Chương 248: Đuổi học
-
Hắc Thiên Kim
- Tống Tượng Bạch
- 1509 chữ
- 2022-02-06 10:11:07
Một đống các trưởng khoa, chuyên gia ở bệnh viện đều tập trung lại.
Cuối cùng là dành một phòng riêng ra, Trưởng khoa Lý còn phải tự 8mình đi mua năm hộp sữa tinh khiết Y Lợi cho cô gái kia uống mới coi như xong.
Cao Thành Triển ngại ngùng ngồi trong phòng làm việc 3của viện trưởng.
Vì vậy các thầy cô thường luôn phải giảng bài với một giảng đường trống không.
Nhưng cũng có những trường hợp ngoại lệ.
Đó chính là lớp mà Chi Chi đến dự thính - lớp thưởng thức hí kịch.
Ngay cả người trước nay không thích nghe hí kịch như Lục Tiểu Mãn cũng phá lệ ở lại lớp nghe giảng.
Lục Tiểu Mãn nhìn bóng lưng mảnh mai, cao gầy ngồi ở hàng đầu kia mà trong lòng vô cùng chán ghét.
Nhớ đến lời cảnh cáo của anh Thành Triển và sinh viên nữ bị đuổi học kia, cô ta lại cảm thấy buồn bực vô cùng.
Chi Chi còn có hơi buồn vì chưa được gặp Dạ Thần Ý.
Không ngờ rằng mấy hôm sau lại nghe được tin trường học đuổi học một đàn chị năm ba ở khoa Biểu diễn.
Nguyên nhân là do người này vi phạm nội quy trường học.
Còn có vài tin tức nói có người báo cho nhà trường biết được sinh viên này lợi dụng bạn học để kiếm tiền, lừa bạn học tham gia bữa tiệc, dắt khách để đạt được lợi ích riêng.
Thậm chí vụ một sinh viên nữ tự sát nằm ngoài cũng là do có liên quan đến đàn chị này cả.
Cho đến khi nhìn thấy giấy dán thông cáo đuổi học thì Chi Chi mới phát hiện ra người này chính là Vương Gia.
Động tác rất chậm rãi.
Vừa lau cậu vừa nhìn ngón tay của mình, rồi nhìn cánh môi hồng hào của Chi Chi, còn có vệt sữa trắng sót lại trên môi.
Động tác của Cao Thành Triển càng ngày càng chậm.
Thằng bé cứ như không phải người thường vậy.
Còn tr5ẻ tuổi nhưng làm việc đều đâu vào đấy.
Vừa trưởng thành đã có thể quản lý được một doanh nghiệp vạn người rồi.
Ban đầu công cụ còn cho rằng có chuyện gì nghiêm trọng đến mức phun cả máu ra.
Sau đó thằng bé mới ngại ngùng giải thích là bị bạn gái cắn.
Người có chuyện là cô gái kia.
Đừng có uống linh tinh.
Viện trưởng Cừu nhìn cô gái đang uống sữa kia.
Làn da trắng như sữa vậy, lại còn vô cùng xinh đẹp.
Bảo sao thằng bé này lo lắng như vậy.
Ông vẫn còn ngồi đây cơ mà thằng bé này.
Cao Thành Triển cũng có chút ngượng ngùng.
Lau miệng giúp Chi Chi xong, cậu nói:
Ông Cừu là bạn tốt của ông nội tớ.
Uống sữa xong rồi thì mau đi đi.
Tôi đúng là mắc nợ hai đứa mà.
Chỉ cần uống có vài hộp sữa thôi mà phải kéo nhau đến tận bệnh viện.
Cao Thành Triển đưa Chi Chi về ký túc.
Mặt cũng đỏ hết lên.
Khụ khụ khụ!
Viện trưởng Cừu ngồi một bên ho liên tục.
Người trẻ tuổi thì nên kiềm chế một chút.
Cháu cũng vậy đấy.
Sau này uống gì thì cũng để ý một chút.
Không nhất thiết phải đến bệnh viện.
Chỉ cần uống nhiều sữa hoặc nôn ra là được.
Hormone dopamine: Nhiều người gọi dopamine là
hormone hạnh phúc
bởi chúng có nhiều tác dụng tốt đối với tinh thần và thể chất của con người.
Khi hormone hạnh phúc dopamine trong cơ thể được giải phóng với số lượng lớn, bạn sẽ có cảm giác thích thú, hưng phấn, tràn đầy cảm hứng.
Nhưng rõ ràng là lúc thằng bé này dẫn cô gái kia đến bệnh viện thì IQ đã rơi hết mất rồi.
Làm hại ông cụ già xương cốt không còn khỏe mạnh nhưng vẫn phải chạy vội qua xem.
Người lớn nhà người ta thì chỉ lo con cái mình không hiểu chuyện.
Nhưng cựu lãnh đạo thì ngược lại.
Ông lão chỉ luôn lo rằng thằng bé nhà mình lại quá hiểu chuyện thôi.
Ông đây đường đường là một tiến sĩ y học mà chỉ để khám ốm đau thôi à...
Nhưng cô bé kia lại cười ngọt ngào nhìn ông, nói:
Được rồi.
Cháu cảm ơn ông Cừu ạ.
Điều này làm ông không thể nổi giận được.
Các tiết học của thầy cô nào không có tiếng thì có có ba mươi phần trăm số sinh viên đi học.
