Chương 533: Khánh thành thành phố tương lai


Các sản phẩm sữa khác không thể cung cấp các vi sinh vật này, nhưng nghiên cứu đã chỉ ra rằng các vi sinh vật này đóng vai 8trò không thể thay thế trong việc cải thiện hệ thống miễn dịch và hệ tiêu hóa của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.

Lúc này 3Tô Hòa phải ở nhà chăm con hơn cả tháng trời. Qua khoảng thời gian ở cữ là đúng dịp chuẩn bị đến Quốc tế Lao động, cô liền9 nhanh chóng rời khỏi nơi cơn ác mộng này. Tô Hòa tiện thể mang theo vài bản vẽ đến tòa nhà Thận Hành cho các sinh viên kh6oa Cơ khí mà cô nhận về làm thành phẩm, hơn nữa còn ủy thác cho thành phố Tương Lai nghiệm thu kết quả.

Các bản v5ẽ mà Tô Hòa đưa đến là thiết bị tẩy rửa bằng sóng âm, các đồ vật khác nhau được trang bị tần số sóng khác nhau, có thể rửa các vật khác nhau như rửa chén, giặt quần áo, tã lót...
Siêu âm và sóng siêu âm là ý tưởng của Tô Hòa khi vừa đặt chân đến khoa Y học Đại học Thanh Đại, cũng là nguyên nhân mà giáo sư Vương Phù dốc hết sức mời cô về khoa Cơ khí.
Từ đó đến giờ đã một năm, bây giờ Tô Hòa mới thực sự đưa sóng âm vào ứng dụng. Mặc dù những nhà nghiên cứu khoa học thấy rất hài lòng về hiệu quả của chuyển đổi nghiên cứu khoa học này, nhưng Tô Hòa lại nghĩ nhiêu đó vẫn chưa đủ.
Khoa học kỹ thuật thay đổi cuộc sống, ngoại trừ một vài nghiên cứu và phát triển khoa học và công nghệ định hướng trong tương lai, các nghiên cứu khác phải trực tiếp hoặc gián tiếp nâng cao đời sống con người thời điểm hiện tại.
Phát minh này ra đời bởi vì ba đứa nhỏ kia dùng quá nhiều tã lót. Tuy Tô Kiến Quốc và Lý Thục Phân không nói gì việc giặt tã lót, nhưng cô cũng không thể để hai người làm vậy được.
Nói cách khác, giặt tay cũng không thể giặt sạch được, những vi khuẩn sâu bên trong sợi vải rất khó giặt sạch. Máy giặt cũng chỉ có thể giặt được những vết bẩn bên ngoài, vì thế Tô Hòa mới nghĩ đến thiết bị tẩy rửa bằng sóng âm.
Sử dụng các sóng âm với tần số cực cao để tạo ra các rung động trên bề mặt sợi, tách dần vết bẩn ra khỏi sợi, rồi cho vào nước, thêm chất hoạt động bề mặt thích hợp để tách các vết bẩn vào nước, sau đó sử dụng hệ thống tuần hoàn nước để lọc liên tục các vết bẩn và rửa sạch quần áo bằng nước sạch... Như vậy chỉ cần nửa tiếng là có thể giặt được khoảng 5kg tã lót.
Điều thực sự gây cản trở tiến độ di dời chính là việc ăn ở của nhân viên. Thành phố Tương Lai cung cấp nơi ở cho tất cả các nhân viên, khu nhà nằm ngay cạnh hồ Bạch Dương, phong cảnh rất đẹp, mỗi người đều có một căn hộ đơn 45 mét vuông. Nếu là hai vợ chồng thì có thể xin một căn hộ 120 mét vuông, gồm ba phòng và một phòng khách lớn.
Thành phố Tương Lai không giống với thủ đô. Nơi đây gần như là một chỗ hoang vu, để biến thành phố Tương Lai thành nơi an cư lạc nghiệp cho mọi người thì các dịch vụ thiết yếu và dịch vụ y tế là không thể thiếu. Vì thế, thành phố Tương Lai cũng đã đặc biệt xây dựng một tuyến đường sắt cao tốc chạy thẳng đến thủ đô. Các nhân viên của thành phố Tương Lai muốn đến thủ đô, chỉ cần đi một chuyến tàu bốn mươi lăm phút là được.
Vì nhân viên làm việc ở thành phố Tương Lai không quá nhiều, khả năng tiêu thụ cũng không mạnh, nên những siêu thị đã xây dựng xong vẫn chưa thể thuận lợi làm việc. Đến mùng 1 tháng 9, toàn bộ nhân viên và nhà nghiên cứu của thành phố Tương Lai đều vào vị trí, siêu thị và cơ sở y tế sẽ đồng loạt mở cửa.
Mọi việc đang diễn ra một cách có trật tự, đa số những sinh viên năm ngoái Tô Hòa dẫn dắt đã vượt qua giai đoạn khảo sát đầu tiên, chuyển từ giai đoạn tiếp nhận kiến thức sang giai đoạn nghiên cứu thử nghiệm. Hiện tượng
giếng phun
một lần nữa xuất hiện trong các nghiên cứu khoa học, luận văn của những nghiên cứu sinh theo Tô Hòa học thạc sĩ nhiều hơn những nghiên cứu sinh theo người khác học Tiến sĩ rất nhiều.
Hơn nữa, vì không ít sinh viên có trong tay thành quả nghiên cứu ủy thác cho thành phố Tương Lai, nên hầu hết họ đều đã có thể tự lập về mặt tài chính. Một vài sinh viên có thành tích nghiên cứu nổi bật đã dựa vào lợi nhuận từ thành phố Tương Lai mà mua được bất động sản ở thủ đô, không ít người đã tính đến chuyện kết hôn sinh con.
Những sinh viên mang trên mình cái danh của Tô Hòa đã trở thành miếng bánh béo bở cho các trường đại học cao đẳng tranh giành nhau. Dù thời hạn tốt nghiệp còn chưa đến mà đã có rất nhiều trường ngỏ ý mời gọi, nhưng những trường đại học cao đẳng đó không có cơ hội đâu.
Tô Hòa muốn phát minh máy tẩy rửa sóng âm là bởi cô thấy quá mệt mỏi với việc giặt tay chỗ tã lót ấy, hơn nữa còn không thể giặt sạch hoàn toàn.
...
Khi Tô Hòa đang đắm mình trong nghiên cứu khoa học, ba đứa nhỏ đã bị đưa vào lãnh cung. Ngoài việc cách ba tiếng lại về cho con bú, thời gian còn lại Tô Hòa đều làm việc ở tòa nhà Thận Hành.
Nếu những sinh viên này muốn làm việc cho một tổ chức nghiên cứu khoa học nào đó, tại sao họ không chọn trung tâm nghiên cứu khoa học đứng đầu cả nước ở thành phố Tương Lai mà lại hạ mình đi làm ở một nơi kém hơn rất nhiều?
Thành phố Tương Lai chính là thánh địa của những nhà nghiên cứu khoa học thực thụ. Ở đây không cần lo lắng về kinh phí làm nghiên cứu khoa học, không cần cầm hồ sơ chạy chỗ nọ chỗ kia để xin phê duyệt mỗi khi muốn xin kinh phí, chỉ cần đăng nhập vào hồ sơ của mình trên máy tính, sau đó điền vào đơn điện tử rồi gửi đi là xong.
Hơn nữa, tất cả các tổ chức nghiên cứu ở đây đều được thành phố Tương Lai chống lưng. Miễn là có thể tạo ra được thành tựu khoa học, không cần lo lắng việc tiền nong. Việc đưa nghiên cứu đi vào thực tiễn, thành phố Tương Lai sẽ thay họ làm những chuyện này. Hơn nữa họ còn có thể nhận được lợi nhuận từ việc chuyển nhượng nghiên cứu cho thành phố Tương Lai, đây là mức đãi ngộ mà không đâu có được.
Việc xây dựng thành phố Tương Lai đang đi vào giai đoạn cuối. Các trang thiết bị bên phía châu Âu không ngừng chuyển về phòng thí nghiệm để tiến hành việc lắp đặt. Chuyện khó nhất là xây dựng và tạo lập kiến trúc đã hoàn thành, sách và tác phẩm của các chuyên gia và học giả khuyên dùng trong các lĩnh vực khác nhau cũng đã được chuyển về đây.
Văn phòng làm việc mà thành phố Tương Lai mượn của Thanh Đại cũng đang được chia thành từng đợt nhỏ chuyển về. Nhưng văn phòng làm việc mới của thành phố Tương Lai lại quá lớn, Tần Nguyên cũng đã mua đầy đủ các thiết bị mới cho văn phòng, vì thế không có chuyện phải vừa chuyển nhân viên vừa chuyển thiết bị.
Các thiết bị cần thiết đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ cần nhân viên đến với dữ liệu được lưu trong máy tính là lập tức có thể bắt đầu làm việc.
Có thể nói thế này, những nghiên cứu sinh đi theo Tô Hòa đều đã bị môi trường nghiên cứu hoàn hảo ở thành phố Tương Lai chiều hư rồi. Giờ bắt họ đến một nơi khác làm việc, cho dù có là phòng nghiên cứu của Thanh Đại hay Đại học Thủ đô, chỉ riêng điều kiện kém ở đây cũng sẽ khiến họ tức tối không thôi.

