CHƯƠNG 41: THẮNG LỢI
-
Đường Chuyên
- Kiết Dữ 2
- 573 chữ
- 2020-12-12 07:47:01
- Đại tướng quân quá lo rồi, lần này quân ta vây công năm đường, sao có thể để Hiệt Lợi dễ dàng chạy tới Tiết Duyên Đà. Tướng quân Lý Tích hẳn sẽ không để chúng ta thất vọng. Giờ Đại tổng quản huyết chiến đã lâu, chính là lúc người mệt mỏi ngựa kiệt quệ, sao chúng ta không dịch chuyển đại doanh về phía trước, để sớm ngày nghênh đón tướng sĩ khải hoàn.
Lời này không cần Vân Diệp phải nói, tự có tướng sĩ trong quân đề xuất ra, tất cả mọi người đều lo lắng tình hình thương vong của tướng sĩ tiền tuyến, vì cấp sứ truyền tin sau khi tới quân doanh liền ngất xỉu. Vân Diệp sau khi kiểm tra cơ thể, dùng nước ấm ngâm người, bọc trong chăn dày, cho vào phòng tuyết ngủ. Đó là chỗ ấp áp nhất trong quân doanh rồi.
- Vân hầu, lần này là nhờ vào ngài đó, luận về những ý tưởng kỳ diệu, đám bọn ta có cưỡi ngựa cũng chẳng theo kịp. Nay trời giá rét thế này, lão phu không có hi vọng cao xa gì, chỉ hi vọng Vân hầu có thể cho tướng sĩ xuất chinh một chỗ ở ấm áp, một bát canh nóng ngon lành, để vỗ về những chàng trai của Đại Đường.
Trương Công Cẩn mắt chứa chan lệ nóng, ông ta không dám tưởng tượng một vạn tướng sĩ xuất chinh trong băng giá sẽ thế nào, bản thân thủ trong quân doanh mà chết rét là chuyện thường tình, khỏi cần nói tới những tướng sĩ nằm băng gối tuyết.
- Trương công nói gì vậy, vãn bối cũng là thần tử của Đại Đường, những việc đó là trong phận sự, sao dám thoái thác, thời gian qua chúng ta lại làm thêm được hơn ba trăm xe trượt, có thể đi lại nhanh chóng trên đất tuyết, đáng mừng nữa là lại phát hiện than bùn ngoài đại doanh, đây là tin tốt, có chỗ than bùn này, vãn bối nhất định đảm bảo tướng sĩ quay về có giường ấm, có canh nóng, còn về rượu ngon thì phải xem đại tướng quân có nỡ không.
Tâm tình Vân Diệp cực tốt, hôm qua đào hố cho huynh đệ phủ binh bị chết, không ngờ đào được mỏ than, đây đúng là niềm vui bát ngờ. Vân Diệp vội vàng mượn của Trương Công Cẩn ba trăm phụ binh, chuyên môn đào than, chỉ trong một ngày đã đào được cả đống lớn. Nhìn thấy than, Vân Diệp mới nhớ ra mỏ than lộ thiên lớn nhất Trung Quốc ở vùng này, nghĩ lại mấy ngày trước mình lạnh như chó, thực đúng là sự nhạo báng lớn.
Tín sứ tính lại đem chuyện khổ chiến ở tiền tuyết kể lại một lượt, tất cả tướng quân trong đại trướng đều hít một hơi khí lạnh, kịch chiến liên tục hai ngày liền, nếu chẳng phải Hiệt Lợi bỏ chạy trước thì ai thắng ai bại còn chưa biết, một vạn đại quân bị chết cóng hơn hai nghìn, chiến tử cũng hai nghìn, phải biết rằng bọn họ đều là binh tốt tinh nhuệ nhất của Đại Đường, có tướng lĩnh ngồi xe trượt đưa quân sĩ đi tiếp ứng Lý Tịnh chiến đấu lâu ngày mỏi mệt, bọn họ cần nghỉ ngơi lắm rồi.