Chương 423: Tuyệt chiêu chữa trị ung bướu!


Các bác sĩ khác nhìn mà ghen tỵ với mối quan hệ này của Hạ Tuấn, trong lòng ngập đầy vị chua.

Thật là tiếc hận! Vì sao họ không8 có ông nội là bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy cơ chứ?
...
Hạ Tuấn đứng cạnh Tô Hòa, tai đỏ bừng lên, vừa chỉ vào bà cụ trên giường bệnh vừa lý nhí nói vớ9i cô:
Giáo sư Tô, hay là cô chữa trị cho bệnh nhân trước đi, đừng để bà cụ chờ lâu quá!

Lòng hâm mộ khiến khuôn mặt người ta vặn vẹo!
Lòng ghen tỵ làm người 3ta trở nên xấu xí!
Ô Mai Hoàn: tên một loại thuốc viên Đông y, dùng để điều trị kiết lị, đau đầu, nôn mửa, tay chân bị lạnh.
Hạ Tuấn thoáng sững sờ, quả thật anh không biết vấn đề này.
Tô Hòa dời mắt nhưng vẫn muốn kiểm t6ra đánh giá Hạ Tuấn. Cô hỏi anh:
Anh là cháu trai của ông cụ Hạ, vậy tôi không nhắc lại những kiến thức trong sách cổ nữa. Lát nữa lú5c nào cần dùng đến thì anh nói thay tôi để tôi xem ông cụ Hạ dạy anh như thế nào.

Khuôn mặt Hạ Tuấn lập tức nhăn lại như mướp đắng, các bác sĩ khác bắt đầu thấp giọng cười.
Tô Hòa giơ ngón tay khen ngợi:
Đúng là câu này. Trong ‘Tố vấn’, câu này chỉ cách chữa trị bệnh quyết âm, một chứng bệnh cảm lạnh do cơ thể nhiễm lạnh. Mà cách chữa trị bệnh quyết âm trong ‘Tố vấn’ là dùng Ô Mai Hoàn để phục hồi dương khí. Hạ Tuấn, vậy tôi lại hỏi anh, tại sao cần dùng thuốc viên để khôi phục nguyên khí mà không dùng thuốc thang thường dùng?

Bệnh quyết âm: là giai đoạn cuối của bệnh cảm lạnh. Triệu chứng là tay chân vừa nóng vừa lạnh, kiết lị, nôn mửa, miệng khát họng khô.
Tô Hòa nói:
Tôi sẽ giảng giải những nội dung quan trọng về việc chữa trị ung thư và lối tư duy điều trị cơ bản, lồng ghép vào ca bệnh này. Mọi người nghe đến nội dung mình cảm thấy có ích thì ghi lại chứ không cần phải ghi hết toàn bộ, bởi vì tôi sẽ nói khá nhanh, chắc là mọi người không ghi hết được đâu. Mà cũng không cần phải ghi lại tất cả mọi thứ, hiểu mới là quan trọng nhất. Hạ Tuấn, tôi hỏi anh, trong ‘Tố vấn’ chương ‘Huyết khí hình chí’ có viết: ‘Phàm quyết lợi giả, đương bất năng thực, kim phản năng thực giả’, vế sau là gì?

Hạ Tuấn vừa mới cầm bút, chưa kịp viết chữ nào đã bị Tô Hòa điểm danh, trong lòng lập tức căng thẳng, vội vắt óc nhớ lại y thuật đã được học từ nhỏ. Sau một hồi lục lọi trong ký ức, cuối cùng anh ấy cũng có ấn tượng mơ hồ, trả lời với vẻ không chắc chắn:
Tôi nhớ hình như là ‘khủng vi trừ trung, thực dĩ tác bính, bất phát nhiệt giả, tri vị khí thượng tại, tất dũ’, không biết có đúng không?

Anh cho rằng dù là thuốc viên hay thuốc thang đều làm từ những dược liệu đó, bệnh nhân uống hết vào bụng lại không chữa khỏi bệnh được ư?

Vì vậy Hạ Tuấn thật sự không rõ Ô Mai Hoàn và Ô Mai Thang có gì khác biệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.