Chương 512: Tốc độ xây dựng cơ sở hạ tầng của nước z
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1472 chữ
- 2022-02-06 07:16:06
Bởi vì sự tồn tại của bức màn sắt, quốc gia nào đó ở phía bên kia Trái đất bị mọi người ăn ý gạt bỏ ra ngoài. Chắc chắn
Nhật báo Nhân Dân
sẽ không 8vội cho bọn họ biết chuyện ở trong nước. Nhưng trên đời này không có bức tường nào kín gió hết. Ngay chiều tối hôm đó, bài viết được đăng tải trên
N3hật báo Nhân Dân
đã được phiên dịch thành tiếng Anh và đưa tới tận bàn làm việc của ngài Tổng thống.
Bức màn sắt là một biên giới vật lý 9lẫn tư tưởng mang tính biểu tượng chia cắt châu Âu thành hai khu vực riêng rẽ từ cuối Thế chiến II vào năm 1945 đến cuối cuộc Chiến tranh lạnh vào nă6m 1991. Trong truyện, bức màn sắt được sử dụng để nói về chia cắt giữa nước M và một vài nước khác.
Phòng họp lập tức trở nên yên lặng.
Tất cả mọi người đều muốn nghĩ ra cách hữu hiệu để ngăn chặn nước Z, chèn ép nước Z, nhưng đâu có dễ dàng như vậy?
Một nghị viên trẻ tuổi với vẻ mặt cương quyết đứng lên, anh ta dõng dạc nói:
Chúng ta phải duy trì lợi ích của đất nước mình, sẵn sàng cùng tất cả mọi thủ đoạn, sẵn sàng trả bất cứ cái giá nào!
Theo tôi được biết, nước Z là quốc gia có nền nông nghiệp cầu nhiều hơn cung. Lượng thực mà quốc gia bọn họ tiêu dùng có một phần rất lớn là được nhập khẩu từ đất nước chúng ta. Ta có thể cắt đứt nguồn lương thực của họ, vậy thì nội loạn trong quốc gia bọn họ chắc chắn sẽ xảy ra! Cho dù việc đó không tạo thành nội loạn đi chăng nữa, chắc chắn cũng sẽ có không ít người phản đối. Đến lúc đó, cơ hội của chúng ta sẽ tới.
Tốc độ xây dựng cơ sở hạ tầng của nước Z sao có thể nhanh như vậy!
Ngài Tổng thống hoàn toàn không tin được bài viết trước mắt mình. Suy cho cùng thì tốc độ và tiến độ xây dựng này thật sự quá nhanh chóng. Đúng là không thể tưởng tượng nổi!
Trước khi nước Z xây dựng mối quan hệ hữu nghị sâu sắc với các quốc gia châu Âu, có lẽ nói lời này ra còn có người chịu tin. Nhưng ngay lúc này, nước Z và các quốc gia châu Âu đã tạo ra một khối cộng đồng vì tương lai thế giới, bọn họ cùng hướng về mục tiêu vĩ đại
cùng nhau phát triển, cùng nhau giàu có
. Nước M dù có tài giỏi hơn đi nữa thì cũng không thể cùng một lúc địch lại nhiều quốc gia như vậy!
Quả là sự thật đắng lòng mà. Rõ ràng bọn họ muốn đá nước Z ra khỏi nhóm, kết quả là người ta nhanh chóng đưa theo nhiều thành viên cùng rời nhóm, còn tự mình lập ra một nhóm mới!
Cho dù có thao túng thế giới, vậy thì có sao chứ? Bọn họ vốn chính là bá chủ thế giới này!
Ngài Tổng thống hạ quyết tâm. Hắn ta gửi hơn hai mươi chiếc email suốt cả đêm, quyết định giải quyết triệt để vấn đề với nước Z.
Dựa theo những thông tin mà chúng tôi thu thập được, những quốc gia giáp biển ở châu Âu đã bắt đầu tiến hành dò xét đại dương quy mô lớn. Tôi thiết nghĩ chẳng bao lâu nữa, sẽ có rất nhiều chuỗi đảo được xây dựng xung quanh lục địa Á - Âu... Nước U có thể ngồi yên được mới lạ!
Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp nói hùa theo:
Hơn nữa nước U cũng là một nước nông nghiệp lớn, bọn họ đã thèm thuồng thị trường khổng lồ nước Z từ lâu rồi. Chính chúng ta tự tay trao cơ hội cho nước U, nếu như bọn họ không chủ động bắt lấy mới là có vấn đề.
Vậy chỗ hổng đó, quốc gia nào sẽ bổ sung cho bọn họ? Đừng có nói với tôi là các nước châu Âu nhé, nền công nghiệp của bọn họ phát triển rất tốt, nhưng nông nghiệp lại thua xa, duy trì tự cung tự cấp đã rất gắng gượng rồi. Bọn họ căn bản không có năng lực xuất khẩu lương thực!
