Chương 480: Chuẩn bị trước khi đi du học!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1410 chữ
- 2022-02-06 07:15:06
Tô Hòa nói với cậu:
Nước Y và nước D, hai quốc gia này đều rất tốt, em chọn một quốc gia đi du học đi. Tháng mười hai đi cùng cô8 đến Stockholm một chuyến, sau đó em đi thẳng qua bên kia luôn. Không cần dùng thân phận học sinh để qua đó, cứ lấy thân phận họ3c giả tham cứu trong nhóm dự án của cô mà qua, như vậy sẽ không cần đóng học phí và tiền thuê nhà, em chỉ cần mang theo tiền ăn 9là được. Tiền ăn của em sẽ do kinh phí bồi dưỡng nhân tài của nhóm dự án tài trợ.
Bất kể em muốn đến quốc gia nào, hãy6 nhớ phải làm thật tốt. Tĩnh tâm, nắm vững những kiến thức căn bản, xem xem phương pháp nghiên cứu của bọn họ như thế nào, dùng 5một năm để tích lũy cho mình, em có hiểu ý của cô không?
Bành Cẩm Trình gật đầu:
Biết ạ, quả thật em đã quá nóng vội.
Bành Cẩm Trình, chắc là em đã từng nghe rồi, hạng mục nghiên cứu khoa học chia thành hai loại là nghiên cứu dọc và nghiên cứu ngang. Loại hình nghiên cứu dọc thì em đã tiếp xúc tương đối nhiều, điểm cốt lõi của loại hình này chính là sức sáng tạo của người nghiên cứu, bất kể là sáng tạo ra một lý thuyết mới, hay là sáng tạo ra một phương pháp giải quyết vấn đề, hoặc là sáng tạo ra cách giải thích sự hiện hữu của một đồ vật... Còn loại hình nghiên cứu ngang là người nghiên cứu thực hiện sáng tạo ‘từ không tới có’.
Nghiên cứu dọc: Chương trình nghiên cứu do chính phủ hoặc các bộ ngành khoa học kỹ thuật chi tiền tài trợ.
Nghiên cứu ngang: Chủ yếu giải quyết những vấn đề thực tế liên quan đến doanh nghiệp, do doanh nghiệp tài trợ.
Mà loại hình nghiên cứu ngang phục vụ cho xí nghiệp và công xưởng, sử dụng phương pháp sẵn có và lý thuyết để giải quyết những vấn đề gặp phải trong quá trình sản xuất, có lẽ trong loại hình nghiên cứu ngang cũng tồn tại quá trình sáng tạo tương tự, nhưng thứ mà nó sáng tạo luôn không thực tế cho lắm, em có hiểu ý của cô không?
Tô Hòa hỏi Bành Cẩm Trình:
Cô phân tích sự khác biệt giữa nghiên cứu ngang và nghiên cứu dọc cho em, em suy nghĩ kỹ một chút xem bản thân muốn trở thành một kỹ sư giải quyết các vấn đề trong nghiên cứ ngang hay là thực sự yêu thích cơ khí học, muốn ghi danh mình lên lịch sử phát triển phong phú của lĩnh vực cơ khí học, tự sáng tạo lý thuyết của riêng mình?
Bành Cẩm Trình nghe mà nhiệt huyết dâng trào, không chút do dự lựa chọn cái thứ hai, cậu nói bằng giọng đầy tha thiết:
Giáo sư Tô, em thật sự rất thích cơ khí học, muốn có chút gì đó của riêng mình trong lĩnh vực này.
Bành Cẩm Trình mắt chữ O mồm chữ A:
Giáo sư Tô, cô nói gì cơ ạ?
Cậu rất sợ Tô Hòa nhớ nhầm hiện nay cậu đang ở năm mấy, cố ý nhấn mạnh:
Giáo sư Tô, bây giờ em mới là thạc sĩ năm hai!
Tô Hòa khoát tay:
Chương trình học không thành vấn đề, trong những bài luận văn mà em phát biểu, tùy tiện chọn ra một bài cũng đủ đạt trình độ tốt nghiệp thạc sĩ rồi. Nếu như cô sửa một số bài luận kia cho em thì bây giờ em đã có tư cách tốt nghiệp tiến sĩ rồi ấy chứ, nhưng mà vẫn phải làm luận văn. Coi như là bài tập cô giao cho em đi, hoàn thành nó trong khoảng thời gian du học ở nước ngoài, cô mong chờ em mang món quà bất ngờ về cho cô đó.