Những sinh viên tài năng này luôn có lí do để biện minh cho việc nghỉ học.
Nào là do lịch làm việc, hoặc nào là do đi phỏng vấn.
Một nữ sinh đầu tóc tán loạn, quần áo nhếch nhác, sắc mặt kém cỏi xông đến muốn ôm lấy chân của Chu Chi Chi.
Chi Chi vô cùng nhanh nhạy, nhanh chóng tránh ra.
Chu Chi Chi, chị sai rồi.
Chi Chi thấy khóe môi bị cắt phá ra của Cao Thành Triển, lại thấy Viện trưởng Cừu đang nhìn bên này chằm chằm thì ngại ngùng đem hộp sữa cuối cùng uống luôn.
Động tác vô cùng sảng khoái, khiến cho khóe miệng còn dính lên chút sữa.
Nhìn thấy vậy, Cao Thành Triển vươn tay ra lau cho cô.
Viện trưởng Cừu từng là một trong những cấp dưới đầu tiên của Tướng quân Cao.
Giờ lại được nhìn thấy thiếu 9niên đang ngại ngùng này cùng với cô gái bên cạnh đang uống sữa.
Tuy mặt thì tỏ ra nghiêm túc nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ. <6br>
Chính ông cụ cũng coi như là nhìn thằng bé này lớn lên từng ngày.
Ông cụ phải dạy dỗ cho vài câu.
Chi Chi uống rất nhiều sữa, nghe thấy viện trưởng nói vậy thì cô nấc lên:
Ợ.
Tớ no lắm rồi.
Viện trưởng Cừu còn tưởng là liên quan đến mạng người.
Kiểm tra xong thì mới biết là do uống phải hai bình nước.
Loại nước kia có tác dụng khiến cho người khác cảm thấy hưng phấn, thúc đẩy tiết ra hormone dopamine.
Sau đó trở về kêu Lý Học Khốn điều tra lịch trình của Dạ Thần Ý.
Chi Chi về đến phòng thì ngủ một giấc đến sáng.
Sáng hôm sau Lý Miên Miên mới về phòng.
Sau này nếu Chi Chi có ốm đau gì thì có thể đến tìm trực tiếp ông Cừu nhé.
Vừa nói cậu vừa lấy một tấm danh thiếp của Viện trưởng Cừu ra đưa cho Chi Chi.
Cậu còn lưu luôn số điện thoại của Viện trưởng Cừu vào trong máy điện thoại của cô.
Lông mày của Viện trưởng Cừu giật giật.
Cô ta lại nhớ đến lời anh Thành Triển từng nói:
Nếu cô ấy có chuyện gì thì cô không thoát nổi trách nhiệm đâu.
Cô ta nắm chặt tay đến phát đau.
ở đại học thì trốn học là chuyện vô cùng bình thường.
Nhất là sinh viên khoa Biểu diễn.
Từ khi có thể đến dự thính ở khoa Biểu diễn, Chi Chi đã không do dự chút nào mà chọn môn này.
Chỉ cần không trùng với môn học khoa mình thì tiết nào Chi Chi cũng đến nghe.
Dù cho có trùng lịch học thì cô cũng sẽ tìm giảng viên để ghi chép lại nội dung bài giảng.
Còn trẻ mà thông minh, trưởng thành sớm thì dễ chết sớm lắm, không phải chuyện tốt gì.
Nhưng giờ khó khăn lắm mới thấy được thằng bé này làm sai một lần.
Ngược lại thì càng giống những đứa trẻ ở độ tuổi này.
Không uống nữa được không? Tôi tớ đã ăn ba bát cơm rồi đấy.
Cao Thành Tiển dỗ dành:
Còn một hộp nữa thôi.
Uống nốt hộp này là xong rồi.
Ngoan.
Vì thấy được sự nghiêm túc của Chi Chi mà sau đó, thầy Lô, thầy dạy môn thưởng thức hí kịch đã điều chỉnh thời gian môn học để không bị trùng với tiết học bên khoa của Chi Chi.
Môn này vốn là môn tự chọn, đi học hay không đều được.
Nhưng từ khi Chi Chi đến học thì dần dần có càng nhiều người đến học.
Cả tiết học cô ta không nghe chút nào mà đều thất thần.
Mãi đến khi chuông tan học reo lên mới hoàn hồn.
Vừa đứng dậy chuẩn bị đi về thì cô ta lại thấy cửa lớp tụ tập rất nhiều người.
Cô đứa trước bảng thông báo, vô cùng kinh ngạc.
Nhìn tấm ảnh Vương Gia với nụ cười tươi tắn kia, cô trầm mặc.
Mà Lục Tiểu Mãn khi nhìn thấy thông báo thì sắc mặt vô cùng khó nhìn.
Học môn học về thứ nghệ thuật lâu đời này thật không có tác dụng gì.
Nhưng Chi Chi lại rất thích.
Có lẽ là do thấy được mỗi lần ông nội nghe hí là sẽ biểu hiện ra một gương mặt vô cùng say mê nên Chi Chi cảm thấy hí kịch là một nghệ thuật rất thần kỳ.
Xin em bảo người tha cho chị đi.
Chị không muốn bị đuổi học.
Có người gọi điện bảo chị dẫn em đến đấy.
Chị biết cô ta là ai.
Chị nói cho em biết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.