Chương 501: Có lẽ tôi sẽ lấy thêm một giải thưởng nữa!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1207 chữ
- 2022-02-06 07:15:55
Tư tưởng của vị giáo sư này rất thú vị, quả thật chúng ta chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này. Đề tài luận văn tiến sĩ mà tôi giao cho em rất khó, the8o ý tôi thì nó không giúp em được bao nhiêu. Tôi đề nghị em tìm đọc luận văn của cô ấy, nói không chừng em sẽ tìm ra tư tưởng riêng của mình trong đ3ó. Nếu cần thì nhóm dự án của chúng ta có thể chi trả cho việc du học một năm tại nước Z của em, em hãy suy nghĩ cho cẩn thận...
Rất nhiều 9người nghi ngờ lý luận mà Tô Hòa nói, tuy nhiên vì hai lý do nên gần như không một ai dám đứng ra chất vấn cô. Một là cô nói thật sự rất có lý, ít n6hất bọn họ không tìm ra chỗ sai nào. Hai là cô đã nghiên cứu ra
Bách Dịch Tiêu
dựa trên lý luận của chính mình, bấy nhiêu đó đã đủ chứng minh rằng5 lý luận này có lý, còn chuyện nó có chính xác hoàn toàn hay không thì không ai có thể đảm bảo. Tuy nhiên, theo tình hình trước mắt thì việc bọn họ chấp nhận lý luận của Tô Hòa là không khó lắm.
...
Tô Hòa trợn mắt với anh, nhanh chóng ghi lại những điểm sơ hở trong lời nói của người đoạt giải Nobel về Hóa học vào quyển sổ trên tay để chuẩn bị cho giai đoạn đặt câu hỏi.
Bành Cẩm Trình thò đầu nhìn vào quyển vở đầy chữ của Tô Hòa, lặng lẽ thắp một hàng nến cầu nguyện cho người đoạt giải Nobel đang diễn thuyết trên bục.
Cậu nhớ rõ mình từng trích dẫn một định lý giả của giáo sư Bowen tại Đại học Công nghệ kỹ thuật California trong luận văn của mình, kết quả là bị Tô Hòa bắt được, nhân tiện lật đổ luôn kết quả nghiên cứu khoa học của đội nghiên cứu với hơn một trăm ba mươi người, bao gồm cả giáo sư Bowen của Đại học California ấy.
Sau khi nhận giải Nobel về Y học, Tô Hòa cầm cúp về chỗ nghỉ ngơi một lát và bình tĩnh lắng nghe người đoạt giải Nobel về Hóa học trình bày lý luận của mình, nhưng cô càng nghe thì sắc mặt càng trở nên kỳ lạ hơn.
Tuy rằng khả năng diễn thuyết của người đoạt giải Nobel về Hóa học rất lợi hại, sản phẩm cũng rất thú vị và có ý nghĩa vượt xa thời đại này, nhưng thật không may là Tô Hòa đã nghiên cứu về nó trong một kiếp trước đó và cô biết rằng những gì người đoạt giải đang diễn thuyết là sai lầm.
Nếu như người đoạt giải Nobel về Hóa học ấy nghiên cứu chính xác thì Tô Hòa sẽ không đứng ra bày tỏ nghi vấn dù nó có không thực tế đi nữa, nhưng hiện giờ cô cảm thấy mình nên đứng lên chứng minh, không thể để người đoạt giải ấy che mắt sự thật về khoa học bằng lời ngon tiếng ngọt của mình.
Tần Nguyên:
...
Anh không biết nên dùng lời gì để hình dung vợ của mình nữa rồi.
Em biết về hóa học nữa à?
Tần Nguyên buồn bực hỏi.
Bành Cẩm Trình phát hiện Tần Nguyên và Tô Hòa đang nói chuyện nên dời mắt từ trên bục sang bọn họ.