Bộ trưởng bộ Thương mại nhún vai:
Theo tôi được biết, là từ mảnh đất trên lục địa Thái Bình Dương trôi dạt trơ trọi kia, nước U.
Và khi kinh ngạc qua đi., sự mờ mịt hiếm thấy xuất hiện trong lòng ngài Tổng thống.
Chẳng lẽ hắn thật sự đã sai rồi sao?
Bộ trưởng bộ Nông nghiệp thoáng liếc qua đám nghị viên trẻ tuổi với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, lão ta không kìm được, hỏi:
Sau khi chúng ta cắt đứt cung cấp lương thực cho nước Z, vậy thì ta phải làm sao với số lương thực tích trữ trong kho hàng mình bây giờ? Bao nhiêu nông dân trên đất nước chúng ta phải làm thế nào đây? Lương thực không phải là vàng, thời gian dự trữ quá lâu thì sẽ hỏng!
Bộ trưởng bộ Thương mại cũng thêm một nhát:
Người có thể đưa ra đề nghị kiểu này, nhất định là vô cùng ngu xuẩn. Tôi đề nghị thượng đế lắp lại bộ não cho anh ta lần nữa. Lúc anh đưa ra đề nghị, anh không xem số liệu báo cáo trong nước hay sao?
Sáng sớm hôm sau, ngài Tổng thống mang theo hai con mắt giăng kín tơ máu đi vào trong phòng họp. Hắn gào thét với những nghị viên đến tham dự cuộc họp suốt ba tiếng rưỡi.
Sau khi gào thét xong, lửa giận trong lòng ngài mới vơi đi không ít. Giọng hơi khàn hỏi các nghị viên:
Nói thử ý kiến của các người đi, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Vấn đề lúc này đây đã không còn là chúng ta có đồng ý tiến hành buôn bán lương thực với nước Z hay không, có thể lợi dụng việc buôn bán lương thực để khống chế mạch máu nước Z hay không. Mà là từ sau lần diễn thuyết trước của tổng thống, nước Z đã chủ động giảm bớt số lượng lương thực nhập khẩu từ quốc gia chúng ta rồi, lượng lương thực tích trữ trong nước càng lúc càng nhiều. Trong một khoảng thời gian ngắn, muốn tìm được một thị trường tiêu thụ lương thực lớn như nước Z, độ khả thi có lẽ là bằng không!
Bàn tay đang cầm cốc cà phê của ngài Tổng thống run lên, hắn quắc mắt lạnh lùng nói:
Ông nói cái gì cơ? Nước Z chủ động giảm bớt số lượng lương thực nhập khẩu từ chúng ta?
Không! Hắn không sai! Hắn chỉ muốn bảo vệ lợi ích của quốc gia mình mà thôi!
Tài nguyên trên thế giới nhiều như vậy. Nếu nước Z muốn vùng dậy, vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ muốn gặm một miếng thịt lớn trên người mình xuống. Tất cả những gì mà hắn ta làm, suy cho cùng đều là vì lợi ích của quốc gia mình không bị lung lay, không bị hao tổn mà thôi. Chứ bọn họ không hề thao túng thế giới như các quốc gia khác nói!
Cho dù bài viết này chỉ toàn là chữ viết,5 không có lấy một hình ảnh cụ thể nào cả. Nhưng nó vẫn khiến cho ngài Tổng thống phải hãi hùng một phen.
Sao lại có thể nhanh như vậy!
Cái gì? Không phải nước U nói rằng bọn họ giữ nguyên quan điểm trung lập sao?
Một dự cảm mơ hồ hiện ra trong lòng ngài Tổng thống.
Bộ trưởng bộ Quốc phòng đứng dậy:
Nước U đưa ra quyết định như vậy cũng không phải chuyện gì khó hiểu. Nước Z xây dựng đảo quy mô lớn trên biển, nước U cần kỹ thuật xây dựng đảo này hơn bất kỳ một quốc gia nào. Lẽ đương nhiên,
bất kỳ một quốc gia nào
mà tôi nói ở đây không bao gồm nước J.
Nói tới nói lui, tất cả mọi người đều đổ hết lỗi cho bài diễn thuyết cảm động lòng người kia của ngài Tổng thống.
Suýt chút nữa là ngài Tổng thống tức đến sùi bọt mép. Hắn nặng nề đập cốc cà phê trong tay xuống bàn:
Tôi tập hợp mấy người lại đây, không phải là muốn nhìn mấy người cãi nhau. Mà là để mấy người nghĩ ra biện pháp, ngăn chặn nước Z một cách hiệu quả!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.