Nếu những sinh viên này muốn đến các trường đại học cao đẳng khác, chỉ bằng thành quả nghiên cứu của họ dưới trướng Tô Hòa những năm qua, đừng nói là những trường trong nước, cho dù có đi ra nước ngoài cũng sẽ có rất nhiều nơi muốn nhận họ. Nhưng vấn đề là, những trường ở nước ngoài ngoại trừ danh tiếng tốt thì cái gì cũng không bằng thành phố Tương Lai.

Nhưng thành phố Tương Lai là một tổ chức chuyên về nghiên cứu khoa học, đương nhiên có sự khác biệt với các trường đại học khác. Ví dụ như các nhà nghiên cứu khoa học sẽ luôn phải nghiên cứu khoa học, sẽ mệt hơn rất nhiều so với làm giảng viên ở các trường đại học, cũng không phải là sự lựa chọn tốt nhất... Nhưng nếu lại nghĩ về đãi ngộ của thành phố Tương Lai, những sinh viên ấy đều cho rằng ở đây vẫn tốt hơn.

Khi nghiên cứu khoa học đã trở thành lẽ sống của họ, những nhà nghiên cứu sẽ không còn cảm thấy mệt mỏi khi làm nghiên cứu nữa.

Thành phố Tương Lai hay các tổ chức khác thì cũng đều là nơi
hút máu
các nhà nghiên cứu khoa học bọn họ. Nhưng với các tổ chức khác,
nhà nghiên cứu làm ra được một ngàn, nhận về cũng chỉ được một đồng
. Còn ở thành phố Tương Lai, nơi mà
các nhà nghiên cứu sẽ nhận được ba phần lợi nhuận
, quả thật chính là thiên đường.

Thiên đường có một đặc điểm, người ở trong không muốn đi ra, người bên ngoài dốc mình muốn đi vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.