Chương 020: Thiên Ma Vũ Là Cái Gì? (2).
-
Đường Chuyên
- Kiết Dữ 2
- 1710 chữ
- 2019-09-08 08:50:04
Tác giả: Lần trước Bùi Tịch, viết thành Bùi Viêm, giờ sửa lại , hai vị đại tướng này cách nhau năm mươi năm, hôm nay phát hiện ra, xấu hổ vô cùng, mặt dày xin huynh đệ tha thứ.
- Hừm, ngươi cho rằng bản cung lừa ngươi à? Nay Bùi gia đang chuẩn bị hậu sự, linh cữu đã dựng rồi, chỉ đợi tắt thở là hạ táng. Trường Tôn thị thấy Vân Diệp không tin, bất giác hơi nổi giận, giọng lớn lên:
- Nương nương, không phải là vi thần không tin mà thấy ly kỳ quá, kẻ múa Thiên ma vũ không bị nương nương chặt đầu à? Nương nương là tấm gương cho nữ tử thiên hạ, sao lại khoanh tay ngồi nghìn? Đánh chết Vân Diệp cũng không tin Trường Tôn thị không làm gì được một vũ nữ, nữ nhân thiên hạ lấy bà ta làm hàng đầu.
- Nếu là nữ tử Đại Đường, bản cung tất nhiên sẽ ra tay xử trí, nhưng kẻ múa là vương nữ nước Oa, là sứ tiết nước Oa có quốc thư chính thức, người ta lấy cớ biểu diễn vũ đạo cho huân quý Đại Đường, trừ Bùi Tịch còn có rất nhiều quan viên Hồng Lư tự, đều bêu mặt. Ngươi bảo bản cung xử trí ra sao?
- Nương nương, bệ hạ đã xem chưa?
Vân Diệp tới gần bên Trường Tôn thị, hỏi nhỏ:
Tai lập tức lọt vào ma trảo của Trường Tôn thị, Lý Thái đứng đằng xa cũng đau thay cho y, từ vị trí của hắn, tai của Vân Diệp e là lành ít dữ nhiều, gần đây mẫu thân có vẻ rất nóng tính.
- Người ta nói muốn mời quan viên Đại Đường ta đi xem vũ đạo tuyệt mỹ của đất nước mặt trời mọc, nữ nhân đó rất không biết xấu hổ, lập một cái đài cao ở Trường An, dùng gấm quây quanh, tổ chức thịnh yến, mời quân thần Đại Đường thưởng thức.
- Làm thế cũng được sao?
Vân Diệp kinh ngạc quên cả đau, quyền rũ trần trụi như thế cũng là lễ nghi giữa các ngước?
- Bảo ngươi thường ngày học thêm quy củ Đại Đường, vậy mà ngươi vẫn chẳng biết gì, nước thần phục hiến vàng bạc là chuyện thường, quan trọng nhất là hiến mỹ nữ, bày tỏ thần phục, từ Cao Ly, Tân La, Thổ Phồn ... Đều mang mỹ nữ tới tặng, điện Thừa Thái trong cung sắp không chứa nổi nữa, ngươi từ nhỏ đã ra vào cung mà không biết những chuyện này?
- Thần vào cung không cận kiến bệ hạ nương nương thì đi tìm thái tử, cùng lắm đi thỉnh an Dương Phi, Âm Phi, chỗ khác thần biết làm gì, mà cũng không nên biết.
- Ừm, điểm này ngươi làm rất tốt, chuyện Thọ Dương chẳng thể trách ngươi, hiện giờ thấy mẹ con nó sống vui vẻ, bản cung không truy cứu nữa. Thiên ma vũ liên quan tới thể diện của Đại Đường, ngươi phải nghĩ cách giải quyết, tới khi đó trên đài quan viên lộ ra cái mặt xấu của mình thì thể diện của Đại Đường còn đâu? Ngươi quen nữ nhân nước Oa đó, người quen với nhau dễ nói, ngươi xem có thể đi tìm ả nói chuyện, bảo ả đừng múa điệu đó được không?
- Nương nương chẳng có chút lòng tin nào vào quan viên Đại Đường, nói ra há chẳng phải làm tổn thương lòng bách quan? Vân Diệp chỉ mong đám quan viên thường ngày ăn chơi kia xuất hết dương tinh, kỳ vọng nhìn thấy cảnh tượng tráng lệ quan viên bêu xấu tập thể, lúc đó mình phải có mặt tham quan mỉa mai vài câu cho hả.
- Nương nương cũng biết thần cướp của nữ nhân đó, nếu chẳng phải Đường Kiệm nói, thần còn chẳng biết cô ta chạy tới Đại Đường. Ngừng một lúc hỏi nhỏ: - Nương nương, không phải cô ta nhảy thiên ma vũ chứ?
Trường Tôn thị gật đầu khẳng định, Vân Diệp cười lớn, cười tới chảy nước mắt, ai ngờ Bùi Tịch - Tà vương Thạch Chi Hiên gian ngoan xảo quyệt lại bị một nữ nhân hở vú ra làm thoát dương, thật quá thú vị, nghĩ tới cảnh nữ nhân đó trên thuyền vờ vô tình nâng ống tay áo cho mình nhìn vú, Vân Diệp càng cười tợn, Lão Bùi phải đói khát thế nào mới bị một nữ nhân ngây ngô làm thần hồn điên đảo.
- Nương nương, vi thần phải tới Bùi gia trêu Bùi Tịch, nhân lúc ông ta còn thoi thóp phải chế nhạo một phen, bị một nữ nhân làm sắp chết, không đáng thương, mà là trò cười lớn.