Giáo viên tiếng Z. Hiện nay việc giao lưu văn hóa trên thế giới đang diễn ra với tốc độ rất nhanh. Nước Y, nước D, nước P vân vân... đều đưa tiếng Z vào chương trình học bắt buộc, sau khi em qua học ở trường bên đó có thể làm giáo viên tiếng Z, một mặt rèn luyện kỹ năng ngôn ngữ của mình, một mặt còn có thể kiếm một ít đồng bảng Anh và Euro đủ để em sinh hoạt thoải mái.
Bành Cẩm Trình gật đầu:
Vậy em đi nước Y. Tiếng Anh của em tạm được, chứ tiếng D thì không biết gì. Nếu như đi nước D, em cảm thấy chỉ sinh tồn thôi cũng là một vấn đề.
Được, cô tôn trọng ý kiến của em. Nhanh chóng xử lý những công việc bên này đi. Em có thể mang đề tài nghiên cứu qua bên kia tiếp tục làm, chuyện này thì cô không can thiệp. Còn nữa, cô cho em nghỉ một tháng, tự do sắp xếp thời gian, về nhà gặp cha mẹ một chút cũng tốt, nhân lúc này ra ngoài kiếm bạn gái cũng được, hoặc là viết báo cáo tiến sĩ của em, đến lúc sang làm nghiên cứu khoa học ở bên nước Y thì viết cho xong luận văn tiến sĩ luôn, sau khi quay về có luôn học vị tiến sĩ của thành phố Tương Lai.
Vậy thì tốt. Hai nước Y, D đều không tệ, em có thể tùy ý chọn trường sau đại học ở hai quốc gia này. Em tự mình lựa chọn đi, chọn xong rồi thì nói với cô.
Tô Hòa đứng lên, đang định đi thì đột nhiên nghĩ ra một chuyện. Cô nói:
Dù là đi nước Y hay là nước D, em đều có thể qua bên đó tìm một công việc làm thêm, một tuần chỉ cần làm chưa đến ba tiếng là có thể kiếm được tiền lương không thấp đâu. Thành phố Tương Lai có thể thanh toán tiền ăn uống cho em, nhưng nếu em muốn mua đồ gì thì phải bỏ tiền túi ra.
Việc làm thêm gì ạ?
Bành Cẩm Trình hơi động lòng.
Tô Hòa rời đi, Bành Cẩm Trình đứng một mình ở cầu thang cười ngây ngốc.
Bình thường nếu cậu muốn tốt nghiệp tiến sĩ còn cần học thạc sĩ thêm một năm rưỡi rồi học tiến sĩ ba năm, Bành Cẩm Trình không ngờ Tô Hòa lại
mở cửa sau
cho mình như vậy. Nếu trong vòng một năm ở nước ngoài cậu có thể làm xong luận văn, vậy thì có thể trở về trước Tết Nguyên Đán năm sau, vậy là tiết kiệm được thời gian hơn ba năm!
Thời gian là vàng là bạc nha!
Cũng không thể nói là em quá nóng vội, mà phải nói là chưa tìm được thứ mà em thấy hứng thú. Làm nghiên cứu khoa học không thể chỉ vì luận văn và danh lợi, mà để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bản thân và ham muốn tìm hiểu thế giới này.
Luận văn mà em phát biểu trước đây được quốc tế đánh giá không tồi, nhưng em có biết tại sao cô lại không muốn cho em phát biểu không?
Bởi vì cô không nhìn thấy thứ thuộc về em trong bài luận văn đó, không nhìn thấy ánh sáng trí tuệ của em thể hiện ra. Nói cách khác, nếu như giao xử lý phần mềm máy vi tính và số liệu cho những sinh viên khác trong Khoa Cơ khí, các em ấy vẫn có thể viết được luận văn không kém gì so với của em, nói là em viết luận văn chẳng thà nói là do máy vi tính viết, em đơn giản chỉ bỏ công sức ra chỉnh sửa trau chuốt lại mà thôi.
Đến lúc đó, những thạc sĩ nhập học cùng lúc với cậu còn đang sứt đầu mẻ trán với luận văn thạc sĩ thì cậu đã có học vị Tiến sĩ rồi, còn là du học sinh về nước nữa... Những năm trước cậu nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện này.
Bành Cẩm Trình véo tay mình một cái, mặc dù đau đến nhe răng nhếch miệng nhưng cậu vẫn cứ ha ha cười ngây ngốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.