Chương 179: Cẩu tặc


Sau bữa tối, Chi Chi không giấu nổi bí mật, mặt đắc ý lấy cây súng ra khoe với bố và ông nội.

Chu Mộc và lão tú tài sợ ngây người.
Trong mơ, khuôn miệng cô đều mang theo nụ cười.
Nửa đêm, trên chiếc giường khách sạn, Lục Cẩm Tú lại giật mình tỉnh giấc.
Lần đầu tiên trong cuộc đời Lục Cẩm Tú bị tát vào mặt cũng là do Diệp Phi làm.
Diệp Phi trực tiếp
tặng
bà nguyên một bàn tay.
Còn Diệp Phi, Diệp Phi thì bặt vô âm tín.
Cũng không phải là không có tin tức, tin tức liên quan tới Diệp Phi rất nhiều, nhưng không gọi đích danh là Diệp Phi mà là Dạ Thần Ý.
Quan hệ của bà với chị dâu Diệp Lạc rất tốt, chị dâu đối xử với ai cũng rất tốt, chỉ là thích bắt nạt anh trai.
Nhưng quan hệ của bà và em gái Diệp Phi của chị dâu thì rất tệ.
Hai ngón tay bà kẹp lấy điếu thuốc, đứng trước cửa sổ, kéo rèm.
Hơi thở nhàn nhạt mùi khói thuốc, rất dễ chịu, khiến nhịp tim bà dần ổn định, đập chậm lại.
Là kiểu quan hệ mà cứ gặp nhau là sẽ cãi nhau.
Diệp Phi mỗi lần sang nhà, hai người mà không đánh nhau thì mới là chuyện lạ, hai người chỉ cần thấy nhau là ngứa mắt.
Diệp Phi luôn nói mình đạo đức giả, ngày ngày ra vẻ đoan trang.
Bản thân mình thì thấy Diệp Phi đầu óc có vấn đề, một đứa con gái đi thích nhạc Rock, rồi ngày nào cũng ăn mặc kì kì quái quái.
Nhất định không có bạn trai.
Cuối cùng, bây giờ mình đã mấy chục tuổi rồi vẫn chưa có ai rước, cũng chẳng có bạn trai.
Mẹ8 nó.
Tên cẩu tặc nào dám đưa cái món đồ nguy hiểm đó cho Chi Chi, ngộ nhỡ va chạm gây gổ thì phải làm sao? Phải hỏi rõ ngọn ngành.
Nhưng khẩu súng thì không thể trả lại.
Đổi chủ đề.
Hồ nước rộng lớn.
Đều là những nơi cô có thể băng qua.

Đây là quà người ta tặng cho con.
Chi Chi có chút uất ức nói.
Chu Mộc nhanh chóng bọc súng và đạn lại, vừa bọc vừa nói:
Bố biết đây là quà của con, con cứ coi như đây là bố cất giữ hộ, mà con gần đây không phải là học hành lơ là sao, thầy giáo vật lý vừa mới gọi điện cho bố
Chi Chi nghe thấy bố nói đến cái này, đầu đang ngẩng lên lại cúi xuống.
Con người đối với những món đồ nguy hiểm thì luôn muốn hiểu rõ và chế ngự chúng.
Mà lão tủ tài thì là tìm đường chết, hồi còn trẻ coi trời bằng vung, tự cho rằng mình cái gì cũng dám làm giả, đều có thể biến giá thành thật.
Có một khoảng thời gian, người ta còn đưa ông một khẩu súng, nhờ ông làm giả một khẩu.
Dưới mắt không chỉ có súng mà còn có cả đạn và giấy chứng nhận sử dụng súng...

Lần trước không phải con nói những con thú ở trong vườn thú rất đáng thương sao? Bố cũng cảm thấy như vậy, vì vậy bố chuẩn bị xây một vườn thú hoang dã, rồi thả các con vật ở đó, Nhị Hổ và Tiểu Hoa cũng không cần ở trên đảo nữa, có thể chạy đi chơi rồi.
Quả nhiên, Chi Chi nghe thấy lời của bố, sự chú ý cũng nhanh chóng bị dẫn qua chủ đề khác.

Thật sự có thể sao? Bố muốn đưa những con vật này về quê sao?
Chu Mộc lắc đầu nói:
Không cần, ở ngay công viên hiện tại, nối thông đầu còn lại của công viên với ngọn núi.
Thảo nguyên bát ngát.
Rừng rậm um tùm.
Lục Cẩm Tú dậy uống một ngụm nước, rồi châm một điếu thuốc.
Bà không nghiện thuốc, nhưng thỉnh thoảng vẫn hút.
Rồi cô ta bỏ đi tha hương.
Ngay cả cơ hội để bà tát trả lại cũng không có, vì cũng không tìm thấy người đầu.
Chu Mộc mặt nghiêm túc nói:
Khẩu súng này, bố sẽ giúp con giữ, đợi đến khi thi đỗ đại học, bổ sẽ trả lại.
Lão tú tài cũng nghiêm túc nói:
Còn cái bàn đạp ngựa này, ông sẽ giúp con giữ, để xem là thật hay là giả.

