Chương 376: Tôi muốn tăng chỉ tiêu xét tuyển!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1397 chữ
- 2022-02-04 03:42:51
Bành Cẩm Trình ngượng ngùng gãi đầu:
Hai bài luận văn khác em viết lúc ở trong nhóm đề tài của giáo sư Vương Phù dạo trước. Lúc đó e8m gửi bài cho mấy tập san trong nước song bị từ chối vì nội dung thiếu sáng tạo, nhưng mà em lại cảm thấy mình viết rất tốt. Sau khi3 học kiến thức nghiên cứu liên ngành, em bổ sung thêm một số kiến thức toán học vào bài luận văn, sau đó lại xử lý số liệu thu được 9sau thí nghiệm bằng máy tính rồi thử gửi đến
Tạp chí Lý luận Cơ khí
. Ban đầu em còn tưởng không có nhiều hi vọng, ai ngờ xét duyệt6 một lần là qua luôn!
Sau khi nói xong, Bành Cẩm Trình mới nhận ra hình như mình làm vậy không hợp lý lắm. Cậu sợ Tô Hòa tứ5c giận, bèn vội lên tiếng giải thích với cô:
Giáo sư Tô, không phải em cố tình giấu giếm không cho cô xem luận văn đâu, mà là em cảm thấy chất lượng của hai bài luận văn đó rất bình thường, tuy em đã sử dụng kiến thức nghiên cứu liên ngành chỉnh sửa lại nhưng em vẫn cảm thấy khả năng được đăng không lớn, trong khi đó cô lại đang bận việc thành phố Tương Lai, em nghĩ rằng mình không nên quấy rầy cô nên tự gửi bài thử xem, nhân tiện kiểm tra coi phương pháp nghiên cứu liên ngành của mình có đúng đắn hay không...
Bành Cẩm Trình ngạc nhiên suýt rớt cằm:
Hai mươi ạ?
Tô Hòa gật đầu rồi lại lập tức lắc đầu:
Cô cảm thấy hai mươi vẫn còn ít đấy, dù sao cô cũng chẳng thiếu kinh phí nghiên cứu khoa học. Các em một là lên lớp, hai là làm nghiên cứu khoa học, ba là viết luận văn, không có nhiều vấn đề cần cô chỉ dẫn, cùng lắm là cô vạch ra một phương hướng rồi cấp đủ kinh phí thí nghiệm cho các em là được. Bây giờ có em dẫn dắt sinh viên giúp cô, cô cảm thấy có thể bảo Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh năm nay lấy chỉ tiêu đào tạo ba mươi người cho cô!
Haiz...
Tô Hòa thở dài, vừa dùng ánh mắt như mẹ hiền nhìn Bành Cẩm Trình vừa nói với vẻ mặt chân thành:
Bành Cẩm Trình à, em đã học được bản lĩnh nghiên cứu liên ngành từ cô, có thể làm nghiên cứu độc lập rồi đó!
Trong lòng Bành Cẩm Trình giật thót, cứ tưởng là Tô Hòa muốn cậu xuất sư nên vội vàng giải thích:
Giáo sư Tô, thật sự không phải em không tôn trọng ý của cô đâu, tại em thấy thời gian đó cô bận quá... Em còn định tiếp tục học tiến sĩ với cô nữa! Cô tuyệt đối đừng đuổi em!
Nhà nước bồi dưỡng được nhiều sinh viên ưu tú như vậy đâu phải chuyện dễ dàng gì...
Nhưng cô ấy đau lòng cũng vô dụng thôi, những sinh viên này chỉ muốn học nghiên cứu sinh với Tô Hòa, không muốn đi theo các giảng viên khác. Thế nhưng chỉ tiêu Tô Hòa đặt ra không nhiều lắm, mà thành tích của bọn họ không địch lại những sinh viên khác, vậy coi như chỉ có thể nói rằng bọn họ không được học lên tất cả đều là do ý trời.
Đúng lúc này, Tô Hòa vội vàng xông vào văn phòng Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh như giẫm lên Phong Hỏa Luân, vừa vào cửa đã hỏi luôn:
Công tác xét tuyển nghiên cứu sinh năm nay đã xong chưa? Nếu chưa thì tôi có thể xin tăng chỉ tiêu xét tuyển không?
Cán bộ Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh ngẩng phắt đầu, còn tưởng là mình nghe nhầm:
Giáo sư Tô, cô nói gì cơ?
Tô Hòa thuộc tuýp người đã nói là làm ngay. Không đợi Bành Cẩm Trình lên tiếng, cô đã chạy đến Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh tạo thêm việc làm cho cán bộ Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh vốn đang bận đến chân không chạm đất.
