Chương 475: Lâu vậy mới gọi điện


Bọn họ càng phải tạo đảo!

Mấy ngày nay, tâm trạng của ông Tiêu vô cùng tốt, cuộc khủng hoảng trước kia cứ lởn vởn trong đầu ông cuối cù8ng cũng giải quyết xong. Với kế sách không cần đánh cũng khiến địch khuất phục như này, vùng biển quốc gia tự nhiên lại có thêm nhiều đảo như 3vậy, bất kể là đối với an ninh quốc gia hay ổn định ngư dân thì những hòn đảo đó đều có vai trò vô cùng quan trọng. Điều đó đã giải quyết ngọn9 lửa cháy tới chân ông.
Có lẽ nước M đã đánh giá quá cao nhà vô địch mà mình tìm được. Từ khi nước Z bắt đầu xây đảo trong lãnh hải, người đứng đầu của Bảo Đảo, Đỗ Lai, không có một ngày được yên giấc.
Tuy rằng nước Z không hề động đến Bảo Đảo, nhưng người ta lại đã tạo một loạt các đảo xung quanh nó. Trong đó, hạm đội không ngừng lui tới, các trang bị cũng được bày bố rất nhiều… Đỗ Lai thật sự hoảng sợ.
Không phải ông sợ rằng nước Z sẽ làm điều mất lý trí nào đó với Bảo Đảo, bởi vì ông biết nước Z luôn coi người của Bảo Đảo là đồng bào của mình. Thế nhưng… bởi vì khuynh hướng thân M mấy năm qua quá rõ ràng, ông sợ một ngày nào đó đang ngủ thì bản thân mình bị bắt đi, sau đó có khi còn chẳng được thấy mặt trời ngày mai.
Ngoại trừ an toàn của mình và người thân, Đỗ Lai cũng lo lắng về sự sụp đổ của nền sản xuất và kinh tế trên đảo hiện nay.
Mặc dù nói rằng quyết định đó cũng là lẽ thường tình, dù sao thì sức mạnh hai nước quả thật có chênh lệch, nhưng vừa nghĩ đến bản thân đối xử tốt với những quốc gia đó tới mức móc tim móc phổi, tuy rằng không thể nói là không có mục đích gì nhưng những viện trợ cho những quốc gia đó là có thật. Mình thì chân thành giúp họ tìm lối thoát, xây dựng nền móng nhưng cuối cùng lại nhận được sự phản bội, điều này khiến ông Tiêu không thoải mái chút nào.
Có điều, sự khó chịu này so với sự tiếp ứng của rất nhiều quốc gia khác thì chẳng khác nào hạt mưa phùn.
Trước đó, ông Tiêu còn đang lo rằng mớ rắc rối do quốc gia ở bán cầu bên kia tạo ra sẽ khiến bản thân rơi vào 6thế bị động, nhưng không ngờ rằng nước Y lại đến dẫn đầu để mở ra một đoạn lịch sử chính trị đẹp đến thế. Một đất nước mà trước kia ông chưa t5ừng suy nghĩ tới lại biến thành đồng minh tiếp ứng đầu tiên.
Trong một thoáng, ông Tiêu cũng không nghĩ ra vì sao những nước khác lại quyết định nhanh chóng đến thế, cuối cùng chỉ có thể đổ do
đắc đạo thì nhiều người giúp đỡ, thất bại thì chẳng ai nói cho
mà thôi.
Hạm đội của người ta cứ đi tới đi lui cả ngày trước cửa nhà mình khiến ngư dân không dám ra biển bắt cá, mà ngành sản xuất ngư nghiệp chiếm tỉ trọng rất lớn trong nền kinh tế của Bảo Đảo. Bây giờ ngư dân không có thu nhập, nên tốc độ tăng trưởng của các nhân tố không ổn định của Bảo Đảo hiện đang ở mức chậm đến nỗi dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
Ngoài ngành đánh bắt thủy hải sản chịu ảnh hưởng còn có rất nhiều nhược điểm bị bộc lộ trong lần phong tỏa này, ví dụ như thực trạng thiếu lương thực.
Tuy rằng nước Z phát triển hơi chậm nhưng hiện nay, khắp nơi cũng có lắp đặt điện thoại rồi. Dù chưa đến mức phổ biến ở từng nhà nhưng ít nhất mỗi làng cũng có một bộ điện thoại, đừng nói chi đến những thị xã, thành phố… So với các anh em người da đen thì phải nói cuộc sống thoải mái hơn biết bao lần.
Mọi chuyện sẽ luôn kết thúc một cách đầy bất ngờ. Khi thấy nước Z có nhiều đồng minh như vậy, đất nước ở phía bên kia đại dương cũng ngồi không yên. Họ nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, lúc thì đe dọa lúc thì hứa hẹn những món lợi nhuận siêu to khổng lồ, khiến một số quốc gia xung quanh nước Z cùng với những quốc gia chưa bắt tay với nước Z bao lâu rời đi. Thậm chí bọn họ còn không quên gửi tin tức cho gián điệp ở tại Bảo Đảo, hy vọng Bảo Đảo có thể tham gia vào bàn cờ này và cung cấp sự giúp đỡ nhất định.
Về phần vì sao họ lại đợi lâu đến vậy mới gọi điện, lý do nói ra thật sự khiến người khác dở khóc dở cười. Một là bởi vì trình độ khoa học kỹ thuật lạc hậu, không phải tất cả mọi quốc gia đều có điện thoại, hai là do hành động gần đây của một vài quốc gia khiến họ muốn gọi cho nước Z cũng không dễ dàng gì, phải khó khăn lắm mới kết nối được, quá trình đó chắc cũng có thể viết thành một bộ Tây Thiên Thỉnh Kinh gồm chín chín tám mốt kiếp nạn.
Sau khi ông Tiêu cúp máy thì không khỏi nghĩ rằng, các anh em người da đen cũng không dễ dàng gì!
Sự khó chịu trong lòng ông Tiêu nhanh chóng được giải quyết bởi những cú điện thoại từ những người bạn già ở các quốc gia thuộc châu lục xa xôi.
Họ chân thành bày tỏ lập trường của mình, chỉ cần nước Z không trở nên hung hăng và hiếu chiến như quốc gia nào đó thì bọn họ sẽ luôn là đồng minh đáng tin cậy nhất, vững chắc nhất.
Còn có một chuyện mà ông Tiêu nghĩ mãi không ra nữa. Vì sao lần này các anh em người da đen mà nước Z luôn duy trì mối quan hệ hữu nghị lại không có động tĩnh gì?
Chẳng lẽ bọn họ đã quyết định đứng cùng một chiến tuyến với đất nước bên kia đại dương?
Bảo Đảo gói gọn lại cũng chỉ có từng đó diện tích. Những năm gần đây, vì phát triển kinh tế nên nhiều nhà máy và doanh nghiệp đã được thành lập khiến đất nông nghiệp không còn lại bao nhiêu. Mà những đất nông nghiệp đó chủ yếu chỉ trồng hoa quả, có rất ít ngũ cốc, nông nghiệp chăn nuôi cũng gần như không có. Trước kia, nguồn đạm chủ yếu của Bảo Đảo là cá, nhưng bây giờ ngư nghiệp đã bị đóng cửa. Không mua được thức ăn khiến lòng người hoang mang, dân chúng ùa ra đường biểu tình yêu cầu lãnh đạo mau chóng nghĩ biện pháp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.