Chương 199: Ngoéo tay


Sau khi ăn trưa, nghỉ ngơi một lúc, Chi Chi dẫn Thành Tuấn đi bãi cỏ.

Lục Thành Tuấn trèo lên dốc bên rìa bãi cỏ nhìn xuống bên dưới8 thì cảm thấy cảnh tượng thật là đẹp.

Đây chính là khung cảnh mà cậu đã nhìn mỗi ngày trong bức tranh của Chi Chi.
Vội vàng kéo Chi Chi đi đến chỗ có ánh mặt trời, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Sức khỏe của Lục Thành Tuấn quá yếu, nên khi ở những nơi quá âm u sẽ cảm thấy không thoải mái.
Hai người lại tiếp tục đi dạo đến khu rừng thì nhìn thấy có một bà cụ đang ngồi trước một mô đất.
Mỗi ngày đi lại ở trên thảo nguyên, uống nước ở đập nước, nhận lễ vật của mọi người.
Cứ thế cho đến khi chấm dứt cuộc đời và lại được thay thế bởi một con Trác Mã khác.
Hai người tiếp tục đi dạo đến đầu bên kia của bãi cỏ, cũng là đoạn gần với khu rừng.
Ở giữa có một hồ nước.
Xa xa còn có rừng cây.
Xa6 hơn nữa là bầu trời rộng lớn.
Thảo nào ánh mắt của Chi Chi luôn luôn rất trong sáng.
Bởi vì cậu ấy lớn lên ở đây.
Nơi này rất đẹp.
Lát nữa bà ấy sẽ về thôi.
Chi Chi tiến lại gần để chào hỏi.
Lúc này mới nhìn kĩ là bà cụ không phải là ngồi trên đất mà ngồi trên một chiếc đệm bông cũ.

Là Chi Chi à.
Bà Lý run run đứng dậy, nhặt túi nilông lên, nhét cái gối vào trong rồi đặt ở bên cạnh nấm mộ.
Lục Thành Tuấn thấy rất ngạc nhiên.
Cậu vội cầm máy ảnh chụp đầu của con bò Tây Tạng này.
Con bò này đem lại cảm giác như bản thân nó là một vị vua vậy, không sợ người một chút nào.
Cuối cùng đi đến bên hồ.
Đứng bên hồ là một đàn bò Tây Tạng rất đẹp.
Bọn chúng đều rất to, bộ lông cũng rất dài.
Giờ được3 tận mắt nhìn thì càng đẹp hơn nữa.
Tuy rằng có vào mùa đông không còn xanh ngát như mùa hè, những bãi cỏ ngả màu vàng rộng bát ngá9t lại đem đến một nét đẹp khác.
Bãi cỏ dốc rộng mênh mông.
Con này không phải con Trác Mã đầu tiên.
Một số chuỗi ngọc lam trên cổ bây giờ của nó là được truyền lại từ con trước.
Chỉ cần trở thành con bò Tây Tạng tên Trác Mã là sẽ rất hạnh phúc.
Cậu biết ngay là Chi Chi đang trêu mình mà.
Rõ ràng đây là một câu chuyện buồn mà qua cái nhìn của Chi Chi nó lại trở nên buồn cười.

Sau này phần mộ của tớ cũng sẽ đặt tấm ảnh chụp chung của hai đứa mình.
Điểm xuyết ở bãi cỏ là những đàn bò Tây Tạng, đàn cừu, đàn ngựa,...
Ngắm nhìn khung cảnh như5 vậy thì bất cứ khúc mắc nào trong lòng đều sẽ tan biến hết.
Thảo nào tính cách của Chi Chi lại tốt như vậy.
Cũng vì những lời kì lạ của Thành Tuấn tối qua mà Chi Chi càng thêm chiều cậu hơn.
Cô cảm thấy Thành Tuấn thật đáng thương.
Khó trách khi viết thư, cậu rất ít khi nói về mẹ mình.
Bên đầu này bị khuất bóng, các tảng đá lại lởm chởm, có cả hẻm núi và đập chứa nước nên vào đông thì có chút lạnh lẽo.

