Chương 343: Nghi ngờ... mang thai!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1326 chữ
- 2022-02-04 03:41:48
A, em nói về phần mềm này sao? Em cũng biết, một thời gian trước tôi vẫn luôn ở trong văn phòng mân mê máy tính mà. Lúc đó tôi 8mới học được kiến thức chuyên nghiệp được mấy ngày, cảm thấy khi máy tính xử lý số liệu cũng có thể dễ dàng hơn, cho nên tôi ti3ện tay tạo ra phần mềm này, tôi cảm thấy khá ổn, có thể giảm bớt rất nhiều thời gian để tính toán và phân tích số liệu. Nếu em 9cần dùng máy tính thì cứ tới đây mà dùng, những phần mềm khác em cũng có thể tự mình tìm tòi sử dụng. Sau này khi Thành phố Tươ6ng Lai xây dựng xong thì máy tính chính là tiêu chuẩn thấp nhất dành cho tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học. Thế nhưng trong 5thời gian ngắn sắp tới, những phần mềm này chắc chắn sẽ không phổ cập cho tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học, em hãy làm ra thêm nhiều sản phẩm nghiên cứu khoa học đi, chờ lúc tốt nghiệp nghiên cứu sinh thì tôi sẽ xin giúp em ở lại trường dạy học.
Trước đây Tô Hòa chưa hứa hẹn với Bành Cẩm Trình điều này, là bởi vì cô vẫn không biết trình độ nghiên cứu khoa học và sự cố gắng của Bành Cẩm Trình là như thế nào. Thế nhưng hiện tại Bành Cẩm Trình đã dựa vào một bản luận văn quốc tế cao cấp chứng minh trình độ nghiên cứu khoa học của bản thân mình rồi, cho nên Tô Hòa cũng muốn giúp cậu ta một tay.
Mà trước khi đi tới Princeton, Tô Hòa còn chuẩn bị làm xong việc mà Giáo sư Vương Bồi Phong của khoa Ngoại ngữ nhờ cô làm, nếu không thì cô sẽ chịu tiếng xấu là không biết giữ lời hứa.
Cuối cùng, cô còn phải đi tới Ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia để hỏi xem nhiệm vụ của Tần Nguyên là gì mà phải tới tỉnh Xuyên Thục, tại sao sợi dây đỏ lại cảnh báo một cách đột ngột?
Bành Cẩm Trình hiểu rất rõ, nếu như cậu vẫn ở trong nhóm của giáo sư Vương Phù thì cậu tuyệt đối sẽ không thể tiếp cận chiếc máy tính dùng để phân tích số liệu này của Tô Hòa, cũng không thể tạo ra được một bản luận văn xuất sắc trong thời gian nghỉ hè, càng không thể có khả năng có thể ở lại trường dạy học sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh.
Mà tất cả những thứ này, đều là Tô Hòa đưa cho cậu.
...
Trở lại biệt thự, việc làm đầu tiên của Tô Hòa là ngồi xuống điều hòa hơi thở, giúp tinh khí thần của bản thân trở về trạng thái tốt nhất, sau đó cô mới dọn phòng.
Tô Hòa để mặc Bành Cẩm Trình đang vui vẻ ở trong phòng thí nghiệm có máy tính này, còn dặn cậu sau khi dùng xong máy tính thì phải nhớ ngắt nguồn điện. Sau đó, cô mới trở về biệt thự tại Đại học Thủ Đô nghỉ ngơi. Ngày mai là ngày ký hiệp định với nước Y để cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc trở về với tổ quốc, ông Tiêu còn cố ý sai người tới thông báo để cô có thể tới ủng hộ nên cô cũng phải chuẩn bị từ sớm.
Ngay cả Tô Hòa cũng không ngờ rằng lời nói vô tâm hôm nay của mình lại trở thành động lực và nền móng vững chắc đầu tiên của chuyên gia học thuật
Bành Cẩm Trình
trên con đường nghiên cứu khoa học.