- Đừng có khinh địch, sư tử bắt thỏ còn dốc toàn lực, nếu ngươi vì khinh địch mà bị hủy trên người nữ nhân đó mới là trò cười lớn. Trường Tôn thị nhíu chặt mày, không ưa sự ngả ngớn của Vân Diệp, dùng tâm thái này đi đối phó với nữ nhân nước Oa, e không phải là dấu hiệu tốt.
- Nương nương, thần và nữ nhân đó từng giao phong, khi đó cô ta vì cướp hoàng kim của trấn Xích Phong mà thần nhắm vào từ trước, bị thần chặn ở trên biển, cô ta thấy không địch nổi hạm đội Lĩnh Nam, liền lên thuyền cùng thần thương lượng giao ra một nửa hoàng kim, vi thần giả vờ đồng ý, cô ta lên thuyền còn dùng mỹ nhân kế với thần, ha ha ha, cuối cùng vi thần lấy nốt năm vạn lượng hoàng kim còn lại, nương nương nói vi thần có thèm để ý tới cô ta không?
Nói chuyện với Trường Tôn thị thoải mái hơn nhiều, lòng quyền mưu của Lý Nhị quá nặng, đi hai bước đã đào hố bẫy người ta, khiến cho quan viên Đại Đường đều nợ ông ta, làm trâu làm ngựa cho ông ta, tới chết vẫn một dạ trung thành, ví dụ như thế Vân Diệp chẳng phải thấy một hai người, đao phủ giơ đao lên còn khóc nói phụ sự kỳ vọng của bệ hạ, mình đáng chết muôn phần.
Cho nên nhiều lúc có những lời chỉ có thể nói với Trường Tôn thị, chẳng thể nói với Lý Nhị, nói với ông ta mình cướp vàng của Cao Sơn Dương Tử, nói không chừng bị lôi lên triều đường, kiểm điểm trước mặt mọi người, thế thì bẽ mặt. Chủ yếu là không thể phân biệt được lúc nào ông ta là Lý Nhị, lúc nào là hoàng đế, bản thân ông ta vận dụng chuyển đổi giữa hai nhân vật rất thuần thục, khi như vị trưởng giả kiên nhẫn hiền tử, lúc như đế vương dữ dội mạnh mẽ, dùng thân phận nào đối xử với người, toàn dựa vào ông ta.
- Nói thế ả không phải đối thủ của người? Trường Tôn thị rất nghi hoặc, nghe lời Vân Diệp nói thì bọn họ đã giao phong thực sự, cuối cùng Cao Sơn Dương Tử thất bại, hình như còn thua thảm, vì sao ả ta tới Trường An một cái dồn Bùi Tịch vào chỗ chết?
- Nương nương, chỉ cần làm rõ thiên mã vũ là cái gì thì dễ xử lý, nữ sắc mê hoặc tất nhiên là lợi hại, nhưng tuyệt đối không lợi hại như nương nương tưởng tượng. Sắc dục mê hoặc người chỉ tạm thời, rất nhiều đế vương sủng hạnh nữ tử nào đó là vì tình cảm, không phải vì sắc dục. Mà tình cảm phải bồi dưỡng qua thời gian, thần không tin với định lực của Bùi Tịch mà không kháng cự nổi sắc dụ, nhất định có nguyên nhân khác, chỉ cần vi thần tìm ra nguyên nhân, không khó biến cô ta thành trò cười cho thiên hạ.
- Sử sách ghi chép vô số yêu nữ, ngươi không biết, trong số cung nhân cũng có rất nhiều truyền thuyết mị hoặc, đúng là có chuyện đó, bản cung xử trí không dưới mười người, Vân Diệp, ngươi đừng khinh thường, tránh dẫm vào vết xe đổ của Bùi Tịch.
Trường Tôn thị cảnh cáo xong phất ống tay đi tìm Lý Nhị, khỏi phải nói chủ ý này lại do Lý Nhị, ông ta lo bản thân mất mặt, đẩy Vân Diệp đánh trận đầu, đệ tử thần tiên đối phó với yêu ma quỷ quái là thích hợp nhất rồi còn gì.
Lần này Vân Diệp chẳng hề có cảm giác bị tính kế, chỉ thấy toàn thân tràn đầy sức lực, chưa bao giờ thấy thiên ma vũ, đời sau xem như cũng hiểu chút về kiểu vận động nguyên thủy này, còn do tinh anh trong nữ tử nước Oa dạy cho, không lý nào bị một nữ nhân nhìn chẳng có mấy hứng thú mê hoặc, nếu được ôn lại một lần cuộc sống đời sau, coi như không uổng, dù bị Lý Nhị tính kế cũng nhận.
Có phim miễn phí chân thực để xem, Vân Diệp cực kỳ nhiệt tình, phu phụ Lý Nhị vừa đi, lập tức dẫn Lý Thái phóng ngựa tới nhà Nhan Chi Thôi, mình không biết gì về thiên ma vũ, trước tiên phải làm rõ động tác của nó mới tiện tìm hiểu sâu thêm, Nhan lão tiên sinh không gì không biết, thiên ma vũ nhất định nằm trong tri thức của ông cụ.
- Thiên ma vũ chính là "Hà tây tán phật khúc", người múa và nhạc đội khoảng ba bốn người, múa trong mật thất hẹp có lan can, hai vũ nữ thân trên để lập lờ, dưới mặc váy ngắn, cổ, cánh tay, ống chân có các loại vòng, xuyến. Hai người cầm lụa dài múa, chẳng có gì lạ cả. Tiểu tử, vì sao hỏi tới thứ này? Đây không phải là thứ vũ đạo tốt lành, nghe nói đã thất truyền, nếu ngươi có cơ hội nhìn thấy, nhớ gọi lão phu.
Mị lực cân thiên hạ, Daxua 20p GG... mời nhảy hố Nhiên Cương Chi Hồn