Chương 487: Trái tim hướng về nước z
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1466 chữ
- 2022-02-06 07:15:23
Nguyên nhân cơ bản của rụng tóc là do dinh dưỡng ở chân tóc không đủ nên bị héo rút, mà trong đầu Tô Hòa lại có một đơn thuốc chuyên dùng để kíc8h thích da đầu mọc tóc mới, chỉ cần từng có tóc thì tuyệt đối có thể thúc đẩy lớp tóc mọc ra vừa đen vừa mượt.
Nghe Tô Hòa nhắc nhở n3hư vậy, nhân viên nghiên cứu của viện nghiên cứu công nghệ thông tin mới ý thức được rằng hình như mình hói thật rồi. Bình thường lúc gội đầu c9ứ rụng từng sợi từng sợi, nhưng bọn hắn chỉ nghĩ là do thức đêm, chờ sau khi ngừng thức đêm thì tự nhiên tóc mới sẽ mọc lại, nên mọi người cũng6 không đặt chuyện rụng tóc này trong lòng.
Trong tất cả những thay đổi nghiêng trời lệch đất này thì chương trình trí năng cao chủ chốt do Tô Hòa biên soạn là có công lớn nhất.
Tô Hòa phải cân nhắc trong một khoảng thời gian rất dài mới đặt được một cái tên cho chương trình trí tuệ nhân tạo kia, gọi là
Trái tim hướng về nước Z
.
Bây giờ bị Tô Hòa dùng cách nói đâm trúng tim đen này nói ra, nhóm nhân viên của Viện nghiên5 cứu mới phát hiện, thủ đô đã vào cuối thu, mà nơi trán của bọn hắn cũng bắt đầu thấy hơi man mát!
...
Ông cụ Tiêu liếc một cái, đáp:
Đó là cái bình thủy tinh mà bà nhà ta vừa sai người mang về, định dùng để ngâm dưa muối. Lúc sáng sớm ta còn thấy bà ấy dùng nước nóng rửa qua mấy lần, cháu xem thử khô chưa? Cứ dùng tùy ý đi.
Tô Hòa lấy bình thủy tinh xuống, đưa tay sờ vào trong bình. Thấy bên trong bình đã khô hoàn toàn, cô cũng không che giấu nữa mà lấy ngay các loại linh chi thuốc quý đã trưởng thành trong Huyền Giới tùy thân bị cô bào chế bằng cỡ hạt gạo ra rồi lấp đầy cả bình thủy tinh.
Ông cụ Tiêu cắn răng ngồi dậy khỏi giường, trách cứ:
Tôi chỉ hơi đầy bụng thôi, làm phiền chuyên gia Tô làm gì? Người ta còn đang mang thai, làm phiền cháu ấy phải chạy tới một chuyến bất tiện biết bao.
Tô Hòa cười giải thích:
Không phải cháu bị gọi đến đâu, mà là vì một vài kỹ thuật trong nước đã có chút đột phá rất quan trọng nên cháu mới đến tìm để báo ngài chuẩn bị. Chẳng qua, ông Tiêu ngài không được khỏe vậy sao không gọi bác sĩ? Đại viện Tử Kinh này cách Thanh Đại không xa, ngài gọi điện thoại cho cháu cũng được, cháu không sợ phiền phức đâu. Thân thể là quan trọng nhất, không được chậm trễ giây nào.
Ông cụ Tiêu khoát tay:
Cũng có phải chuyện lớn gì đâu? Nghỉ ngơi chút là hết, không phải người lớn tuổi đều như vậy sao? Ăn vào chút đồ là không tiêu hóa được, chắc là do hôm qua lúc ăn cơm ta có gặm thêm một quả bắp nên bị đầy bụng thôi.
Hay cứ để cháu xem mạch cho ngài đi, cho dù đầy bụng thì cũng nên uống chút trà tiêu thực, nửa giờ sau sẽ không khó chịu nữa. Bằng không, cứ tích lại mãi cũng không phải chuyện tốt!
Cô căn dặn ông cụ Tiêu:
Chỉ có mấy viên này thôi. Mỗi ngày ngài múc một thìa ngâm với nước để uống, pha từng lần một, chờ đến khi thuốc hết tác dụng thì những dược liệu sẽ biến mất, ngài ngâm lại lần thứ hai là được. Những dược liệu này có dược tính rất ôn hòa, thích hợp để dùng lâu dài, nếu dùng hết thì ngài nói với cháu, cháu sẽ chế một bình nữa mang tới cho ngài.
Ông cụ Tiêu nhìn Tô Hòa giống như làm ảo thuật, đột nhiên lấy ra bao nhiêu là dược liệu thì khóe mắt hơi giật. Ông không khỏi than:
Thủ đoạn này của cháu thật là lợi hại. Nếu không nhờ cháu đưa thuốc cho ta thì ta cũng sắp quên việc cháu là một thầy thuốc rồi. Ôi... Các cháu mới là con cưng của trời, bản lĩnh lớn, đầu óc lại linh hoạt, làm cái gì cũng dễ dàng hơn người bình thường.