Nhìn lại căn phòng trưng bày rất nhiều đồ vật nhỏ, Tô Hòa mỉm cười. Lần trước, dưới sự xúc động này mà cô đã đăng ký kết hôn với Tần Nguyên, thế nhưng cô cũng không khó chịu. Trải qua vài lần nói chuyện thẳng thắn và chia sẻ sâu sắc thì hai người đã có một cuộc sống như là một đôi vợ chồng lâu năm rồi vậy, hiện tại mới xa nhau không bao lâu thì cô đã cảm thấy lo lắng cho Tần Nguyên rồi... Nói thật, chuyện này chưa từng có trước khi kết hôn.
Con đi ngàn dặm mẹ lo lắng, có vẻ như mình đã coi anh ấy là một đứa nhỏ ngốc rồi...
Tô Hòa đương nhiên sẽ không thừa nhận mình đang lo lắng cho chồng nên mới nghĩ như vậy, tiện thể thay đổi cách xưng hô luôn.
Bành Cẩm Trình cúi đầu thật sâu, nói lời cảm ơn từ tận đáy lòng:
Cám ơn Giáo sư Tô!
Trong quá trình soạn thảo và sửa đi chữa lại luận văn, Bành Cẩm Trình đã biết được con đường mình muốn đi là gì, trong đầu cũng xuất hiện rất nhiều đề tài nghiên cứu khoa hoc, cậu tin tưởng mình chỉ cần kiên trì tiếp tục thì chắc chắn sẽ tim được con đường nghiên cứu khoa học thuộc về mình. Trong khi đó, sự trợ giúp của Tô Hòa dành cho cậu không chỉ giúp cậu soạn thảo ra một bản luận văn xuất sắc mà còn cung cấp đủ tài chính và công cụ nghiên cứu rất tiên tiến để cậu nghiên cứu khoa học.
Nghĩ tới Tần Nguyên, trên mặt Tô Hòa nở một nụ cười nhẹ, thế nhưng sau đó một giây, hô hấp của cô ngừng lại, tay phải của cô theo bản năng sờ lấy cổ tay trái, sau một lát, nét mặt của cô thể hiện sự dở khóc dở cười.
Cô làm việc bận rộn tại Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng và Học viện Không quân rất nhiều ngày, thậm chí ngay cả
bà dì
của mình không tới đúng giờ cũng không quan tâm, những mà bây giờ khi nghĩ tới thì phát hiện
bà dì
đã quá cả nửa tháng so với bình thường rồi mà vẫn chưa tới. Vì thế, cô tự bắt mạch cho mình thì đúng là có một bất ngờ không nhỏ.
Mạch tượng chồng chéo phức tạp, nhảy lên mạnh mẽ, đây chính là dấu hiệu đang mang thai!
Tô Hòa dùng ngay Dược Linh để ở phần bụng, dùng Dược Linh để soi sinh mạng nho nhỏ đang ở trong tử cung thì lại kinh ngạc thêm lần nữa.
Thời tiết của thủ đô khá khô nên có không ít bụi. Mặc dù trước khi đi, Tần Nguyên cũng đã dọn phòng một lần rồi nhưng dù sao cũng cách đây vài ngày rồi, vì thế vẫn có rất nhiều bụi tích lại. Tô Hòa giặt sạch một cái khăn lau rồi vừa suy nghĩ sau đó mình cần làm cái gì, vừa quét dọn, chờ tới lúc cô sắp xếp tất cả công việc mình cần làm một cách rõ ràng thì cũng là lúc căn phòng đã sạch sẽ tinh tươm.
Sau khi cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc trở về với chính phủ, cô còn phải đến Thanh Đại tìm Trưởng khoa của Khoa Kiến trúc và Khoa Xây dựng rồi giao cho họ việc tổ chức Đại hội Kiến trúc sư lần đầu tiên. Thời gian của cô không cho phép cô ở lại nước Z tham dự sự kiện này, cô còn phải tới Princeton tham dự hội nghị khởi xướng
Học báo lý luận cơ khí
, cũng cần viết một bản báo cáo về hội nghị học thuật này.
Một cây mầm đậu nhỏ, hai mầm đậu nhỏ, ba mầm đậu nhỏ... Sau khi Tô Hòa đếm rõ ràng thì dùng Dược Linh bao phủ cả ba sinh mạng nho nhỏ này lại một cách cẩn thận, nuôi dưỡng chúng nó, tâm trạng của cô trở nên hơi phức tạp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.