Chi Chi thấy trong chớp mắt cái bàn đã trống không, cô không thể tưởng tượng nổi mà nhìn ông và bố.
Vốn bên kia ngọn núi cũng nhiều loài động vật hoang dã, bây giờ rừng cũng bị khai thác nhiều, những con vật ở đây không sống được, có thể di chuyển tới đây.
Con chẳng phải hối trước nói thích sự tử sao? Mấy năm nay chú Đại Phú luôn chạy qua nước ngoài, con toàn bảo ông ta mang về một đám động vật to lớn, còn nữa con nói hồi nhỏ ở trên núi nhìn thấy gấu trúc, báo, rồi voi,...
Chi Chi nghe xong phấn khích vô cùng, hoàn toàn không nhớ gì tới chuyện súng ống vừa rồi.
Ông lão thấy vậy mà không ghét nổi.
Nếu như không có Chu Mộc bên cạnh thì ông lão đã không có tí liêm sỉ nào, cầm đôi bàn đạp ngựa lên mà nghiên cứu rồi.
Cô ủ rũ nói:
Môn vật lý thực sự rất khó, con tuy chỉ được có 38 điểm, nhưng cũng không phải điểm thấp nhất.
Trong lớp vẫn còn có mấy bạn chỉ được có hơn hai mấy điểm.
Thấy con gái đang từ một con chuột đất hoạt bát liền biến thành một con thỏ ỉu xìu, Chu Mộc ngay lập tức mềm lòng.
B3ạn đợt quân sự? Chính là cái người mà lần trước lão tú tài sửa cái cốc vỡ, nói là di vật của ông ngoại cậu ta, vì rất quý Chi Chi nên mới tặng lại. 9
Chu Mộc và lão tú tài không tin một chữ nào.
Chu Mộc sau khi ra tù mới thích cuộc sống rừng núi, mà đối với Chi Chi mà nói, con bé từ nhỏ đã ở trong rừng sâu uống sữa, cùng mãnh thú bầu bạn mà trưởng thành.
Tình cảm của cô đối với động vật, ai cũng không sánh bằng.
Chu Mộc chỉ cảm thấy nội tâm như chịu hàng ngàn vết bắn.
Bởi vì những cái này ông đều không làm được.
Mà lão tú tài thì mặt khó hiểu nhìn một đôi bàn đạp ngựa thời Đường bên cạnh khẩu súng.
Đây là món đồ cổ chính công, được quân đội nhà Đường sử dụng, hơn nữa lại còn là hàng chuẩn cho quân đội thời đó chế tạo theo.
Cẩu tặc.
Nhất định là tơ tưởng đến con gái và cháu gái bọn họ.
Chu Mộc và lão tủ tài hết lần này đến lần khác đều gặp cái thứ đồ này.
Chu Mộc ở trong tù đã vô cùng nỗ lực học tập kiến thức về phương diện này.
Ông lão rất thích...
Đồng thời càng nhận thức rõ ràng, cái tên cẩu tặc này, tuyệt đối nham hiểm, xảo trá.
Nào là siêu cấp thiên hậu, buổi hòa nhạc, thám hiểm, lặn xuống biển sâu, dừng chân trước miệng núi lửa, vách đá cheo leo,...
Nhưng cũng toàn là tin tức từ ngoài truyền đến, hai người cũng không liên lạc với nhau.
Nhìn đồng hồ, mới có hơn hai giờ.
Bà cảm giác như đã ngủ được một kiếp rồi.
Buổi tối, Chi Chi nằm mơ thấy mình đang cười trên lưng Nhị Hổ, cô thấy vô số các loài động vật, có sư tử, có voi, có báo đốm, có hà mã,...
Cô chạy nguyên cả một đêm trong giấc mơ.
Số điện 6thoại viết trên giấy lần trước Chu Mộc đã giấu đi rồi, không ngờ rằng tên kia vẫn có thể tìm thấy được con gái mình.
Đại cẩu tặc.
Ch5u Mộc và lão tủ tài chưa biết gì về
quân địch
nên rất căng thẳng.
Mẹ nó, tán con gái nhà người ta mà đi tặng súng, lại còn là súng thật.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.