Cách đây năm tháng, Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin còn đang tập trung sức lực giải quyết hệ điều hành, mà tiến độ phát triển của công nghệ chip ở nước Z vẫn là con số không. Nhưng năm tháng sau, nước Z đã đứng trên đỉnh thế giới trong lĩnh vực nghiên cứu máy tính.
Tại cuộc đua Marathon trong tương lai ở lĩnh vực máy tính, người cạnh tranh với nước Z chỉ có chính họ.
Sự xuất hiện của máy tính và trí tuệ nhân tạo là lá bài tẩy khiến tất cả các ngành nghề biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà ông cụ Tiêu thân là nhà lãnh đạo tối cao, nên làm tốt công tác chuẩn bị về phương diện quyết sách. Có như thế thì khi nghênh đón thời đại công nghệ thông tin mới không luống cuống tay chân.
Nếu như công nghệ thông tin thong thả phát triển thì Tô Hòa hoàn toàn không cần làm chuyện dư thừa này, bởi vì cùng với sự phát triển bất ngờ của công nghệ thông tin, chính phủ nhất định có thể thấy được tiền đồ rộng lớn của cái nghề này. Thế nhưng, hiện nay công nghệ thông tin lại không mất quá nhiều thời gian để đi từ không đến vô cực.
Tô Hòa đặt ngón tay lên trên cổ tay ông cụ Tiêu, dược linh từ đầu ngón tay chảy ra, thoáng cái đã nắm được rõ ràng tình huống trong cơ thể ông. Đây là bệnh chung của người từng trải qua thời loạn, trong những ngày thiếu ăn thiếu mặc, tất cả mọi người đều đói bụng và bệnh tật đầy người. Lúc còn trẻ có lẽ sẽ nhìn không ra nhưng chờ đến khi lớn tuổi thì đủ loại bệnh lý liền bộc lộ cả ra ngoài.
Tô Hòa thở dài một hơi, thấy bà cụ Tiêu lại đi ra ngoài có việc liền chỉ vào một cái bình thủy tinh lớn trong suốt trên bệ cửa sổ rồi hỏi ông cụ Tiêu:
Ông Tiêu, nhà ngài còn dùng cái bình lớn kia không? Nếu không dùng thì cháu sẽ mang đi để đựng chút dược liệu cho ngài.
Tô Hòa đến đại viện Tử Kinh vừa khéo đúng lúc dùng cơm trưa. Bà cụ Tiêu từng gặp Tô Hòa, vừa nhìn thấy cô dừng xe ở ngoài cửa liền đặt bó rau cần trong tay xuống rồi đón cô vào trong, vừa đi vừa nói với cô:
Chuyên gia Tô, cháu đến tìm ông giá Tiêu đúng không, ông ấy ở ngay trong phòng đấy. Đêm qua lúc về ông ấy cứ nói mình bị đầy hơi, ta có nấu cho ông ấy một chút canh gừng nhưng không có tác dụng. Sáng sớm ông ấy còn gắng gượng đi ra ngoài một chuyến, không đến mười một giờ đã trở về.
Bà cụ Tiêu vén rèm cửa lên thì chợt nhớ đến thân phận
Chuyên gia Hạnh Lâm
của Tô Hòa. Bà vỗ ót một cái, nói với ông cụ Tiêu:
Ông Tiêu ơi, chuyên gia Tô đến này, hay là ông để cô ấy xem qua cho?
Sau khi rời khỏi Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin, Tô Hòa lại lái xe đến đại viện Tử Kinh một chuyến. Mặc dù bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ thích hợp để công khai với bên ngoài về tin tức nước Z đã đạt được một bước đột phá trọng đại trong kỹ thuật internet, nhưng Tô Hòa lại cảm thấy không nên giấu giếm ông cụ Tiêu.
Trong kế hoạch của cô, kỹ thuật máy tính hoàn chỉnh và công nghệ Internet là sự kiện quan trọng của thế giới mới. Nếu nói đột phá kỹ thuật máy tính là nút tăng tốc mà thần Sáng Thế ấn xuống vì văn minh nhân loại thì sự ra đời của công nghệ Internet chính là nút tăng tốc mà nhân loại ấn xuống vì chính mình.
Cảm khái xong, ông cụ Tiêu thấy Tô Hòa chỉ cười không nói, lúc này mới hỏi lại:
Hôm nay cháu tới tìm ta là muốn nói chuyện gì? Kỹ thuật có thể khiến cháu coi trọng như vậy, ta cũng không dám thờ ơ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.