Tô Hòa định đứng lên ngắt lời người đang diễn thuyết liên tục trên bục nhưng cô cảm thấy làm thế là thiếu lễ phép nên đành chịu đựng. Có lẽ người bình thường không phát hiện sự khác thường của cô nhưng Tần Nguyên thì có.
Tần Nguyên nghiêng người sang hướng Tô Hòa và hỏi nhỏ:
Em sao thế?
Tô Hòa cau mày đáp:
Người trên bục đang nói sai, ngay từ đầu nghiên cứu của ông ấy đã là ngộ nhận rồi, kết luận hiện tại chỉ được sinh ra một cách tình cờ thôi, thế mà ông ấy lại nói nó như là kết quả phổ quát, đây là lừa gạt người khác.
Tô Hòa đang nói với Tần Nguyên:
Em hiểu sơ thôi, trước đây em đã từng đọc tài liệu tương tự tại thư viện trường Đại học Công nghệ Quốc phòng, suy nghĩ một thời gian rồi cho ra kết quả. Chẳng qua khi ấy em vội chuẩn bị kiểm tra sức khỏe cho phi công của trường Đại học Công nghệ Quốc phòng, lười viết ra nên chưa phát biểu kết quả của nghiên cứu khoa học ấy. Tần Nguyên, em dám khẳng định kết quả của người trên bục đưa ra là sai, bởi vì em tin thứ mình làm ra là chính xác tuyệt đối!
Tần Nguyên nhìn vợ mình bằng ánh mắt phức tạp, không đành lòng tạt nước lạnh vào tâm trạng của cô nên đành nói quanh co để nhắc nhở cô:
Hay là em nghe kỹ hơn đi? Những người đang ngồi tại đây đều là nhà hóa học nổi tiếng thế giới, bọn họ nghiên cứu hóa học cả đời nên chắc chắn sẽ nhận ra bài diễn thuyết ấy có vấn đề hay không.
Ý của Tần Nguyên là em chỉ đọc nó vài ngày trong thư viện trường Đại học Công nghệ Quốc phòng thôi, đừng múa rìu qua mắt thợ.
Chẳng lẽ người vừa đoạt giải Nobel về Hóa học đang diễn thuyết đến mức tuôn trào cảm xúc trên bục sắp bước theo gót của giáo sư Bowen ư?
Sự thật chứng minh dự đoán của Bành Cẩm Trình là đúng.
Sau khi người đoạt giải ấy nói xong, Tô Hòa dành năm phút nghỉ ngơi ngắn ngủi để đọc số điểm sơ hở mà mình đã ghi trong sổ nhiều lần, sau đó chọn hai điểm sơ hở đặc biệt rõ ràng để đứng lên hỏi ngay khi hết giờ nghỉ.
Xin chào Giáo sư Glenn, tôi có một số thắc mắc về mô hình lý thuyết của giao thức cấu trúc điện hóa, thầy có thể trả lời không?
Giáo sư Glenn ở trên bục sửng sốt, ông ta khẳng định chắc chắn mình không nhìn lầm, người đang hỏi ông ta chính là người vừa mới nhận giải Nobel về Y học.
Các học giả và chuyên gia trong hội trường cũng kinh ngạc, có người còn suy đoán cô gái vừa nhận giải Nobel về Y học cảm thấy người nhận giải Hóa học có bệnh nên muốn viết đơn thuốc cho ông ấy.
Giáo sư Glenn khom người giữ phong độ quý ông của mình và mỉm cười với Tô Hòa, thế nhưng giọng nói lại vô cùng phô trương:
Lĩnh vực nghiên cứu của chúng ta khác nhau nên việc cô cảm thấy thắc mắc với nghiên cứu của tôi là rất bình thường, tôi có thể trả lời. Nhưng nếu như câu hỏi của cô quá căn bản thì có lẽ tôi không có đủ thời gian đâu, tôi đề nghị cô nên quay về đọc sách giáo khoa về hóa học của chúng tôi đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.