Giờ đang là lúc công tác xét tuyển nghiên cứu sinh đã kết thúc, sắp chuyển phát nhanh thư thông báo trúng tuyển qua đường bưu điện đến các tỉnh thành. Cán bộ Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh nhìn hàng dài sinh viên điền tên Tô Hòa, lại liếc nhìn năm chỉ tiêu Tô Hòa đặt ra trước đó, trái tim đau thắt từng cơn!
Cô ấy đã thống kê chi tiết, tổng cộng có hơn ba mươi sinh viên xuất sắc báo danh làm nghiên cứu sinh của Tô Hòa. Trong những sinh viên này, có người đến từ khoa Cơ khí Thanh Đại, còn có người đến từ Đại học Công nghệ Kỹ thuật Thủ đô, có người đến từ Đại học Hàng không Vũ trụ, có người đến từ Đại học Giao thông U Đô, cũng có người đến từ Đại học Kim Lăng Tô Nam... Những sinh viên này không chỉ có thành tích thi cử tốt mà tính cách cũng cực kỳ cố chấp, mặc dù có tới ba nguyện vọng nhưng hầu như ai cũng chỉ điền nguyện vọng một, lại còn đánh dấu tích (√) vào dòng
Không đồng ý với bất kỳ sự điều chỉnh nào
.
Vừa nghĩ tới khả năng có hai mươi mấy gần ba mươi nghiên cứu sinh xuất sắc không được học lên vì chỉ tiêu Tô Hòa đặt ra không nhiều, cán bộ xét tuyển nghiên cứu sinh cực kỳ xót xa.
Sắc mặt Tô Hòa trở nên kỳ lạ:
Cô đuổi em làm gì? Khó khăn lắm mới bồi dưỡng được một người có thể làm nghiên cưu độc lập, cô còn trông chờ em gánh bớt áp lực giúp cô đó! Thế này nhé, cô giao cho em dẫn dắt nghiên cứu sinh cô thu nhận ở Khoa Cơ khí năm nay, nếu em cảm thấy không rõ chỗ nào thì đến hỏi cô.
Tô Hòa nói xong lại cảm khái:
Ban đầu cô còn lo lắng vấn đề tuyển sinh của khoa Y Thanh Đại. Cô vừa phải lo tuyển sinh của khoa Y Thanh Đại, lại còn phải tuyển sinh khoa Cơ khí, chắc là cô bận tối tăm mặt mũi luôn! Em đã có khả năng làm nghiên cứu khoa học độc lập thì cô yên tâm rồi. Cô định tuyển chọn và dẫn dắt hai mươi nghiên cứu sinh khoa Cơ khí. Chắc chắn là trong giai đoạn đầu xây dựng thành phố Tương Lai sẽ có rất nhiều hạng mục, nhiều người mới, tiện làm việc.
Bành Cẩm Trình:
...
Sao sự việc lại phát triển theo chiều hướng này thế?
Tô Hòa thấy Bành Cẩm Trình lặng thinh không nói gì bèn nhíu mày hỏi:
Ba mươi sinh viên vẫn ít à? Hay là năm mươi nhé! Cô sẽ xin khoa Cơ khí bên này mấy phòng làm việc, tiện thể xin mấy cái bàn làm việc luôn. Khi sắp xếp cho mọi người, mỗi người sẽ phụ trách phương hướng nghiên cứu khác nhau, đến lúc đó những người cùng một cán bộ hướng dẫn có thể nghiên cứu liên ngành, trao đổi với nhau về quan điểm học thuật luận chứng... Cô cảm thấy ý tưởng này hay đấy, phải mau chóng dặn dò Ban Xét tuyển nghiên cứu sinh năm nay tuyển thêm nhiều nghiên cứu sinh một chút!
Tô Hòa đáp:
Tôi hỏi là tôi có thể xin tăng chỉ tiêu tuyển sinh không? Năm nay trong tay tôi có rất nhiều đề tài nên muốn tuyển nhiều sinh viên một chút.
Cô cán bộ kia mừng như nhặt được vàng, lập tức lấy một xấp bảng điểm vừa mới cất vào túi hồ sơ ra, sau đó hỏi Tô Hòa với vẻ chờ mong:
Cô muốn tuyển bao nhiêu cũng được, nhà nước không hạn chế về mặt này. Giáo sư Tô, cô nói xem cô muốn tuyển bao nhiêu sinh viên? Bây giờ tôi sẽ chọn lọc hồ sơ thí sinh cho cô, nhất định sẽ tuyển những người ưu tú trong những người ưu tú!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.