Tiểu Hoa thích nằm ở chỗ này để hóng mát vào mùa hè.
Dưới những tảng đá ở đây có khi còn cất giấu khá nhiều Tiểu Hoa nhỏ nữa đấy.
Lục Thành Tuấn có hơi sợ rắn.
Lục Thành Tuấn cảm thấy có chút không muốn tin tưởng, hỏi Chi Chi:
Tớ và ông ấy rất giống nhau à?
Chi Chi nhìn tấm ảnh một cách nghiêm túc, rồi lại nhìn Thành Tuấn rồi cười:
Cũng có chút giống.
Thời còn trẻ, ông Ngô nổi tiếng là đẹp trai đấy.
Ngoài bà Lý ra, bên ngoài còn có cả những tình nhân khác nữa.
Lục Thành Tuấn nhìn Chi Chi với vẻ mặt nhăn nhó.
Nếu cậu đeo lên những chuỗi ngọc màu sáp ong hoặc ngọc lam rồi ước một điều ước thì nó sẽ giúp cậu thực hiện điều ước đó.
Cậu nhìn những vật trang sức trên cổ nó mà xem.
Đây đều là người dân trong thôn tặng đó.
Chi Chi cười nói.
Thật ra Chi Chi cũng có chút lo lắng.
Chẳng may bà không tốt thì làm sao.
Nếu như thật sự mẹ mình không tốt, mình sẽ chỉ đứng từ xa nhìn là một chút, sau đó vờ như chưa từng gặp, tiếp tục sống cùng bố và ông nội vậy.
Thật ra truyền thuyết này là do lão tú tài bịa ra.
Vì trước đó có lần ông nội vẽ Chi Chi.
Sau đó mọi người đều nói bức tranh đó có thể cầu con, nói rằng cô là phúc tinh.
Khi nó chuyển động thì những viên ngọc màu sáp ong va vào nhau tạo nên những âm thanh định đang, rất oai phong.

Nó gọi là Trác Mã.
Nghe nói bò Tây Tạng mà màu trắng muốt là do thần tiên hạ phàm biến thành đấy.
Người còn lại là một ông cụ khi cười lên chỉ có một chiếc răng cửa, gương mặt đầy những nếp nhăn.
Ông mặc một chiếc áo nhăn nhúm có hàng cúc phía trước.
Nếp nhăn trên cổ của ông cụ còn nhiều hơn cả thân của những cái cây lâu năm.
Cô không có mẹ.
Nhưng trong lòng cô, mẹ là một người vô cùng vô cùng tốt.
Được rồi.
Đến màu lông cũng trắng nốt.
Trên người nó lại đeo một vật trang sức có màu rất đẹp.
Nó giống như màu ngọc sáp ong hoặc ngọc lam vậy.
Kết quả là các cô vợ đều muốn tìm cô.
Sau này, kể cả khi cô đã lên trấn, lên huyện để đi học thì vẫn có người đến nhà tìm.
Lão tủ tài mới tạo nên câu chuyện về con bò Tây Tạng gọi là Trác Mã này.
Lục Thành Tuấn nhìn thấy trên nấm mộ hình như có ảnh nên lấy máy ảnh ra phóng to lên để nhìn kĩ hơn.
Đó là một bức ảnh chụp chung của hai người.
Một người chính là bà cụ vừa rời đi ban nãy.
Lục Thành Tuấn lấy làm lạ bèn hỏi:
Bà ấy đang làm gì ở đấy thế?
Chi Chi đáp:
Đây là phần mộ của ông Ngô.
Bà Lý là vợ của ông ấy.
Bà ấy đến để tâm sự với ông Ngô đấy.
Tiểu Hoa là thú cưng của Chi Chi thì cậu còn có thể cố gắng tiếp nhận.
Còn những Tiểu Hoa nhỏ khác thì thôi đi.
Cậu không có ý định đi sâu hơn vào bên trong.
Chi Chi lớn lên ở đây nên đã hội tụ tất cả những vẻ đẹp ở đây.
Hai người đi chầm chậm trên bãi cỏ.
Vì hôm qua uống rượu nên Chi Chi không dẫn Thành Tuấn cưỡi ngựa, sợ cậu trúng gió sẽ bị cảm.
Sau đó bà cụ lại nhìn Lục Thành Tuấn và nở nụ cười hiền từ:
Thằng bé này tuấn tú đấy.
Lớn tí nữa là còn đẹp hơn ông nhà bà rồi.
Được khen như vậy làm mặt của Lục Thành Tuấn lại đỏ lên.

Thôi về nhà nấu cơm rồi cho lợn ăn thôi!
Sau khi cất cái gối đi thì bà vỗ vỗ mông rồi đi ra khỏi khu rừng.
Nhưng lại rất ôn hòa.
Con to nhất trong đàn lại là màu trắng.
Toàn thân nó đều là một màu trắng muốt, không có chút màu đen nào.
Hai người đều có tâm sự trong lòng, bước nhẹ nhàng trên bãi cỏ.
Ánh mặt trời rực rỡ, gió lạnh lại phả vào mặt.
Bọn họ đi xuyên qua đàn ngựa, xuyên qua đàn cừu.
Cậu cũng sẽ đến nói chuyện với tớ nhé.
Lục Thành Tuấn bỗng nhiên thốt ra những lời như vậy.

Chi Chi nghĩ nghĩ rồi gật đầu một cách nghiêm túc.


Sức khỏe của cậu kém như vậy nên khả năng cậu đi trước tớ khá cao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.