn phải chịu trách nhiệm về tất cả quyết định của mình bởi không ai sẽ gánh chịu hậu quả thay bạn.

Sau khi hắng giọng, Tô Hòa mỉm cười quay về vấn đề chính:
Vốn dĩ tôi chưa chuẩn bị lên sân khấu phát biểu bởi vì trong nhiệm vụ được giao không có mục này. Nhưng vì Hiệu trưởng Chử và ban lãnh đạo quá nồng nhiệt nên tôi cũng muốn nói cái nhìn của tôi về đại học, về sinh viên, về sinh viên sắp tốt nghiệp, mọi người hãy kiểm chứng và tham khảo, nếu như có lời nào không phải, mong mọi người tha lỗi.


Đại học chi đạo, tại minh minh đức, tại thân dân, tại chỉ vu chí thiện ().

() Mục đích của đại học là phát huy đức tính quang minh chính đại, để con người từ bỏ cái cũ sáng tạo cái mới, để con người đạt đến cảnh giới hoàn thiện nhất.

Tôi thấy có bạn đang tỏ vẻ khinh thường, có lẽ cảm thấy rằng câu nói này quá lý tưởng nhưng tôi muốn nói, yêu cầu lý tưởng này là sứ mệnh Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng giao cho các bạn. Có một điều các bạn có thể yên tâm, nếu các bạn cống hiến cho xã hội thì nhất định xã hội sẽ không xử tệ với các bạn. Nếu xã hội đối xử tệ với các bạn, các bạn có thể đến thủ đô tìm tôi, tôi sẽ lấy lại công bằng cho các bạn.

Hiệu trưởng Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng tận dụng mọi khoảnh khắc, vui tươi hớn hở nói:
Các em sinh viên hãy nhớ thật kỹ nhé, đây chính là lời hứa Giáo sư Tô dành cho các em. Nhìn có vẻ như lời hứa gió bay nhưng thật ra còn đáng quý hơn cả vàng!

Tô Hòa:
...

() Đơn vị trọng lượng thời xưa của Trung Quốc, 30 cân là một quân.

Năm chữ Tô Hòa nói đã chạm đến trái tim làm đáy lòng của mọi người ở đây đều gợn sóng. Có rất nhiều sinh viên dưới bục đã rơi nước mắt, có người đỏ hốc mắt, có người rưng rưng vỗ tay, có người bề ngoài thì bình tĩnh nhưng lòng đã run lên từng cơn.


Các bạn là sinh viên bước ra từ trường Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng thì phải làm Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng hãnh diện, phải bảo vệ hàng ngàn gia đình ở nước Z. Nhưng cũng mong các bạn đừng quên sau lưng các bạn là gia đình, các bạn là trụ cột của gia đình nhỏ đó. Cha mẹ người thân cực khổ nuôi các bạn ăn học đến ngày nay, mong các bạn có thể lớn lên thành tài, món quà đáp lễ mà các bạn dành tặng cho người thân phải là cuộc sống tốt đẹp và vinh dự, vẻ vang chứ không phải một khối xác lạnh băng hay là một hũ tro nho nhỏ.



Công việc càng nguy hiểm thì càng phải tỉnh táo, càng phải không sợ hãi trước khó khăn. Lần này tôi đến Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng sẽ cố gắng hết sức bào chế ra những loại thuộc tốt hơn cung cấp cho quân đội, cố gắng hết sức giảm thiểu lo lắng của các bạn. Nếu như có thể, tôi sẽ đích thân dạy dỗ một nhóm bác sĩ quân đội để họ bảo vệ sinh mạng các bạn!


Tô Hòa nhìn thoáng qua Hiệu trưởng Chử đang dở khóc dở cười, học theo cách nói của Hiệu trưởng Chử:
Nhớ kỹ nha, đây là lời hứa thứ ba tôi tặng cho mọi người đó.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.